favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 110: Có vài chuyện ngươi tình ta nguyện, đều hỏng bởi lời mối mai

Chương 110: Có vài chuyện ngươi tình ta nguyện, đều hỏng bởi lời mối mai

“Tiêu Nhiên, không phải là giữa ngươi và Tần Thành Nữ xảy ra chuyện gì chứ?”

“Chuyện này nói ra thì cũng dài lắm.”

Lục Tiêu Nhiên liếc mắt nhìn mọi người, ánh mắt ngập tràn phiền muộn.

“Các ngươi không biết, ta và Tần....”

Lục Tiêu Nhiên hẽ im lặng, trong đầu lại cố nhớ ra tên của nữ nhân kia là gì?

Chết tiệt, một tháng nay hắn chỉ toàn tâm toàn ý vào việc săn giết Tiêu Bắc, kết quả mẹ nó đã quên mất cái người họ Tần từ Huyền Vũ Chân Tông kia tên là gì rồi.

Tất cả trưởng lão, đều nhìn chằm chằm hắn.

“Ngươi và Tần Thánh Nữ có chuyện gì vậy?”

Khuôn mặt Lục Tiêu Nhiên nhịn không được mà nhăn nhúm lại, rồi thâm tình nói:

“Ta và nàng lưỡng tình tương duyệt, tâm đầu ý hợp, hận không thể bên nhau dài lâu.”

“Hay!”

Thiết trưởng lão nắm chặt nắm tay, kích động nói “Hay”.

Đại trưởng lão tức giận liếc hắn một cái.

“Ngươi bị bệnh tâm thần à?”

Thiết trưởng lão thấy hơi xấu hổ.

“Ta vui mừng thay Tiêu Nhiên. Tiêu Nhiên, ngươi tiếp tục nói đi.”

Tiêu Nhiên gật đầu.

“Vốn dĩ là hai người bọn ta đã thương lượng xong, muốn kết thành đôi song tu đạo lữ, cùng trợ giúp Thiên Ma tông chúng ta phát triển. Nhưng tiếc là, ôi, sư phụ nàng là Huyền Vũ Tông Chủ, chê tu vi ta quá thấp, lại còn xuất thân Thiên Ma tông, không xứng với nàng.”

Nghe lời này, máu nóng cuồn cuộn trong lòng mọi người cứ như bị xối thẳng một chậu nước lạnh, lạnh như băng.

Một vị trưởng lão, nhịn không được đấm một quyền xuống mặt đất.

“Có gì hơn người chứ? Mắt chó coi thường người khác, Thiên Ma tông thì sao chứ? Tu vi thấp thì có làm sao? Không xứng cưới vợ à?”

Một vị trưởng lão khác cũng lập tức phụ họa nói:

“Đúng vậy, Tiêu Nhiên trưởng lão của chúng ta tuấn tú lịch sự, phong lưu phóng khoáng, ngọc thụ lâm phong, hoa nhường nguyệt thẹn, khuynh quốc khuynh thành...”

Thiết trưởng lão vỗ bờ vai của hắn.

“Ôi ôi, thôi thôi, dùng từ sai rồi, mấy từ sau đó được dùng để hình dung nữ nhân.”

Vị trưởng lão kia gãi đầu.

“Dù sao Tiêu Nhiên trưởng lão của chúng ta, lớn lên rất đẹp trai, hắn còn dám chướng mắt trưởng lão Tiêu Nhiên của chúng ta, đúng là mắt mù mà.”

Đại trưởng lão thản nhiên thở dài.

“Chuyện này cũng không còn cách nào khác, dù sao người ta cũng là Huyền Vũ Chân Tông, người đông thế mạnh. Thiên Ma tông chúng ta bàn về thân phận địa vị thì cũng chỉ có mấy chục người mà thôi. Người ta chướng mắt chúng ta là điều bình thường. Trong trời đất này, có bao nhiêu chuyện là ngươi tình ta nguyện, cuối cùng, đều hỏng do lời mối mai của cha mẹ.”

Mọi người nghe vậy, dường như là thấm đến tận lòng, nhịn không được thấy ngực thắt tim đau.

“Sao Đại trưởng lão lại có thể nói ra những lời thấu hiểu như vậy, chẳng lẽ ngươi…”

Đại trưởng lão ngửa đầu góc bốn mươi lăm độ, trong ánh mắt hiện lên một sự hồi tưởng đầy đau đớn.

“Đó là một mùa thu hơn ba trăm năm trước, ta cày ruộng ở đầu thôn, nàng đi đưa cơm cho cha nàng, đôi ta một người thôn Thảo, một người thôn Hoa, qua một cái liếc mắt đã trao duyên cho nhau. Chỉ tiếc, nhà của ta chỉ có bốn bức tường, cuối cùng cha nàng vẫn gả nàng cho nhi tử trưởng thôn. Cho nên trong lúc tuyệt vọng ta đã đến Thiên Ma tông, dốc lòng tu luyện võ đạo. Tuy rằng bây giờ đã có tu vi Đại Thành, nhưng nàng vẫn trở thành tiếc nuối cả đời của ta.”

Mọi người nghe vậy, đều cảm thấy thương cảm, còn có mấy vị trưởng lão đỏ mắt.

Sau khi thương cảm qua đi, Tông Chủ như là nhớ ra điều gì đó, vội vàng lên tiếng hỏi:

“Đúng rồi, Tiêu Nhiên, chẳng lẽ việc này đã không còn cách nào cứu vãn?”

Lục Tiêu Nhiên lắc đầu.

“Cũng không phải là không có cách, sư tôn nàng chê tu vi ta thấp, xuất thân thấp hèn, chỉ cần ta tu luyện thành công, nhất định hắn sẽ thay đổi suy nghĩ.”

Mọi người đồng loạt gật đầu, nắm chặt nắm tay cỗ vũ cho Lục Tiêu Nhiên.

“Không sai, Tiêu Nhiên, ngươi nhất định phải nỗ lực, tranh thủ sớm ngày đạt được tu vi Đại Thành, lấy được thiên kim đài các, đi lên đỉnh cao cuộc đời.”

“Tiêu Nhiên, trách nhiệm chấn hưng Thiên Ma tông chúng ta đều dựa vào ngươi cả.”

Đại trưởng lão chuyển đề tài.

“Tăng tu vi ngay chốc lát e là khó có thể thành công. Nếu không cứ tăng địa vị của Tiêu Nhiên lên trước, Tông Chủ, ngươi cảm thấy sao?”

Trần Tông Chủ gật đầu, sau đó nhìn Lục Tiêu Nhiên bằng ánh mắt yêu thương, nói:

“Tiêu Nhiên, ta đã từng thương lượng với các trưởng lão khác, bọn ta quyết định ta sẽ thoái vị chức Tông Chủ, để cho ngươi đi lên tiếp nhận chức vị Tông Chủ Thiên Ma tông.”

Lục Tiêu Nhiên: “???”

Đùa cái gì vậy, bây giờ hắn đã đang chuẩn bị lên kế hoạch chạy trốn, vậy mà bắt hắn làm Tông Chủ?

Nhất định không được.

Làm Tông Chủ, còn phải lo lắng toàn bộ mọi chuyện trong Thiên Ma tông, mấy chuyện nhỏ như lông gà vỏ tỏi thì không nói.

Vấn đề là hắn làm sao có thể tùy tâm tùy tính, tiếp tục phát triển nữa đây?

Hắn tình nguyện trốn trong Huyền Thủy Chân Tông trăm năm không xuất quan, dẫn theo các đệ tử yên ổn tu luyện.

Đương nhiên, quan trọng nhất chính là, đây là Tông Chủ Thiên Ma tông, nếu là Tông Chủ tông môn hàng đầu đại lục thì hắn cũng muốn đảm đương ít lâu, ít nhất thì cũng sẽ có vài thuộc hạ Đại Đế gì đó.

Nhưng vấn đề là, Tông Chủ Thiên Ma tông, mẹ nó, có gì đáng trông chờ sao.

Phần lớn nơi này toàn là Đoán Thể Cảnh, Hậu Thiên, Tiên Thiên gần như chiếm phần lớn số lượng trong Thiên Ma tông.

Mấy người còn lại cũng không tính là cao thủ, cao lắm có hai người đạt Phá Vọng Cảnh, một người là Tông Chủ, người còn lại là Thái Thượng trưởng lão.

Nhận lấy bọn họ thì chính là tự nhận thêm cho mình một đống bao cỏ lớn.

Cuối cùng, hắn liên tục xua tay nói:

“Không được không được, ta không được. Ta vốn không có khả năng làm Tông Chủ. Hơn nữa ta chỉ muốn hăng say tu luyện. Vả lại gần đây ta còn phải đi ra ngoài tìm khí vận, xem có thể tìm được cơ duyên gì hay không.”

“Trời!”

Tông Chủ hít sâu một hơi, ánh mắt cảm động nói:

“Nhìn đi, các ngươi đều nhìn cho thật kỹ. Tiêu nhiên trưởng lão của chúng ta giản dị tự nhiên cỡ nào, ta muốn nhường vị trí Tông Chủ cho hắn mà hắn cũng không cần. Hôm nay đã đặt món hời này đến trước mặt hắn, thế mà hắn không bị mê hoặc, tâm trí không loạn. Tâm tính kiên định như thế, tu luyện võ đạo sao có thể không thành công được?”

“Gì cũng được, bắt đầu từ hôm nay, ngươi muốn tài nguyên tu luyện gì, Thiên Ma tông chúng ta đều đáp ứng tất cả. Chỉ cần là ngươi muốn, có thể cho, chúng ta sẽ cho, không thể cho thì chúng ta đi ra ngoài mua, cũng phải cho! Tóm lại sẽ dồn hết toàn lực của cả tông để hỗ trợ ngươi tăng tu vi.”

“Chờ khi tu vi ngươi tăng đến một trình độ nhất định, bất cứ khi nào ta cũng đều tình nguyện nhường lại vị trí Tông Chủ cho ngươi, như vậy thì nhất định sẽ không làm trì hoãn việc tu luyện của ngươi.”

Tất cả các trưởng lão đều đồng loạt gật đầu phụ họa.

“Tông Chủ nói rất đúng.”

“Tông Chủ quả nhiên không hổ là Tông Chủ, một lời trúng đích, ta cũng nghĩ như vậy.”

Vẻ mặt Lục Tiêu Nhiên lại càng ngu hơn nữa.

Hình như Tông Chủ càng hiểu lầm nhiều hơn rồi, không phải mình giản dị tự nhiên, chỉ đơn giản là vì coi thường Thiên Ma tông mà thôi.

Chương trướcChương tiếp