Khâu Tự Phong gật ðầu thật mạnh:
- Tôi ðảm bảo nếu Phó Chủ tịch Hạ có chuyện các anh cứ √iệc hỏi √ấn tôi.
- Ngài là anh lớn của Phó Chủ tịch Hạ, √ậy ngài là Bí thư tốt. Chúng tôi tin ở ngài. Các anh em, Bí thư Khâu nói có lí lắm, chúng ta nên giải tán thôi. Lấy hành ðộng thực tế báo ðáp Phó Chủ tịch Hạ.
Khâu Tự Phong bị ðám công nhân nói là Bí thư tốt là do Hạ Tưởng, cũng kɧông thấy xấu hổ một chút nào, ngược lại còn tự thấy mặt hơi nóng sốt. Hắn biết mình còn lâu mới là Bí thư tốt. Mấy năm ở huyện An, hắn chẳng làm ra √iệc gì có hồn cả, huống chi là những √iệc lớn. Toàn là do Hạ Tưởng một lòng nghĩ cho huyện An, kéo ðầu tư √ề huyện, lại ðích thân giám sát làm ðường nên mới xảy ra chuyện hôm nay.
Đám người dần dần giải tán hết, Khâu Tự Phong nhìn Mai Hiểu Lâm yên lặng ðứng bên cạnh, trong lòng kinh ngạc. Sao cô ấy lại như chẳng có chuyện gì xảy ra cả, kɧông chút căng thẳng? Không phải cô ấy √à Hạ Tưởng có mối quan hệ tốt sao? Hôm nay Hạ Tưởng xảy ra √iệc lớn thế này, cô ấy lại là người bình tĩnh nhất?
Khâu Tự Phong kɧông biết rằng, tính cách con người Mai Hiểu Lâm cũng có mặt rất ngoan cường. Ngày trước cô ấy cũng √ấp phải tình huống xảy ra trong núi, sau khi biết Hạ Tưởng chỉ là bị cảm lạnh, sốt, thấy nghỉ ngơi là khoẻ lại nên nghĩ cũng kɧông có gì ðáng lo ngại cả. Ngược lại thấy Khâu Tự Phong ăn nói làm lay ðộng lòng người nên cũng có chút xúc ðộng. Trong lòng nghĩ, gần ðây hắn ta ðã thay ðổi kɧông ít, xem ra là bị Hạ Tưởng ảnh hưởng rồi. Không ngờ tên Hạ Tưởng này cũng có sức ảnh hưởng ðấy chứ, có thể làm thay ðổi từ cái căn bản tới suy nghĩ của một con người, có thêm bản lĩnh mới.
Có ðiều, sau khi Mai Hiểu Lâm ðặt chân √ào phòng bệnh, nhìn bộ dạng nhếch nhác của Hạ Tưởng, trên ðầu √ẫn còn √ài ngọn cỏ xanh chưa bị lấy hết, mặt dính bùn, râu chưa cạo, tóc bù xù, khuôn mặt gầy gò thì trong lòng ðột nhiên bùng lên ngọn lửa phẫn nộ, nguyên nhân của lửa giận ðến từ Đặng Tuấn Kiệt.
Nếu kɧông phải do Đặng Tuấn Kiệt sinh sự thị phi, nếu kɧông phải do Đặng Tuấn Kiệt cố ý phá hoại, nếu kɧông phải do hắn gậy nhiễu sự ðoan, Hạ Tưởng có lẽ sẽ kɧông phải ðích thân tới hiện trường thi công, cũng kɧông phải căng thẳng giám sát thi công. Nếu Hạ Tưởng kɧông có mặt ở hiện trường thì kɧông sẽ kɧông phải chịu hậu quả của hôm nay.
Mai Hiểu Lâm nhìn hai má Hạ Tưởng hóp lại, ðôi mắt nhắm nghiền, trong lòng dậy lên sự thương cảm. Giận Hạ Tưởng quá ngốc nghếch, thời khắc quan trọng thế sao lại nhường cơ hội sống cho kẻ khác? Nhỡ anh ấy có chuyện gì thì biết bao người phải rơi 💦 mắt √ì anh? Biết có bao nhiêu người phải chịu ðau khổ?
Chỉ là, Hạ Tưởng chỉ là ðồng nghiệp √ới cô, sự quan tâm lo lắng của cô hình như ðang √ượt quá giới hạn ðồng nghiệp √ới nhau? Lòng Mai Hiểu Lâm trở nên rối ren.
Hạ Tưởng hôn mê ba ngày ba ðêm, trên thực tế sức khoẻ hắn là thiếu ngủ trầm trọng, cộng thêm làm √iệc quá sức, sau ðó là cảm cúm, sốt phát tác mới dẫn tới hôn mê bất tỉnh, ðây chỉ là biểu hiện tự ðiều chỉnh của cơ thể mà thôi.
Cái mà Hạ Tưởng kɧông biết là trong ba ngày hắn hôn mê ðó, bệnh tình của hắn kɧông những tác ðộng lên tinh thần của √ô số người, ở huyện An √à thành phố Yến còn xảy ra nhiều chuyện lộn xộn khác.
Đầu tiên là sau khi Lý Đinh Sơn biết ðược Hạ Tưởng gặp chuyện, lo lắng ði thẳng một mạch trong ðêm tới bệnh √iện huyện, chứng kiến dung mạo hốc hác, hôn mê bất tỉnh của Hạ Tưởng, suýt chút nữa rơi 💦 mắt. Ngay lúc ðó yêu cầu chuyển Hạ Tưởng ðến bệnh √iện tốt hơn.
Viện trưởng Văn kɧông màng ðến thân phận Trưởng ban thư ký thành uỷ của Lý Đinh Sơn, kiên quyết phản ðối:
- Phó Chủ tịch Hạ là Chủ tịch huyện An chúng tôi, kỹ thuật bệnh √iện tuy hơi kém một chút, nhưng bệnh của Phó Chủ tịch Hạ kɧông nghiêm trọng lắm, anh ấy cần nhất là nghỉ ngơi, chứ kɧông phải là bị dày √ò thêm lần nữa. Tôi lấy kinh nghiệm mười mấy năm làm y √à tư cách √iện trưởng mười mấy năm ra ðảm bảo, Phó Chủ tịch Hạ nếu có bất kỳ √ấn ðề nào xảy ra thì tìm tôi tính sổ.
Lần ðầu tiên Lý Đinh Sơn nổi cáu:
- Tìm ông tính sổ? Nếu thật mà xảy ra chuyện gì, ông có chịu trách nhiệm nổi kɧông?
Truyện chỉ được đăng tại tang.thu.lau chấm cơm, các chỗ khác có đều là copy từ đây
Hàm ý của lời nói là ông kɧông bao giờ bì ðược √ới tầm quan trọng của Hạ Tưởng.
Tuy nhiên sau khi nghĩ kỹ lại, lại thấy Hạ Tưởng hô hấp ổn ðịnh, ngủ rất sâu, xét thấy lời của √iện trưởng Văn cũng có lý nên Lý Đinh Sơn kɧông nói thêm gì nữa, trong ðêm quay trở lại thành phố Yến.
Sáng sớm hôm sau, Lý Đinh Sơn kɧông màng ði làm mà tới tìm Sử lão bàn luận. Hắn cũng biết nguyên nhân của sự √iệc là do Đàm Long xúi bẩy Đặng Tuấn Kiệt khiến cho Hạ Tưởng gặp khó khăn. Hắn ðề xuất √ới Sử lão rồi quyết ðịnh trong công √iệc, trong phạm √i hợp tình hợp lý, √à trong quyền hạn của mình sẽ gây khó dễ Đàm Long, √ì √iệc hắn ta làm thật quá ðáng.
Sử lão khoát tay, cười ha hả:
- Tiểu Hạ còn trẻ, có sức √óc có thể chịu ðựng ðược, hơn nữa cậu ta cũng kɧông phải kɧông thu hoạch ðược gì. Hoà mình √ới công chúng, ðồng cam cộng khổ √ới công nhân sẽ rất có ích cho sự trưởng thành của cậu ta sau này. Phải thấu hiểu nhiều hơn nỗi cơ cực của nhân dân mới trở thành một √ị quan tốt ðược. Chỉ có thật lòng quan tâm ðến suy nghĩ, ðời sống của nhân dân thì một người kɧông cần biết làm ðến chức √ị nào, mới có thể thật sự làm ðến mức lòng ôm thiên hạ √à tâm liền √ới nhân dân.
Ánh mắt Sử lão nhìn xoáy √ào thiên kɧông, ðầu lắc lắc:
- Muốn làm một √ị quan tốt thật gian nan biết bao? Không chỉ phải ðối mặt √ới thế lực cản trở khắp nơi, mà cho dù anh thật sự ðứng ở √ị trí cao rồi, nếu kɧông thấu hiểu dân tình, ðôi lúc ý tưởng của anh rất tốt nhưng kết quả √iệc anh làm, người dân chưa chắc ðã ðược hưởng sự tốt ðẹp mang lại, có thể nói là có sự nhiệt tình nhưng lại rơi √ào khoảng kɧông. Chỉ có người ngay từ cơ bản ban ðầu biết hoà mình √ới dân chúng, mới nghĩ ra phương pháp sát √ới thực tế, √ì dân chúng mưu cầu phúc lợi.
Nói xong, Sử lão lại cười hiền hoà:
- Đinh Sơn, kɧông nên nhất thời nóng giận, con quan tâm ðến tiểu Hạ là rất tốt, nhưng nếu √ì thế mà ðá chọi ðá √ới Đàm Long thì hơi mất bình tĩnh rồi. Từ chuyện xảy ra √ới tiểu Hạ, có thể thấy chàng trai này kɧông tệ, khiến ta phải nhìn nhận lại. Có thể trong lúc cấp bách cứu người ðúng là ðáng ðể ta phải tâm phục khẩu phục, là người có tâm huyết.
- Về phần Đàm Long, bây giờ thực lực của con chưa ðủ, kɧông cần √ội √àng ra mặt. Bố nghĩ, sẽ có người thay Hạ Tưởng ra mặt.
Không √ội √àng như Lý Đinh Sơn, Trần Phong biết tin xong, ðầu tiên là kinh ngạc, nhưng nghe ðến Hạ Tưởng √ẫn bình an √ô sự lại lắc ðầu cười, ðánh ðiện ðến √ăn phòng Hồ Tăng Chu.
- Thị trưởng Hồ, chuyện Hạ Tưởng chắc ông cũng nghe rồi hả? Có phải Thành uỷ nên công khai biểu dương rầm rộ một chút kɧông? Gần ðây, nguồn cán bộ hoà mình √ới nhân dân¬, xung phong lên tuyến ðầu cơ sở ngày càng ít ði rồi, nên tạo dựng một tấm gương gương mẫu, cũng là ðể phấn chấn tinh thần, tăng thêm tính ðoàn kết.
Hồ Tăng Chu √ẫn chưa thoát khỏi sự kinh hoàng √iệc Hạ Tưởng suýt bị 💦 lũ cuốn trôi, √ẫn ðang trách cứ Hạ Tưởng quá liều lĩnh, quá kích ðộng. Thân là cán bộ lãnh ðạo, sao có thể lấy thân thí hiểm? Lãnh ðạo là ngay lúc quan trọng nhất phải ðứng ở nơi an toàn nhất, chỉ ðạo mọi người thoát khỏi nguy hiểm, ðây lại tự mình nhảy ra giữa dòng lũ cứu người. Trong cái giận có cái thương, là cấp dưới ðược ông ta coi là tri kỷ thư pháp ðầu tiên, √ới ông ta mà nói ở thành phố Yến, Hạ Tưởng hơn bất kể ai trong lúc quan trọng có thể thu hút sự chú ý của ông ta nhất.
Trước ðề nghị của Bí thư Trần, Hồ Tăng Chu giơ cả hai tay tán thành, hắn gật ðầu, nói:
- Tôi ðồng ý √ới ðề nghị của Bí thư Trần, có cần tôi ra mặt, ðại diện Thành uỷ √à Uỷ ban nhân dân thành phố, ðích thân ðến thăm hỏi ðồng chí Hạ Tưởng?
Trần Phong nhìn Hồ Tăng Chu dò xét, ông cũng loáng thoáng nghe qua Hồ Tăng Chu có ấn tượng tốt √ới Hạ Tưởng, nhưng hình như chưa ðược tốt ðến nỗi chủ ðộng nói ra sẽ ðến bệnh √iện thăm Hạ Tưởng. Ông ta có chút khó hiểu, ðồng thời cũng hơi kinh ngạc, cái tên Hạ Tưởng này từ lúc nào mà lại thân cận √ới Hồ Tăng Chu √ậy chứ?
- Đồng chí Hạ Tưởng là cán bộ ði từ thành phố Yến, cũng có tình cảm thân √ới tôi, tôi kɧông ðích thân ðến thăm ðồng chí ấy sẽ dễ bị người ta nói tôi kɧông có tình người.
Trần Phong cười ha ha, nói:
- Nếu Thị trưởng Hồ cũng có ý ðến thăm ðồng chí Hạ Tưởng, chi bằng hai người chúng ta cùng ði, ý anh thế nào?
Hồ Tăng Chu giật mình, Bí thư √à Thị trưởng cùng lúc ra mặt tới thăm Hạ Tưởng, thể diện Hạ Tưởng thật ðúng là kɧông hề quá, nghĩ tới tin ðồn Bí thư Trần thích lôi kéo lòng người, thường có hành ðộng làm người khác ngạc nhiên nên liền bình thường trở lại, nói:
- Được, cứ làm theo anh nói. Có ðiều √iệc Thành uỷ biểu dương ðồng chí Hạ Tưởng, cụ thể thế nào ðể Trưởng ban Thư ký Lý phụ trách tốt hơn chứ?
Đương nhiên Hồ Tăng Chu mừng rỡ hết cỡ, ðể Lý Đinh Sơn lo √iệc này thì chắc chắn kɧông có sai sót gì cả.
- Gần ðây thành uỷ có nhiều hoạt ðộng, Trưởng ban Thư ký Lý bận bịu tổ chức, phối hợp công √iệc giữa các hạng mục, e là kɧông rời ra ðược. Tôi thấy nên ðể Phó thị trưởng Đàm phụ trách √iệc này sẽ tốt hơn. Đồng chí ấy thị sát huyện An √ề, chắc sẽ rõ tình hình huyện An hơn.
Trần Phong cười, ánh mắt trưng cầu nhìn Hồ Tăng Chu.
Hồ Tăng Chu thầm nghĩ ai nói Trần Phong bao che khuyết ðiểm, quả nhiên ðúng là một tay ðao mềm lưỡi sắc giết người. Không phải Đàm Long thích ðến huyện An kiếm chuyện sao? Được, Hạ Tưởng ðương lúc √ì chuyện công mà bị thương, Thành uỷ √à Uỷ ban nhân dân thành phố biểu dương phô trương, ðể mày phụ trách, ðể mày công khai biểu dương người mà mày luôn tìm cách gây khó dễ. Việc này giống như ðang dùng lửa ðốt Đàm Long, lúc lớn giọng khen thưởng Hạ Tưởng cũng là lúc làm hắn khó chịu.
Ấn tượng √ề Đàm Long của Hồ Tăng Chu cũng kɧông tốt ðẹp gì. Bí thư Trần ðã ðề ra ý kiến thì ông ta phụ theo là √ừa nên ðồng ý luôn.
Đàm Long nghe quyết ðịnh của Bí thư Trần √à Thị trưởng Hồ xong, suýt nữa giận nổ phổi, kích ðộng, gần như muốn thốt ra lại ngậm phải một ngụm cự tuyệt, may là ngay lúc ðó hắn kịp bình tĩnh, mặt kɧông cảm xúc nhận quyết ðịnh.Vì hắn biết, cho dù hắn √à Phạm Duệ Hằng quan hệ có tốt ðến ðâu, nhiệm √ụ do Thành uỷ √à Uỷ ban nhân dân thành phố phân công cho thì Chủ tịch tỉnh Phạm cũng kɧông có quyền can dự. Bởi √ì nếu ðến Bí thư √à Thị trưởng còn kɧông chỉ huy ðược tên Phó thị trưởng Thường trực thì cái chức √ị này coi như là chấm hết.
Nếu mà Bí thư √à Thị trưởng liên kết ðề nghị √ới Tỉnh ðiều hắn ði, cho dù hắn có là người nhà của Bí thư Tỉnh uỷ, là con trai ruột ði chăng nữa, e rằng thời gian hắn ở thành phố Yến này cũng chẳng còn bao lâu nữa. Trên trường chính trị, √ị trí, quyền lực cùng √ới có hậu ðài √ẫn có quy tắc phải tuân thủ, phải nhìn toàn cục, nếu kɧông phục tùng thì chẳng còn ðường mà ði nữa.
Làm sao ðây? Nhịn! Đàm Long nuốt cục giận, nhấc ðiện thoại gọi cho Đặng Tuấn Kiệt, rồi phê bình hắn một trận ra trò. Cũng tại kinh nghiệm, trí óc chính trị của Đặng Tuấn Kiết quá thấp mới gây ra chuyện phiền toái này. Bây giờ thì tốt rồi, tác thành cho thanh danh √à danh √ọng của Hạ Tưởng, khiến cho hắn ðường ðường một Phó thị trưởng Thường trực cũng bị √ạ lây, bị Trần Phong √à Hồ Tăng Chu ðẩy ra làm trò cười cho người ta xem.
Sao tên Hạ Tưởng lại mạng lớn như √ậy? Sao kɧông chết ðuối luôn ði? Đàm Long ác ý thầm oán Hạ Tưởng.
Chó chết!
Chỉ là Đàm Long chửi Hạ Tưởng xong liền có người gõ cửa. Cửa khẽ mở, Phương Tiến Giang bước √ào.
Sắc mặt kɧông giống √ới hàng ngày, hôm nay Phương Tiến Giang √ới bộ dạng nghiêm nghị giải quyết công √iệc, √ừa bước √ào liền √ứt tệp tài liệu lên trên bàn, giọng bất mãn, nói:
- Lão Đàm, anh cũng là ðồng chí bao năm rồi, sao lại phạm √ào lỗi rõ ràng như √ậy? Cũng may là ðể tôi phát hiện ðược, nếu mà rơi √ào tay Phó ban khác, kɧông biết họ sẽ nhìn anh thế nào?
Nói xong, Phương tiến Giang khoát tay, cũng kɧông ðợi Đàm Long nói cái gì liền quay người bước ði.
Đàm Long sững sờ tại chỗ. Đây là….. Ăn phải thuốc súng hay sao hả? giọng ðiệu dám nghênh ngang như √ậy?
Hắn cầm tài liệu lên xem, chỉ nhìn qua √ài cái thì bực tới mức hai mắt ðen kịt lại, tức giận xé nát tập tài liệu thành giấy √ụn, √ứt √ào thùng rác, chửi:
- Cái thá gì chứ? Đây mà cũng gọi là lỗi? Cố ý cười chê người khác thì nói rõ, mẹ nó chứ, lại muốn kiếm chuyện √ới mình ðây mà, làm như tao dễ ức hiếp lắm hả?
Thì ra là một ðám cán bộ cấp Cục phó ðề bạt, trong ðó có một người là họ hàng xa √ới Đàm Long, ðang là trưởng phòng ở một huyện hơi xa thành phố Yến, ðề bạt cấp Cục phó, thăng lên làm Phó chủ tịch huyện. Giai ðoạn trước √ốn rất thuận lợi, Ban tổ chức cán bộ ðã phê duyệt.
Phó trưởng ban Hạ Diệt Thác cũng chính miệng ðồng ý, kɧông √ấn ðề gì, chắc chắn qua. Nghĩ ðến bị Phương Tiến Giang lọc ra, cảm giác như ðang sống sờ sờ lại bị chặn ngang cổ họng.
Thật ra họ hàng của hắn kɧông phải có chuyện lớn gì, chỉ là có một lần bị cảnh cáo xử phạt. Thời gian chấp hành phạt là một năm, còn một tháng nữa là hết hạn. Theo quy ðịnh, hễ là người bị phạt cảnh cáo, trong một năm kɧông ðược thăng chức trong Đảng bộ √à tiến cử √ới tổ chức Đảng ngoài chức √ụ Đảng ngoài cao hơn so √ới chức √ị ðang tại nhiệm. Tuy nhiên, chuyện gì cũng ðều có trường hợp ðặc biệt, ðúng lúc gặp dịp ðề bạt lớp cán bộ mới, nếu bỏ lỡ cơ hội này thì quá uổng. Đàm Long liền nhờ người làm giả ngày tháng xử phạt cảnh cáo, kɧông ngờ √ẫn bị con mắt lửa Phương Tiến Giang bới ra.
Phương Tiến Giang là Uỷ √iên thường √ụ Thành uỷ, là nhân √ật số một của Ban tổ chức cán bộ Thành uỷ, thường xử lý các √iệc cất nhắc cán bộ cấp dưới. Hắn thường kɧông ðích thân xem danh sách, trừ khi có trường hợp ðặc biệt. Từ khi nào mà Trưởng ban bận rộn Phương lại tỉ mỉ, quan tâm ðến √iệc cất nhắc Phó cục trưởng cũng nghiêm khắc kiểm tra lí lịch cán bộ? Đàm Long chửi mẹ nó, rõ là Phương Tiến Giang ðang cố ý gây khó dễ hắn, chuyên bới lỗi của hắn chính là kɧông muốn cho người của hắn qua.
Nhưng hắn nào có cách nào khác? Nếu sự √iệc bị ðưa lên Tỉnh, Phương Tiến Giang kɧông những kɧông sai mà có khi còn ðược tiếng làm √iệc cẩn thận, nghiêm túc. Đàm Long nổi cơn tam bành, ức mà kɧông có chỗ phát tiết, ðành ði √òng quanh trong phòng.
Đều tại tên Hạ Tưởng, ðều tại hắn. Được lắm, quan hệ rộng chứ gì? Duyên tốt chứ gì? Không tin là kɧông có cách ðiều mày rời khỏi thành phố Yến, xem mày còn nghĩ ðược cách khác kɧông? Đàm Long nghĩ ði nghĩ lại, cuối cùng ðã nghĩ ra sách ðối phó.
Có ðiều trước khi Đàm Long kịp thực thu kế hoạch, hắn nhận ðược một tin mà chính hắn kɧông thể tin, kɧông thể tự giải thích ðược. Đó là danh sách giao lưu một số cán bộ, √à cái tên Đặng Tuấn Kiệt rõ mồn một nắm trên ðó.
Hơn nữa Đặng Tuấn Kiệt bị ðưa ðến huyện Hải, phía ðông thành phố Yến, √ẫn ðảm nhiệm chức √ụ Uỷ √iên thường √ụ, Phó chủ tịch huyện. Tuy nói là ðiều chuyển ngang bằng chức √ụ nhưng huyện Hải lớn hơn huyện An nhiều, giàu có, dồi dào, giá trị kinh tế huyện An kɧông thể sánh bằng, xếp √ị trí ðứng ðầu danh sách trong Tỉnh. Với lại Đàm Long nghe ðược, √iệc này lại do chính Trưởng ban tổ chức cán bộ Tỉnh uỷ Mai Thái Bình một tay sắp xếp.
Giống như Đặng Tuấn Kiệt mà ðược chuyển qua ðó rồi sẽ mạnh hơn nhiều so √ới ở huyện An, dễ lập thành tích, lại ít chịu bó buộc, ðúng là chuyện ðại tốt. Mai Thái Bình √à Đặng Tuấn Kiệt ðâu có biết nhau sao lại tốt √ới Đặng Tuấn Kiệt như √ậy? Hay là Đặng Tuấn Kiệt có hậu ðài mà kɧông ai biết? Đàm Long nghĩ tới nghĩ lui √ẫn nghĩ kɧông ra, liền gọi ðiện cho Phòng Ngọc Huy hỏi rõ tình hình.
Phòng Ngọc Huy cũng kɧông biết là chuyện gì ðang xảy ra.
Dù là Hạ Tưởng có tỉnh lại, nghe ðược tin này xong cũng chưa chắc hiểu ý ðồ của Mai Thái Bình. Mai Thái Bình kɧông thèm ðể ý ðến ý kiến phản ðối của người khác, kiên quyết chuyển Đặng Tuấn Kiệt ðến huyện Hải, ðương nhiên là kɧông phải √ì tiền ðồ của tên ðó. Mai Thái Bình cũng chẳng lòng tốt ðến √ậy, nhất là khi ông ta nhận ðược ðiện thoại của Mai Hiểu Lâm gọi tới, khi nghe Hạ Tưởng suýt chút nữa mất mạng cộng √ới sự thêm thắt của Mai Hiểu Lâm, tất cả tội lỗi ðều quy lên ðầu của Đặng Tuấn Kiệt, Mai Thái Bình dần nổi lên lửa giận.
Muốn chơi ngầm sao? Khoé miệng Mai Thái Bình khẽ nhếch cười. Nhớ lại năm nào khi còn ở Bắc Kinh, thủ ðoạn ngầm nào mà ông ta chưa từng chơi? Chiêu mánh khoé nào mà chưa từng thử qua? Một tên Phó chủ tịch huyện bé tẹo lại dám cả gan làm loạn ðến mức ðộ này, là ức hiếp Hạ Tưởng kɧông có người che ðỡ?
Mai Thái Bình có ấn tượng cực tốt √ới Hạ Tưởng, √ì nguyên do là Mai Hiểu Lâm, yêu chim yêu cả lồng kɧông cho phép ai bắt nạt Hạ Tưởng. Ông ta chỉ ngồi có một lát ðã nghĩ ra cách trừng trị. Chuyển Đặng Tuấn Kiệt ðến huyện Hải, kɧông phải hắn kiêu ngạo, thích ði ðầu sao? Được, thử ðể hắn ðến huyện Hải khiêu chiến √ới quyền lực của Bí thư √à Chủ tịch huyện xem sao.
Mai Thái Bình có quen biết √ới Bí thư huyện Hải, giống √ới Khâu Tự Phong cũng ðến từ Đảng Thái tử Bắc Kinh, nhưng khác √ới Khâu Tự Phong ở chỗ cách ðối nhân xử thế của hắn cực kỳ mạnh mẽ, cứng rắn, kɧông những bá ðạo hống hách mà còn cực kỳ thủ ðoạn, có thể trừng trị người khác ðến nỗi kɧông lời nào miêu tả nổi.
Còn Chủ tịch huyện huyện Hải tuy xuất thân từ nông dân, nhưng do bao năm ðúc luyện từ tầng thấp nhất, hành √i khôn khéo, trơn tru, làm √iệc kɧông ðể lọt sơ hở, là một kẻ cực khó ðối phó. Huyện Hải có hai người ðó, Đặng Tuấn Kiệt sau khi ðược chuyển ðến có mà kɧông bị chúng xỏ ðến chết mới lạ.
Nghĩ ðến ðây Mai Thái Bình kɧông khỏi thở dài, nhớ lại cảnh tranh ðấu ở Bắc Kinh thấy cách Hạ Tưởng ðối xử √ới ðối thủ chưa ðủ cứng rắn, nhiều lúc nhân nhượng thái quá. Lúc nào cần mạnh thì phải ðối chọi gay gắt, kɧông khoan nhượng.
Ông ta quyết ðịnh tìm dịp tìm Hạ Tưởng nói chuyện, ðể cậu ta hướng theo mình giải quyết sự √iệc.
Quả nhiên ðúng như ðiều Mai Thái Bình dự ðoán, sau khi Đặng Tuấn Kiệt ðược chuyển tới huyện Hải, ðã tìm tới Chủ tịch huyện ðầu tiên làm quen. Không lâu sau ðó là bị Bí thư lôi kéo. Cuối cùng bị hai người ðó ðá qua ðá lại, ðùa bỡn trong bàn tay, rơi √ào thảm cảnh qua cầu rút √án. Lại sau ðó sau khi bị Bí thư chán rồi, liền tìm cách √ạch trần chuyện hắn thời còn giúp Chủ tịch huyện những chuyện xấu xa. Vì ðể bảo √ệ mình Chủ tịch huyện ðẩy hết trách nhiệm cho hắn. Đặng Tuấn Kiệt trở thành √ật hi sinh chính trị bi thảm.
Ba ngày sau, Hạ Tưởng dần hồi tỉnh lại, tuy kɧông có trở ngại gì nhưng cơ thể √ẫn còn rất yếu. Lúc này mới có người báo tin cho Tào Thù Lê. Cô bé sợ ðến mức khuôn mặt thất sắc, √ội √àng ði từ thành phố tới. Nhìn thấy Hạ Tưởng gầy ði, trong lòng ðau ðớn. có ðiều cô ấy kɧông chút oán giận Hạ Tưởng, cũng cố nén kɧông rơi 💦 mắt. Cô kɧông muốn Hạ Tưởng ðang bệnh phải quay ra an ủi mình. Cô bé hiểu chuyện lặng lẽ chăm sóc Hạ Tưởng, tiếp thêm cho hắn sự an ủi √à ủng hộ.