favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 109: Kế hoạch mới

Chương 109: Kế hoạch mới

Ba người đi đến bên cạnh Lục Tiêu Nhiên, trên mặt lộ vẻ xấu hổ, nói:

“Sư tôn, ta vô dụng, không ngăn được Tiêu Bắc, để hắn trốn thoát. Cuối cùng còn cần ngươi ra tay mới giải quyết được Tiêu Bắc.”

Lục Tiêu Nhiên chắp tay sau lưng, vẻ mặt hờ hững nói:

“Chuyện này không trách các ngươi, dựa vào thực lực các ngươi, có thể đánh cho hắn tàn phế, ép hắn tới bước đường này đã là không tệ rồi. Đổi lại một số người có tu vi cao hơn các ngươi cũng không đủ sức đối phó với hắn.”

Ba người gật đầu, vào lúc giao phong với Tiêu Bắc, trong lúc đánh nhau bọn họ đã thật sự cảm nhận được sự khủng khiếp của khí vận chi tử.

Lúc trước, bọn họ diệt toàn bộ Bạch Cốt Ma Tông cũng không cảm thấy mệt giống như hôm nay.

Tiêu Bắc giống như con gián đánh mãi không chết, có vô số thủ đoạn dùng không hết.

Quả nhiên, sư tôn nói không sai, khí vận chi tử đều rất đáng gờm, không phải là người mà những người bình thường có thể đối phó.

Qua một lúc sau, Vân Ly Ca chà xát tay, cười khà khà.

“Sư tôn, tên Tiêu Bắc đã bị giết chết, Đế Binh Thần Mộc Ly Hoả Thương của hắn bây giờ đã là vật không có chủ. Ngươi xem, chi bằng… Cho đồ nhi thế nào? Dù sao Hỗn Nguyên Đế Kinh của bản thân đồ nhi vốn càng dễ tiếp cận với luyện thương hơn.”

Phương Thiên Nguyên lập tức tức giận.

“Chờ chút, sư huynh, lời này của ngươi không đúng rồi. Hỗn Nguyên Đế Kinh của ngươi thích hợp luyện thương, vậy Bất Diệt Kim Thân của ta lại càng thích hợp để luyện thương hơn! Hơn nữa ta đã giúp ngươi, ít nhiều gì ngươi cũng nên nhường ta chút chứ.”

Vân Ly Ca trừng mắt liếc hắn một cái.

“Cái này mà kêu một chút? Sao mà da mặt của ngươi có thể dày đến vậy chứ?”

Cơ Vô Hà nhìn hai người tranh đoạt Thần Mộc Ly Hoả Thương, không khỏi lắc đầu.

“Sư phụ còn ở đây đây, hai người dám cãi nhau.”

Hai người đồng loạt nhìn về phía Lục Tiêu Nhiên, vừa nhìn thấy Lục Tiêu Nhiên sầm mặt, đã lập tức chắp tay nói:

“Sư tôn chớ trách, bọn ta thất lễ.”

“Hừ!”

Lục Tiêu Nhiên tức giận hừ lạnh một tiếng, thu Thần Mộc Ly Hoả Thương vào trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ.

“Hai người các ngươi dám muốn Đế Binh? Tu vi các ngươi mới được bao nhiêu? Một người Luyện Thần Cảnh nhất trọng, một người Luyện Thần Cảnh ngũ trọng. Chỉ chút tu vi này còn không biết xấu hổ muốn Đế Binh! Cho dù ta cho các ngươi Đế Binh, các ngươi có thể giữ được sao? Chỉ bằng chút khí vận này của các ngươi có khi còn chưa giữ được hai ngày đã bị cướp rồi. Ngươi thật sự cho rằng mình là khí vận chi tử à?”

Hai người bốn mắt nhìn nhau.

Đúng vậy, loại đồ như Đế Binh này đúng là khiến cho người khác thèm đỏ cả mắt.

Lúc trước, mặc dù Tiêu Bắc có Đế Binh nhưng cũng không dám lấy ra dùng, vì sợ bị người khác nhìn thấy.

Sau đó, hắn lựa chọn giết chết tất cả người Giang Thành rồi mới dám lấy Thần Mộc Ly Hoả Thương ra.

Không lấy thứ này ra thì thôi, một khi lấy ra, bất kỳ ai đã nhìn thấy được sẽ không buông tha.

Trừ phi ngươi là Đại Đế, mới không sợ bị người khác đố kỵ.

“Sư tôn, vậy tiếp theo chúng ta phải làm gì?”

Cơ Vô Hà lại lên tiếng đặt câu hỏi lần nữa, Lục Tiêu Nhiên xoa huyệt Thái Dương, hơi tự hỏi bản thân, chợt lên tiếng nói:

“Trước mắt ma đầu Huyền Vũ Chân Tông trấn áp đã chạy thoát. Đoán chừng không lâu nữa thiên hạ sẽ gặp loạn lớn. Chúng ta ở Thiên Ma Tông cũng không quá an toàn, đây là lúc tìm một nơi ẩn thân mới.”

“Có điều Ma Môn sẽ không đến mức gây sóng gió ngay lập tức đâu. Hơn nữa, trước mắt vì tiêu diệt được Tiêu Bắc nên vi sư có thêm chút cảm ngộ mới. Vậy nên tạm thời chúng ta thời về Thiên Ma Tông bế quan tu luyện trước rồi nói.”

Vừa mới có được một vài trận pháp linh tinh, Lục Tiêu Nhiên chuẩn bị đi về luyện xong toàn bộ chỗ đó.

Sau đó lại tính chuyện Ma Môn sau.

Hơn nữa, tên khí vận chi tử bắt nạt lão nhị kia, hắn cũng nên tính toán một chút, coi thời gian đưa hắn vào trong lịch trình rồi lên kế hoạch làm thịt.

“Đã rõ.”

Ba người đồng thanh trả lời, theo Lục Tiêu Nhiên trở về lại Thiên Ma Tông.

Bởi vì đoán chừng mấy người Tông Chủ đã trở lại tông môn vài ngày trước, lần này Lục Tiêu Nhiên không lén lút trở về nữa mà quang minh chính đại trở về.

Rất nhanh sau đó đám người tông chủ nhận được tin tức Lục Tiêu Nhiên trở về, vì thế ngựa không dừng vó chạy đến thăm hỏi.

“Tiêu Nhiên, ngươi đã về rồi.”

“Tiêu Nhiên, ngươi vất vả rồi.”

...

Nhìn thấy Tông Chủ của tông môn, đoàn trưởng lão đều khách sáo đứng trước mặt mình, Lục Tiêu Nhiên không khỏi thổn thức khôn nguôi.

Từ bao giờ mà những nhân vật luôn ăn trên ngồi trước, chỉ nhìn mà không thể chạm vào lúc mình mới bái nhập Thiên Ma Tông.

Thậm chí rằng khoảng thời gian trước bản thân mình trong tông môn còn phải cố tạo dựng một mối quan hệ tốt

Mà bây giờ, những nhân vật cao không thể với đó đều đặc biệt chạy đến đây quan tâm mình.

Thật ra bọn họ cũng không biết tu vi của mình, chỉ cho rằng mình có liên quan đến Tần Tử Mặc, vì thế mới quan tâm đến mình.

Nhưng nếu như bọn họ biết thực lực thật sự của mình thì có còn a dua nịnh hót, ba hoa khoác lác như thế này nữa không?

Địa vị của bản thân có sự thay đổi cực lớn làm cho Lục Tiêu Nhiên nhất thời không thể thích nghi được.

Nhưng hắn cũng hiểu rõ, nếu mình càng ngày càng mạnh, sớm muộn gì cũng có một ngày ánh mắt mọi người nhìn thấy hắn đều rất khách sáo.

Dù thế nào hắn cũng phải thừa nhận, muốn trở thành cường giả thì phải biết đứng trên đỉnh cao cô độc, tịch mịch, và lạnh lẽo.

“Đúng rồi, Tiêu Nhiên, chuyện ngươi và Tần Thánh Nữ là thế nào?”

Tông Chủ là người đầu tiên ra mặt đầu dò hỏi vấn đề này.

Những trưởng lão khác trong tông môn vừa nghe thấy Tông Chủ dò hỏi vấn đề này, thì nhịn không được mà vểnh tai lên muốn nghe Lục Tiêu Nhiên trả lời thế nào.

Cũng may, Lục Tiêu Nhiên sớm đã nghĩ kỹ lý do thoái thác rồi.

Chỉ thấy hắn ngửa đầu bốn mươi lăm độ, vẻ mặt tỏ ra đau thương hờ hững, sau đó thở dài một hơi.

“Ôi…”

Trong lòng mọi người đều trở nên hồi hộp.

Chương trướcChương tiếp