Ôi, cứ tiếp tục vậy, xem ra là phải càng đi càng xa trên đường nhân vật phản diện rồi.
“Vượng Tài, bây giờ ngươi cũng thực thể hoá được rồi, có nâng cấp thực chất gì không?”
“Có mà có mà. Ta và chủ nhân là cùng hưởng tu vi, ta có thể sử dụng công pháp, trận pháp và những năng lực khác của chủ nhân. Uy lực phát ra giống với chủ nhân luôn. Sau này, ta có thể trợ giúp chủ nhân cùng nhau chiến đấu rồi.”
“Thế này tốt lắm, có cảm giác nuôi linh sủng vậy. Nhưng mà ta hiển nhiên sẽ dựa dẫm nhiều hơn.”
Lục Tiêu Nhiên gật đầu, Vượng Tài có thể cùng chiến đấu với hắn, với lại dưới tình hình sở hữu lực chiến đấu cùng cấp bậc, thế thì mình tương đương như có thể sử dụng sức mạnh của hai Vương cảnh tứ trọng.
Bình thường Vượng Tài không ra tay, lúc quan trọng có thể làm một dự bị dùng để chạy trốn hoặc cho kẻ địch một đòn chí mạng.
Vượng Tài tiếp tục mở miệng nói:
“Ta còn có thể mở rộng phạm vi tìm kiếm, tìm kiếm thiên tài ở nơi xa hơn.”
Mắt Lục Tiêu Nhiên sáng lên, tìm thêm một thiên tài, chính là tìm thêm một rau hẹ và thuộc hạ miễn phí, tất nhiên là tốt không còn gì bằng rồi.
“Thế ngươi tìm được chưa?”
“Tìm được một người, mạnh hơn tư chất của Phương Thiên Nguyên không ít.”
“Hắn ở đâu?”
“Bây giờ hắn đang ở hoàng đô Đại Chu.”
“Hoàng đô Đại Chu, hơi xa rồi, có thể phát huy linh hồn lôi kéo, để hắn chủ động qua đây tìm ta không?”
“Rất xin lỗi, chủ nhân, không thể làm được. Vì bây giờ hắn không chỉ bị người phế đi tu vi, ngay cả cơ thể cũng bị đánh thành tàn phế, căn bản không thể đi tìm kiếm chủ nhân. Cho dù là qua đây, e rằng còn chưa tới thì đã chết rồi.”
Lục Tiêu Nhiên: “…”
“Đồ đệ này thảm vậy sao? Lúc bấy giờ Vân Ly Ca cũng chỉ là bị người phế bỏ tu vi thôi mà, người này trực tiếp đánh tàn phế cơ thể rồi.”
“Thảm là hơi thảm, nhưng tư chất của hắn hơn tất cả đệ tử trước mắt không ít.”
“Khốn khiếp.”
Lục Tiêu Nhiên nghe thấy câu này thì biết chuyến đi kinh đô Đại Chu này là tránh không khỏi rồi.
Thôi, dù sao mình cũng chuẩn bị rời khỏi Thiên Ma tông, tìm chỗ lớn mạnh hơn.
Mặt khác, khí vận chi tử ức hiếp Cơ Vô Hà đó, cũng phải đi tiếp xúc trước, tìm hiểu qua tư liệu.
Biết người biết ta mới có thể trăm trận không thua.
Đi kinh đô một lần, có thể một lúc làm xong ba chuyện, hiệu suất vô cùng cao.
…
Cùng lúc này, ngoài Thiên Ma tông, một luồng ma khí đen xì, lặng lẽ tụ tập, giống như gió tà quá cảnh, khá là khủng khiếp.
Không bao lâu, ma khí màu đen tan đi, hiện ra trên cả ngàn bóng hình mặc áo đen thêu đầu lâu.
Mấy người dẫn đầu, khí tức cực kỳ mãnh liệt, mỗi người lại đều không yếu hơn tu vi Phá Vọng cảnh ngũ trọng.
Mọi người đi đến dưới chân núi, đôi mắt đỏ hoe nhìn chằm chằm cả ngọn núi Thiên Ma tông.
“Ma tôn xuất thế, cần tinh huyết của tu sĩ để phục hồi thương tích, nâng cao thực lực.”
“Đêm nay, do trưởng lão Dạ Sát dẫn đội, chúng ta lính chia bảy đường, cùng lúc đối phó bảy tông môn trong Thiên Ma tông, chính là muốn có được tinh huyết của bọn họ, phục hồi thương tích của ma tôn, để hắn hồi phục thực lực đỉnh phong, dẫn dắt Ma Môn Thánh tông chúng ta bước vào đỉnh phong lại.”
“Các ngươi nghe đây, trong Thiên Ma tông, một người cũng không được bỏ qua, toàn bộ giết chết bất luận tội!”
“Vâng!”
Sau khi một tiếng lệnh xuống, mọi người của Ma Môn Thánh tông lập tức đề khí đan điền, xông thẳng vào đại trận bảo vệ dưới chân núi Thiên Ma tông.
Sau một nén nhang...
“Hu hu hu... mẹ, con có lỗi với mẹ! Con không biết xấu hổ! Con không thể luyện võ, chỉ có thể gia nhập Ma Môn. Có điều bây giờ con vẫn chưa giết ai cả.”
...
“Ông đây trở thành Ma Tôn rồi, ha ha ha ha... tối nay phải để Môn Chủ Vạn Độc Môn làm ấm giường cho ông đây. Đệ nhất mỹ nữ Ma Môn Thánh Tông là của ông đây.”
...
“Giết! Thuận ta thì sống, trái ta thì chết! Ta là thiên hạ đệ nhất!”
...
Nhìn thấy cảnh này, năm vị cao thủ Phá Vọng Cảnh của Ma Môn, trên trán toát đầy mồ hôi, một luồng khí lạnh đột nhiên bốc lên từ lòng bàn chân, chạy thẳng lên đỉnh đầu.
Cho dù thế nào bọn họ cũng không ngờ, nhiều tinh nhuệ Ma Môn như vậy, vậy mà lại bị đánh bại bởi một một Ảo trận đơn giản nhất trong Thủ Sơn Đại trận của Thiên Ma Tông nhỏ bé.
Bây giờ, tất cả các tinh nhuệ Ma Môn ở trong Ảo trận, đều chìm vào trong Ảo thuật, hoàn toàn không biết mình đang làm gì.
“Ực.”
Một vị trưởng lão không nhịn được nữa cẩn thận lên tiếng:
“Chúng ta nên làm gì với tình huống này đây?”
Những người khác, nghiến răng nói:
“Còn phải sợ hắn sao? Chúng ta có cực phẩm thiên giai Ma Sát Châu doDạ Sát trưởng lão ban cho chúng ta, chuyên dùng để phá mọi Ảo trận.”
Vừa dứt lời, vị trưởng lão đó, lập tức ném ra một hạt châu đen như mực vào trong trận pháp.
Hạt châu nổ tung bắn ra một đoàn ánh sáng màu đen, ngay sau đó, tinh nhuệ Ma Môn, dần dần tỉnh lại.
Tinh nhuệ Ma Môn không hổ là tinh nhuệ Ma Môn, trong một thời gian ngắn đã có thể lập kết lại, lại tấn công vào trong Sơn Môn của Thiên Ma Tông.
...
Lúc này, trên Thiên Ma Tông, cũng đã phát hiện ra người của Ma Môn Thánh Tông.
Các đệ tử bắt đầu trở lên hoảng sợ, sắc mặt Tông Chủ và các trưởng lão cũng trở lên đặc biệt nghiêm trọng.
“Tông Chủ, là người Ma Môn.”
Ánh mắt Trần Tông Chủ không ngừng lóe lên.