favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2381: Điên, Điên Rồii

Chương 2381: Điên, Điên Rồii

Trẫm tin là vị Sở quốc kia, cũng hối hận, hắn từng cùng vị kia ngồi chung một chiếc xe ngựa, thâm chí cùng ngâm thơ ca phú, ha ha ha, ͏ ͏ ͏ ͏

Kết quả, đoạt muội muội của, giao hắn cho Sở quốc, lần lượt nhục nhã. ͏ ͏ ͏ ͏

Tầm Đạo, ͏ ͏ ͏ ͏

Ngươi là đệ tử cuối cùng của Tàng phu tử, ͏ ͏ ͏ ͏

Ngươi nói xem, ͏ ͏ ͏ ͏

Trên đời này có loại người, hắn chính là rồng ẩn trong núi sâu, hắn chính là mệnh tốt, hắn có thể mạnh mẽ phóng lên, trở mình hoá rồng hay không? ͏ ͏ ͏ ͏

- Quan gia, thần đã nhập triều, nếu như đã xuống núi, vậy thì không thể nói chuyện trên núi được. ͏ ͏ ͏ ͏

- Đúng, là Trẫm làm khó ngươi rồi. Thân là tướng công trên triều, sao có thể giống như trước đây, động một tí là đoán mệnh, nói cái gì mà thiên mệnh vận số. ͏ ͏ ͏ ͏

Dù cho Càn quốc Luyện Sĩ thịnh hành, nhưng trên triều đình quan lại, còn cần mặt mũi, không đến mức hoang đường như vậy được. ͏ ͏ ͏ ͏

“RẦM!”. ͏ ͏ ͏ ͏

Nắm đấm của quân gia nện xuống thư án. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nhưng trẫm cảm thấy, vị Bình Tây Vương Trịnh Phàm kia, hắn chính là loại người có khí vận này. Loại người này, thậm chí còn có thể thay đổi được vận mệnh một nước. ͏ ͏ ͏ ͏

Trẫm lúc trước đã phạm sai lầm, lần này, trẫm không thể lại sai thêm lần nữa. Trẫm biết rõ, bản thân của một hai năm sau, khi nhớ lại ngày hôm nay, trẫm chỉ vì muốn thu phục đô thành mà để hắn chạy mất, trẫm sẽ hối hận với lựa chọn ngày hôm nay. ͏ ͏ ͏ ͏

Giọng nói của quan gia càng ngày càng trầm thấp, nhưng lời nói lại càng trở nên rõ ràng: ͏ ͏ ͏ ͏

- Lúc trước trẫm không hiểu, nhưng hiện tại thì đã rõ, hắn đây là tự lấy thân mình làm mồi nhử, muốn cầm chân đại quân của trẫm ở đây, để cho quân chủ lực của hắn có cơ hội vòng ra sau, phải không Tầm Đạo? ͏ ͏ ͏ ͏

- Quan gia anh minh! ͏ ͏ ͏ ͏

- Trẫm không anh minh, một chút cũng không, nếu như có thể sớm nhìn rõ mục đích thật sự của hắn, thì trẫm sẽ ưu tiên bảo vệ Thượng Kinh, đó là nơi trẫm sinh ra, là toàn bộ Chư Hạ của Đại Càn, là nơi đẹp nhất. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng bây giờ, ͏ ͏ ͏ ͏

Việc đã đến nước này, ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Tầm Đạo ngươi cũng đã nói, Thượng Kinh sợ là không thủ được nữa, Thái tử của Thượng Kinh, Hoàng hậu của Thượng Kinh, thần dân của Thượng Kinh, sợ là cũng phải gặp kiếp nạn rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng đột nhiên trẫm lại cảm thấy, rất đáng giá. ͏ ͏ ͏ ͏

Không phải trẫm cố nói những lời êm tai hay tự cho mình một cái bậc thang đi xuống, một hoàng đế, mất đi quốc đô, đây là chuyện vô cùng nhục nhã! ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng hiện tại trẫm lại cho rằng… ͏ ͏ ͏ ͏

Không, ͏ ͏ ͏ ͏

Là hắn đã tính sai một chuyện, ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn tính sai địa vị của chính hắn trong lòng trẫm! ͏ ͏ ͏ ͏

Trong lòng Trẫm, ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn so với Thượng Kinh còn quan trọng hơn. ͏ ͏ ͏ ͏

Quốc đô mất rồi, có thể lại xây lại! ͏ ͏ ͏ ͏

Lòng dân tản mát, có thể tụ lại! ͏ ͏ ͏ ͏

Quốc lực hao mòn, có thể nuôi lại! ͏ ͏ ͏ ͏

Đại Càn còn có thể sống dậy, trẫm sẽ cược, trẫm nhất định, nhất định cược vụ mua bán này, trẫm có thể có lời! ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm hắn, ͏ ͏ ͏ ͏

Đáng để trẫm lựa chọn như vậy! ͏ ͏ ͏ ͏

Lý Tầm Đạo tiếp chỉ! ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thần! ͏ ͏ ͏ ͏

- Trẫm mệnh cho ngươi truyền tin đến các đồn kỵ, chặn tất cả những tin tức từ Thượng Kinh truyền đến, trẫm không cho phép chuyện Thượng Kinh bị chiếm đóng quấy rầy quân tâm. ͏ ͏ ͏ ͏

Mặt khác, ͏ ͏ ͏ ͏

Ngươi thống lĩnh bốn lộ đại quân, ͏ ͏ ͏ ͏

Không tiếc bất cứ giá nào, ͏ ͏ ͏ ͏

Thay Trẫm, ͏ ͏ ͏ ͏

Ép chết hắn ở chỗ này! ͏ ͏ ͏ ͏

Trẫm muốn nắm vương kỳ của hắn, cầm thủ cấp của hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Đi tế thần dân Thượng Kinh! ͏ ͏ ͏ ͏

Trẫm, ͏ ͏ ͏ ͏

Muốn hắn phải chết! ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

Khoảng hai ngày sau đó, đại quân của hai bên tiếp xúc với nhau, đã đến một khoảng cách rất gần, nếu như lấy hai người ra so sánh, vậy thì giống như là mặt dán mặt đứng chung một chỗ, đến lông mi của đối phương cũng có thể thấy rõ ràng. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi cảm thấy Trần Dương đoạt được thành Thượng Kinh chưa? ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh hỏi ͏ ͏ ͏ ͏

- Chỉ sợ là đã đoạt được. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm trả lời. ͏ ͏ ͏ ͏

- Vậy ngươi cảm thấy người Càn đã phục hồi được tinh thần chưa? ͏ ͏ ͏ ͏

- Thực hư hai bên cũng đã rõ ràng, hai ngày trước người Càn đã hiểu được rồi, vương của ta đặt cờ ở đây, chủ lực của ta lại không ở chỗ này, lại không có đường nào là không giáp công với Càn quốc hắn, nơi có thể đi, cũng chỉ còn sót lại một chỗ duy nhất. ͏ ͏ ͏ ͏

- Người Càn biết rồi, lại không rút lui, vì sao? ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh không đợi được Trịnh Phàm trả lời, liền cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Vị quan gia kia của Càn quốc, không quay đầu đi thu hồi đô thành, là vì muốn chạy tới ăn ngươi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Hắn điên rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Trịnh Phàm nói như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ta lại cảm thấy hắn không điên. ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh lắc lắc đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Có thể tâm nhãn của ta hơi kém, đời này chỉ hợp múa kiếm, cho nên ta cảm thấy, không tiếc tất cả, cũng phải giải quyết ngươi trước, thật ra đối với bọn họ mà nói cũng không thiệt thòi mấy. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngươi cũng điên rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cứ coi là vậy đi, nhưng ngươi thử nghĩ mà xem, Thượng Kinh mất thì cũng đã mất rồi, lại mất cả ngươi, vậy thì chẳng phải công cốc, mất trắng cả hai bên à? Chẳng bằng thiết thiết thực thực tóm được một bên vào trong tay vẫn hơn. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp