favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Rich Player - Võng Du Thần Cấp Cường Hào
  3. Chương 300. Thế lực hung tàn nhất.

Chương 300. Thế lực hung tàn nhất.

"Sếp à, khe hở sắp mở rồi."

"Uhm, tôi biết rồi, vẫn giống như trước, bố trí nhãn tuyến ở 6 điểm đó."

"Uhm, tôi đã phái người qua đó rồi."

"Tốt, bây giờ... Lão Sát, cậu muốn đánh công hội nào nhất?"

"Tôi? Còn phải nói, Chiến Hồn nước Sở!"

"Ha ha, họ ấy à, cứ đợi đã, đợi hội của họ thăng đến cấp 7, như vậy mới có thể khiến họ thấy đau khổ hơn, chọn lần nữa đi." Sở U muốn coi Chiến Hồn là vật nuôi.

"Chọn lần nữa? Ồ, tôi không có thù hận gì với những hội khác, để tôi nghĩ đã..." Sát thống lĩnh cảm thấy hơi khó.

"Phi Yến, cô thấy trong 5 nước còn lại, nước nào không vừa mắt nhất?" Sở U quay người sang nói với Triệu Phi Yến, cả nhóm người đang bàn bạc kế hoạch tiếp theo.

"Cái này... cứ như cậu nói hội nào phải chết thì chắc chắn chết vậy!"

"Ha ha, ở giai đoạn hiện tại, thì chính là như vậy." Sở U không hề đắc ý, nói rất thản nhiên. Nhưng không ai ở đây cảm thấy người đàn ông này đang nói đùa..

Ngay lúc này, trên khu bạn bè truyền đến âm thanh của lão đại hội Lạc Hoa..

"Đại lão à, chi viện ít người cho tiểu đệ đi."

"Sao vậy? Không trụ nổi à?"

"Ha ha, cũng không phải vậy, cửa Tây Thành bị đánh chỉ còn lại 2 ô máu. Bây giờ hội cấp 5 đối phương, không biết vì lý do gì đã rút lui rồi. Nhưng ở đây tôi còn có hơn hai nghìn người chơi nước Ngụy, tôi muốn tiêu diệt chúng xong, đến nước khác lượn vài vòng, nếu không ấm ức lắm."

"Vậy à..." Sở U suy nghĩ, bỗng nhiên nghĩ ra một cách.

"Lão Hoa..."

"Ha, có thể dừng gọi tôi như vậy không, gọi tôi là Tiểu Hoa là được rồi." Nghe Sở U đột nhiên gọi mình là lão Hoa, Phồn Hoa Lạc cảm thấy rùng mình nổi da gà, hắt hơi một cái.

Giả vờ cái gì, kiếp trước cậu ta cũng bị người khác gọi như vậy!

"Cậu đồn tin ra ngoài, ngoài nước Sở ra, công hội cấp 5 của năm nước còn lại. Bất kỳ ai ra tiền, tôi sẽ tiêu diệt công hội theo ý của họ, giao dịch bằng tiền vàng, không nhận tiền mặt." Sở U nghĩ ra một cách kiếm tiến, dù sao khe hở vẫn chưa mở ra, vừa hay mượn cớ chọn một mục tiêu.

"À? Được, anh đợi nhé. Vậy việc của tôi làm thế nào?"

"Cậu yên tâm, làm việc của tôi trước rồi nói."

Mấy người lại tiếp tục bàn bạc, một lúc sau, truyền đến giọng nói của Phồn Lạc Hoa.: "Có một cộng hội đồng ý bỏ ra 4 trăm nghìn tiền vàng để tiêu diệt hội Khấp Hồn của nước Ngô!"

"Hội nào bỏ tiền?"

"Vương Quốc Đồng Thoại!"

Vương Quốc Đồng Thoại? Đó không phải là nhóm fans gì đó của hắn à. Về hội này, Sở U biết có rất nhiều người chơi có tiền, nhưng cấp bậc lại không cao, đa số đều là người chơi chưa chuyển chức.

"Sao thế? Vương Quốc Đồng Thoại bị tiêu diệt rồi?"

Chương trướcChương tiếp