Nhưng mà, nếu sau khi có đại trận này, đối phó một số tồn tại đặc biệt, ví dụ như khí vận chi tử, chắc chắn có thể loại bỏ mọi nhân tố bất lợi, giảm thấp tốc độ của bọn họ đi rất nhiều.
Chém giết càng thêm nhanh nhẹn.
Được đấy, tương đối hoàn hảo.
Lục Tiêu Nhiên chỉ dùng một ngày hiểu rõ trận pháp, sau đó là sắp xếp và tu luyện những công pháp và bảo bối khác.
Đan dược, binh khí thiên giai, còn có vật tư gì đó, cũng chất thành một ngọn núi nhỏ trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ rồi.
Đừng nhìn Lục Tiêu Nhiên chỉ có một mình, bộ sưu tập bây giờ của hắn, cho dù là so với hoàng thất Đại Chu, e rằng cũng không kém.
Cuối cùng thì là củng cố công pháp của mình, bắt chéo chân suy tưởng, tịnh tâm tu luyện.
Như vậy, duy trì suốt đến ba ngày sau, Lục Tiêu Nhiên cảm thấy bên cạnh mình hơi ngứa, giống như có đồ đang cọ vào mình, không thể không khẽ nghi ngờ mở mắt ra.
Thế nhưng, khi hắn nhìn rõ đó là cái gì, vẻ mặt của hắn thoáng chốc hơi ngạc nhiên.
“Đây là... Một con chó?”
Lục Tiêu Nhiên hơi ngỡ ngàng nhìn một con chó con dễ thương to bằng bàn tay trên giường của mình.
Lông toàn thân màu trắng như tuyết, không chứa chất bẩn, bồng bềnh mềm mại.
Bốn cái chân nhỏ, vừa ngắn vừa hồng hào, đuôi nhỏ giống như một ngọn cờ lông xù, không ngừng lắc lư, cứ như là đang lấy lòng mình vậy.
Đây là chó nhà ai vậy? Sao lại để trên giường hắn? Với lại cửa của hắn rõ ràng có trận pháp, cũng không thể nào có người có thực lực để một con chó trên giường mình.
Có vẻ như nhìn thấy vẻ nghi ngờ trong mắt Lục Tiêu Nhiên, chó con dễ thương khẩy hai cái vào áo hắn, dùng một giọng nói thiếu nữ vô cùng quen thuộc lại tuyệt vời mở miệng nói:
“Chủ nhân chủ nhân, là ta đây, Vượng Tài.”
Lục Tiêu Nhiên: “???”
Vượng Tài lại thật sự là một con chó?
Nhưng… Hình như có chỗ nào không đúng lắm.
Vượng Tài trước đây cũng không hiện ra hình dáng của mình, gửi lại trong cơ thể mình suốt, chỉ có ý thức đơn thuần.
Còn bây giờ, nó lại thực thể hoá rồi, không lẽ là duyên cớ của việc hấp thụ khí vận?
Khí vận có thể khiến Vượng Tài mạnh lên, đến nỗi khiến nó thực thể hoá.
Nhưng mà, tại sao là chó chứ?
Tại sao không phải gà, vịt, cá, heo… cứ khăng khăng là con chó?
Lúc này, Lục Tiêu Nhiên tràn đầy tò mò với thân phận của Vượng Tài.
Hắn sẽ không tin Vượng Tài chỉ vì lấy lòng hắn, mới biến thành con chó, thế nó không khỏi cũng quá thấp kém rồi.
Mà thủ đoạn của Vượng Tài, lại không phải lớn mạnh một cách tầm thường.
Đầu tiên, nó có thể trực tiếp cho những thứ như đế binh, công pháp đế giai, đại trận đế giai và đan dược… đều tốt hơn so với đồ có được của khí vận chi tử Tiêu Bắc đó.
Điều này nói lên nó hơn ngón tay vàng Tiêu Bắc.
Thứ hai, nó chủ động bảo mình giết chết Tiêu Bắc, tiếp đó cướp đoạt khí vận của đối phương, hoàn thành tiến hoá của mình.
Những vận khí chi tử khác, hoặc là nói ngón tay vàng của bọn họ, chắc là không có năng lực này, cũng không có suy nghĩ này nhỉ?
Híp mắt nhìn chằm chằm Vượng Tài, Lục Tiêu Nhiên đột nhiên mở miệng hỏi:
“Vượng Tài, ngươi đến từ đâu vậy? Thân phận của ngươi là gì? Là ai tạo ra ngươi?”
Vượng Tài nghiêng đầu, vẻ mặt ngỡ ngàng nhìn Lục Tiêu Nhiên.
“Ta không biết, từ khi ta có ý thức thì lang thang trong dòng sông thời không suốt, cho tới khi tìm được chủ nhân.”
“Thế tại sao là ta? Mà không phải người khác? Với thủ đoạn của ngươi, lựa bất kỳ một người nào làm chủ nhân, đều sẽ tạo nên sự nghiệp đấy chứ?”
Vượng Tài lắc đầu.
“Không phải vậy, Vượng Tài không thể hoà hợp với những người khác, chỉ có chủ nhân mới có thể hoà hợp với Vượng Tài. Những sinh linh khác, có cưỡng ép hoà hợp với Vượng Tài thế nào đi nữa cũng sẽ trực tiếp nổ tung mà chết, ngay cả linh hồn cũng sẽ không giữ lại.”
Điều này khiến Lục Tiêu Nhiên cau mày chặt hơn.
“Thế, tại sao là ta? Ngươi dùng nhân tố gì phán đoán là ta chứ?”
Vượng Tài ngỡ ngàng lắc đầu lần nữa.
“Cụ thể ta cũng không rõ lắm, nhưng ta biết, khi gặp được chủ nhân, thì ta bị một luồng sức hút trong cơ thể chủ nhân, trực tiếp hấp thụ vào trong cơ thể chủ nhân tiến hành hoà hợp. Nhưng mà, lần này, sau khi có được một ít khí vận, hình như ta có cảm giác rất lâu rất lâu trước đây gặp qua chủ nhân.”
Lục Tiêu Nhiên xoa huyệt thái dương.
Xem ra, Vượng Tài này, là một hỏi ba không biết, hỏi rồi cũng như không.
Nhưng mà, từ trong lời nói của nàng, có vẻ như mình có thể thấp thoáng suy luận ra một chút gì đó.
Đầu tiên, có thể mình ngoài đang sở hữu Vượng Tài ra, thì bản thân có một số nhân tố khác ở trong cơ thể.
Điểm này, trước đây rất lâu thì Lục Tiêu Nhiên nghi ngờ qua rồi.
Hắn học thứ gì cũng rất nhanh, cái này rất không hợp lý, vì hắn là một người xuyên không, lại không phải dân bản địa, hiểu biết của bản thân đối với võ đạo, có lẽ là thấp hơn loài người của thế giới này, nhưng hắn lại rất khác thường, so với những người khác, con đường tu luyện công pháp, trận pháp đều dễ hiểu hơn rất nhiều.
Nếu có hai người lạ sỉ nhục mình một trận, Lục Tiêu Nhiên cũng dám nghi ngờ, mình là nhân vật chính!
Rất có khả năng, chính là loại nhân tố này trong cơ thể mình, mới khiến mình hoà hợp với Vượng Tài.
Thứ hai, sau khi Vượng Tài hấp thụ khí vận, không chỉ có thể thực chất hoá, đồng thời, có vẻ như nàng còn có được một số ký ức trước đây.
Xem ra, số mệnh đã định mình phải giết thêm mấy khí vận chi tử, giúp đỡ Vượng Tài nâng cấp, hồi phục càng nhiều ký ức mới có thể tra ra bí mật trên người mình.