favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ma Lâm Thiên Hạ
  3. Chương 2384: Mong Phụ Thân Lấy Vương Gia Làm Trọng

Chương 2384: Mong Phụ Thân Lấy Vương Gia Làm Trọng

- Phụ thân, trà lạnh. ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Đại Hổ đem túi trà vừa mới pha đến cho phụ thân mình. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ừm. ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh gật gật đầu. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai phụ tử, thật ra đã rất quen thuộc hình thức ở chung trong quân đội này. ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh rút nắp ra, đưa lên miệng uống một ngụm, trà vẫn còn nóng. ͏ ͏ ͏ ͏

Trà lạnh không nhất thiết phải lạnh, bởi vì nó chú trọng hương vị ngọt thanh cùng mát lạnh sau khi vào trong miệng, bên trong còn cho thêm chút đường, ngòn ngọt, dùng để làm đồ uống cũng không tệ. ͏ ͏ ͏ ͏

Dù sao, người uống trà trên đời này có rất nhiều, nhưng người chân chính hiểu được cách uống trà, lại rất ít, đa số những người uống trà, là dùng để đãi khách. ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh đang chuẩn bị đem vỏ Long Uyên kiếm ra lau chùi một chút, lại nhìn thấy nhi tử đang rất là trịnh trọng quỳ trước mặt hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Hai tay chắp lên nhau, đặt ở trước ngực, ͏ ͏ ͏ ͏

Nghiêm túc dập đầu lạy ba cái. ͏ ͏ ͏ ͏

- Làm cái gì đó? ͏ ͏ ͏ ͏

- Phụ thân, nhi tử có một thỉnh cầu. ͏ ͏ ͏ ͏

- Nói đi. ͏ ͏ ͏ ͏

- Ngày mai lúc phá vây, xin phụ thân, bảo hộ Vương gia, hộ tống Vương gia ra ngoài. ͏ ͏ ͏ ͏

- Phụ thân biết nên làm như thế nào. ͏ ͏ ͏ ͏

- Xin phụ thân, đừng để tâm đến nhi tử, xin phụ thân, lấy Vương gia làm trọng! ͏ ͏ ͏ ͏

Ánh mắt của Kiếm Thánh ngưng lại. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn không cho rằng những lời này là Trịnh Phàm để Lưu Đại Hổ đến nói với mình, Trịnh Phàm hắn nói thế nào đi nữa, cũng không trở thành mất giá đến như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng cũng bởi vì hắn biết rõ, đây là những lời nói từ trong tận đáy lòng nhi tử, mới khiến người làm phụ thân như hắn, trong lòng lại càng thêm hậm hực. ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Đại Hổ ngẩng đầu, nhìn Kiếm Thánh, ͏ ͏ ͏ ͏

Cười nói: ͏ ͏ ͏ ͏

- Phụ thân, lệnh bài của ta cũng đã ném vào trong hố rồi. ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh nhìn đứa con trai này, ͏ ͏ ͏ ͏

Trong thoáng chốc, ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn có rất nhiều điều muốn nói, lại không biết rốt cuộc nên nói ra như thế nào. ͏ ͏ ͏ ͏

Nói ngươi có ngốc hay là không, muốn thay tên họ Trịnh kia bán mạng? ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng ngươi có thể nói một người ngốc, chẳng lẽ gần vạn giáp sĩ lúc trước quỳ rạp trên đất, đập bình bịch vào lồng ngực, miệng hô ‘Nguyện vì Vương gia, quên mạng phục vụ’ , đều ngốc hết à? ͏ ͏ ͏ ͏

- Phụ thân đã biết. ͏ ͏ ͏ ͏

- Cảm ơn phụ thân. ͏ ͏ ͏ ͏

Lưu Đại Hổ cười cười, trong lòng mãn nguyện mà đi ra khỏi lều vải. ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh thở dài một hơi, cúi đầu nhìn Long Uyên trong tay một chút, ͏ ͏ ͏ ͏

Từ lần lúc bắt đầu để kiếm trong lòng, hắn đã suy nghĩ, đời này, rốt cuộc thì sống vì cái gì, rốt cuộc, lại chết vì cái gì. ͏ ͏ ͏ ͏

Thật ra, ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn đã có đáp án, không phải là vừa mới rồi, mà là từ rất lâu trước đây, đã tìm được. ͏ ͏ ͏ ͏

Đáp án này không có tính phổ biến, mà chỉ thích hợp với duy nhất một mình hắn. ͏ ͏ ͏ ͏

Đó chính là: ͏ ͏ ͏ ͏

Sống phải tự tại, chết phải cam tâm. ͏ ͏ ͏ ͏

Đến bây giờ hắn vẫn thực hiện nguyên tắc ấy, cho nên, làm gì có lí do đi ngăn cản nhi tử, người hình như cũng có nguyên tắc gần giống vậy chứ? ͏ ͏ ͏ ͏

Họ Trịnh kia đang lừa gạt bọn họ đi chịu chết ư? ͏ ͏ ͏ ͏

Không, ͏ ͏ ͏ ͏

Họ Trịnh kia sẽ không làm như vậy, ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn công khai minh bạch nói với bọn họ, hắn phải sống sót, cho nên, cần các ngươi, thay ta đi chịu chết. ͏ ͏ ͏ ͏

Mà những binh sĩ kia, lại cam tâm tình nguyện, nguyện ý vì hắn mà làm như vậy. ͏ ͏ ͏ ͏

Ngay cả nhi tử của mình cũng thế. ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh cùng Cẩu Mạc Ly đã từng uống trà với nhau rất nhiều lần, trước đây cũng không ít lần cùng Bắc tiên sinh nói chuyện phiếm. ͏ ͏ ͏ ͏

Trên người hai người bọn họ, thật ra cũng có một loại cảm giác tương tự. ͏ ͏ ͏ ͏

Ví dụ như Cẩu Mạc Ly từng ở trên cánh đồng tuyết, dùng sao trời và tương lai ngưng tụ thành một nhánh quân đội dã nhân trung thành với hắn, mà Người Mù, bắt đầu từ Thịnh Lạc thành, vẫn luôn lấy ‘nhân gian thần chỉ’ tạo thế, làm nền, đắp tượng. ͏ ͏ ͏ ͏

Nhưng cố tình, họ Trịnh kia nhìn như việc làm, mục đích giống nhau, nhưng phương thức lại hoàn toàn khác biệt. ͏ ͏ ͏ ͏

Rất nhiều người, kiệt lực làm ngụy trang, tầng tầng lớp lớp che giấu, chỉ vì không muốn lộ ra bản chất tham sống sợ chết. ͏ ͏ ͏ ͏

Mà vị này, ͏ ͏ ͏ ͏

Lại đứng đó hô to: Bản vương, tham sống sợ chết. ͏ ͏ ͏ ͏

Không nói rõ được, đây rốt cuộc là cảm giác gì, rất kỳ quái, nhưng mẹ kiếp, lại giống như là chuyện rất đương nhiên. ͏ ͏ ͏ ͏

Vỏ kiếm, ͏ ͏ ͏ ͏

Không lau nữa. ͏ ͏ ͏ ͏

Long Uyên bị hắn tiện tay ném một cái, rơi trên mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏

Thân thể Kiếm Thánh ngửa ra sau, hai tay thả lê trên mặt đất. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn có thể tưởng tượng ra được, nếu như cuối cùng mình lựa chọn cứu nhi tử, không màng đến tên họ Trịnh kia, rất có thể đứa con này sẽ trực tiếp vì họ Trịnh mà tuẫn táng. ͏ ͏ ͏ ͏

Hắn có thể ngăn một lần, nhưng làm sao có thể cản một đời? ͏ ͏ ͏ ͏

Hối hận a, ͏ ͏ ͏ ͏

Sớm biết như vậy thì đã đem theo lớn nhỏ trong nhà, dọn ra ngoài, tìm một nơi non xanh nước biếc yên ổn sống qua ngày, dựa vào tam xích thanh phong của Ngu Hoá Bình hắn, bảo hộ một nhà già trẻ một đời bình an, khó lắm à? ͏ ͏ ͏ ͏

Quay đầu, ͏ ͏ ͏ ͏

Nhìn về phía một bên lều vải, ͏ ͏ ͏ ͏

Chỗ đó, kề sát bên, là soái trướng. ͏ ͏ ͏ ͏

Kiếm Thánh lắc đầu, ͏ ͏ ͏ ͏

Lại cười cười, ͏ ͏ ͏ ͏

Tự mình lẩm bẩm: ͏ ͏ ͏ ͏

- Nếu không, bây giờ dứt khoát xiên cho hắn một nhát a? ͏ ͏ ͏ ͏

... ͏ ͏ ͏ ͏

Sau khi Lưu Đại Hổ ra khỏi lều vải của phụ thân, liền đến bên cạnh hai đồng bọn. ͏ ͏ ͏ ͏

Hôm nay không cần xem tấu chương, cũng không cần đi tuần tra doanh trại, Trần Tiên Bá ngồi ở đó, đang dùng dây vải bọc lại cán chuỳ của mình. ͏ ͏ ͏ ͏

Không phải ai cũng có thể như Kiếm Thánh, đầu ngón tay vừa chỉ, Long Uyên chớp mắt đã bay ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Dù cho là giang hồ hào hiệp, lúc hành tẩu giang hồ cũng cần phải dùng vải quấn binh khí của mình vào trong tay, phòng ngừa trong lúc chém giết có thể sẽ bị rơi ra. ͏ ͏ ͏ ͏

Chương trướcChương tiếp