Mà luồng sóng xung kích cực mạnh này cũng đồng loạt ép hai người lùi bước.
Có điều, Tiêu Bắc lùi ra sau ước chừng hơn ba trăm mét, mà Vân Ly Ca chỉ lùi lại chưa tới một trăm mét.
“Cái gì!”
Tất cả mọi người kinh ngạc đến mức cằm sắp rơi xuống đất.
Vậy mà một chiêu này Tiêu Bắc lại không thể chiếm được ưu thế?
Trò đùa gì thế này?
Hắn chính là Tiêu Bắc đó, chính là Tiêu đại sư ở Giang Thành!
Thực lực của hắn mạnh thế nào thì mọi người không biết, nhưng mà hắn chính là người mạnh nhất Giang Thành, suy nghĩ này đã được khắc sâu vào trong xương cốt của mọi người.
Thế mà vào hôm nay, khi đấu với một người xa lạ, hắn lại không chiếm được một chút ưu thế nào.
Rốt cuộc... đối phương là ai?
Tim Tiêu Bắc đang đập thình thịch, ngẩn người nhìn đối phương.
Hắn cũng không dám tin rằng thực lực Vân Ly Ca lại mạnh đến như vậy.
Uy lực của Công pháp Đế giai, chính là có thể chiến đấu vượt cấp, uy lực của nó, không thể khinh thường.
Dù cho hắn có bị thương, dù cho tu vi của hắn thấp hơn Vân Ly Ca một tiểu cảnh giới, nhưng công pháp và kinh nghiệm chiến đấu của hắn đều đủ để đền bù chênh lệch giữa hai người, thậm chí giúp hắn chiếm được ưu thế.
Nhưng mà bây giờ đã xảy ra chuyện gì?
Vân Ly Ca cũng không ngờ rằng hắn lại có thể chiếm được một chút lợi thế.
Tất cả những cái này đều là sư tôn cho hắn, hắn tuyệt đối sẽ không lãng phí công sức dạy dỗ cực khổ của sư phụ, hắn phải nghiêm túc tuân thủ những quy tắc mà sư tôn đã truyền dạy cho mình.
Không cần nhiều lời, chú tâm làm việc!
Nhân lúc hắn yếu, lấy mạng của hắn.
Vân Ly Ca giậm mạnh chân một cái, sau đó lại tấn công lần thứ hai, Tiêu Bắc híp mắt lại, phát ra hai tia sáng lạnh lẽo, sau đó hừ lạnh một tiếng, giẫm mạnh chân, cả người lập tức bay lên, đối mặt với Vân Ly Ca.
Vân Ly Ca điên cuồng vận chuyển Hỗn Nguyên Đế Kinh trong cơ thể, tung một chưởng thẳng đến trái tim Tiêu Bắc.
Tiêu Bắc đã ăn thiệt một lần, cũng không phải kẻ ngu, biết thủ đoạn của Vân Ly Ca không ít, vì thế tránh ra, không nghênh đón ngay chính diện.
Hắn ta vừa tránh vừa niệm chú, phát động Phù Quang Lược Ảnh – Thân pháp Thánh Giai thượng phẩm giúp tốc độ của hắn tăng lên gấp đôi, tránh được đợt tấn công của Vân Ly Ca dễ như trở bàn tay, sau đó tấn công ngược lại Vân Ly Ca.
Ầm...!
Cú tấn công của hắn đập mạnh lên ngực Vân Ly Ca, đánh Vân Ly Ca lùi bước.
Vân Ly Ca liên tục lùi lại, cuối cùng về lại chỗ cũ.
Nhưng thân thể của hắn lại không hề bị thương.
Cú tấn công của Tiêu Bắc còn không thể phá vỡ lớp quần áo phòng ngự của Vân Ly Ca, càng đừng nói là bên trong quần áo của Vân Ly Ca còn cất giấu một cái Thánh Binh Hộ Giáp.
Lần tấn công thứ hai, Tiêu Bắc hòa nhau.
Tuy rằng không làm cho Vân Ly Ca bị thương, nhưng phải biết rằng Vân Ly Ca đang trong trạng thái hoàn hảo, còn cao hơn Tiêu Bắc một tiểu cảnh giới, trên người còn có hai lớp phòng ngự.
Nếu không có những thứ này, thì vừa nãy Vân Ly Ca đã gặp một chút rắc rối.
“Hay!”
Trên bờ, không biết là ai đã phát ra tiếng trầm trồ khen ngợi, ngay sau đó, mọi người đồng loạt khen hay.
Tâm trạng khẩn trương của Giang Lạc Vũ nhanh chóng biến mất, đôi tay nhỏ trông như là móng vuốt nhỏ của nàng đặt trên ngực, thở phào một hơi, vẻ mặt đã nhẹ nhõm hơn rất nhiều.
“Ta biết mà, Tiêu Bắc ca ca sẽ không làm ta thất vọng.”
Cơ Vô Hà truyền âm nói với Phương Thiên Nguyên:
“Đại sư huynh, khí vận chi tử quả nhiên không tầm thường, kinh nghiệm về Đại Đế của hắn không phải là thứ mà hai chúng ta có thể so sánh.”
“Đúng vậy, hắn vừa mới ra tay, kỹ năng khống chế linh khí và khả năng dự đoán cực tốt cứ như gãi đúng chỗ ngứa vậy. Theo ta thấy, cho dù hắn có bị thương thì bây giờ vẫn có thể chiến đấu vượt cấp vài tiểu cảnh giới. Bây giờ ít nhất là hắn có thể đánh ở Luyện Thần Cảnh tứ trọng trở lên. Mà hiện tại ngươi cũng có thể đánh được xấp xỉ cảnh giới này. Nếu vậy thì hai người có đánh liên tục ba ngày ba đêm, cũng không chắc phân được thắng bại đâu.”
Vân Ly Ca hít sâu một hơi, vẻ mặt dần trở nên nặng nề.
Hắn muốn tự tay báo thù là thật, nhưng mà, xem tình hình trước mắt, nếu là tự mình báo thù e là chuyện mơ tưởng viễn vông.
Trong tình huống thực lực hai người bằng nhau thì sẽ rất khó phân được thắng bại.
Huống chi, đối phương còn có thể trốn.
Khó trách sư phụ vẫn luôn đề xướng chiến thuật quần ẩu, xem ra sư tôn đã sớm biết những người khí vận chi tử đều rất khó chơi.
“Xem ra, chỉ có thể sử dụng chiến thuật quần ẩu. Chờ lát nữa, ta lên trước, Thiên Nguyên và Cơ Vô Hà âm thầm ra tay. Nếu hôm nay đã đánh nhau thì dù thế nào cũng không thể tha cho Tiêu Bắc chạy được.”
“Rõ!”
Nghe thấy hai người trả lời, khí thế trên người Vân Ly Ca lại bùng nổ lần thứ hai, Hỗn Nguyên Đế Kinh đang điên cuồng vận chuyển khiến cho hắn đến trước mắt Tiêu Bắc trong chớp mắt.
Tiêu Bắc hừ nhẹ một tiếng.
“Gan dạ rất đáng khen, nhưng... chỉ có gan dạ thì không đủ, ngươi giết cả Tiêu gia ta, hôm nay, ta nhất định phải lấy đầu của ngươi để cúng tế cho linh hồn hơn một trăm ba mươi người Tiêu gia bọn ta ở trên trời.”
Hai người va chạm nhau, lần này không hề thử, mà là quyền cước va chạm vào da thịt thật sự.
Ầm ầm ầm...
Mới đầu trận chiến đã lập tức tiến vào trạng thái gay cấn, bóng của hai người nhanh như cắt, để lại từng ảo ảnh ẩn hiện trong không khí. Mọi người không kịp nhìn, vừa thấy bên này mới xuất hiện hai bóng người thì bên kia đã có thêm mười bóng người nữa.
m thanh quyền chưởng va chạm nhau nối liền không dứt, sóng xung kích từ linh khí từng đợt lại từng đợt.
Trên mặt đất liên tục xuất hiện từng cái hố to.