“Lão tổ, lời nói chân thành của ngươi khiến ta bỗng nhiên tỉnh ngộ. Từ hôm nay, ta sẽ học tập theo Lão tổ, đóng cửa sơn môn, chuyên tâm tu luyện.”
Lục Tiêu Nhiên hài lòng gật đầu.
Những kẻ này, có thể đủ bình tĩnh để đóng cửa sơn môn, chuyên tâm tu luyện không, dù chưa từng trải qua sự hỗn loạn của thế giới, thì trong lần Ma Môn hồi sinh này, có lẽ bọn họ vẫn sẽ sống sót được nhỉ?
Đây cũng coi như là gián tiếp tự mình trả lại ơn nuôi dưỡng của Thiên Ma Tông.
“Ta cảm thấy bản thân sắp đột phá rồi, muốn ra ngoài tìm cơ duyên. Sau này ta sẽ giúp ngươi sửa lại đại trận hộ sơn của tông môn. Các ngươi chỉ cần thành thật trốn trong sơn môn, đừng tùy tiện xuống núi, như vậy sẽ không sao.”
“Hì, Lão tổ của chúng ta đã mạnh như vậy rồi, mà còn đột phá, tu vi của Lão tổ nhất định là không gì sánh được”
“Lão tổ sức mạnh cái thế, ta đợi…”
Lục Tiêu Nhiên xua tay.
“Được rồi, được rồi, không cần phải nịnh nữa, mau chóng đi khôi phục thương thế của các ngươi đi, tránh kéo dài thời gian, lưu lại bệnh tật gì đó, hỏng cả căn cơ.”
“Vâng, xin tuân theo ý chỉ của Lão tổ.”
Khi mọi người rời khỏi, Lục Tiêu Nhiên thở phào nhẹ nhõm, tiện tay tu bổ và tăng cường đại trận của Thiên Ma Tông trước khi tự mình quay về Chỉ Thủy Phong.
Khi bay ngang qua, hắn nhìn thấy dưới chân núi, Lý Đạo Nhiên dẫn theo vài đồ đệ, trốn ở trong góc nói chuyện phiếm, không khỏi có chút dở khóc dở cười.
“Tên tiểu tử này, thật biết lợi dụng cơ hội”
Nhưng mà với tính khí này của hắn có lẽ sẽ sống lâu hơn một chút nhỉ.
Lục Tiêu Nhiên lắc đầu, không chào hỏi Lý Đạo Nhiên mà đi một mạch trở về núi.
Ba người Vân Ly Ca từ sớm đã đứng ở cửa đợi hắn.
Thấy hắn đến liền chắp tay trước mặt.
“Sư tôn”
Lục Tiêu Thiên nói:
“Mọi thứ thu dọn xong rồi chưa?”
Ba người Vân Ly Ca gật đầu.
“Bọn ta đã thu dọn xong, hiện tại đã có thể đi rồi”
Lục Tiêu Nhiên gật đầu, hắn quay đầu, liếc nhìn căn nhà nhỏ của mình, trong lòng cảm giác có chút mất mát khó hiểu.
Bản thân đã sống trong căn nhà nhỏ này suốt mười năm rồi, bây giờ rời đi, trong một lúc có chút không nỡ.
Đương nhiên hắn có thể dùng Sơn Hà Xã Tắc Đồ thu căn nhà nhỏ này thậm chí toàn bộ ngọn núi mang đi.
Nhưng làm như vậy cũng không có ý nghĩa gì, vì hắn vốn muốn rời khỏi nơi này chứ không chỉ là rời khỏi căn nhà nhỏ này.
Nhưng cho dù hắn có không nỡ hơn nữa thì cũng phải rời đi.
Không nhận đồ đệ thì bản thân không giành được thứ gì tốt, càng không thể đẩy nhanh tiến độ thăng cấp.
Như vậy, bản thân hắn sẽ không bắt kịp Khí vận chi tử. Đến lúc đó, những Khí vận chi tử đó đều trở thành Đại đế, lại biết bản thân đã thu nhận nhiều đồ đệ phản diện như vậy, những Khí vận chi tử đó còn không tìm đến cửa, tự cắt đứt đường sống của mình sao.
Hơn nữa, nếu không giết được Khí vận chi tử, Vượng Tài sẽ không thể tiến hóa, bản thân cũng không giành được vật dụng cao cấp hơn.
Nếu như có thể, Lục Tiêu Nhiên đương nhiên muốn ở mãi trong căn nhà này, ẩn nấp đến khi bản thân tu luyện thành Đại đế.
Nhưng điều đó quá xa vời.
Nói thật, nếu không có Vượng Tài hack cho mình, dù có là thiên tài thì nói không chừng tối nay cũng phải mất mạng.
Nền tảng của Thiên Ma Tông căn bản không thể chống lại Ma Môn, chưa kể đến, đối phương chỉ là một phần nhỏ trong lực chiến đấu của Ma Môn.
Trong thế giới của võ giả, cuối cùng phải trở nên lớn mạnh mới là điều quan trọng nhất!
Tuy nhiên, ngay khi Lục Tiêu Nhiên chuẩn bị rời khỏi, một vài bóng người lại nhanh chóng bay đến.
“Tiêu Nhiên! Ngươi vẫn ổn chứ?”
Tiêu Nhiên vẻ mặt bối rối.
“Tông chủ, đại trưởng lão, các ngươi sao lại đến đây?”
Đại trưởng lão cười nói:
“Thiên Ma Tông của chúng ta vừa mới đẩy lùi được Ma Môn. Hiện tại, Tông chủ đang dẫn theo mấy vị trưởng lão bọn ta đi dò xét thương vong ở mỗi phong.”
“Chỉ Thủy Phong của ngươi không bị tổn thất gì chứ?”
“Ừ… không sao, có lẽ thực lực bên chỗ bọn ta khá chênh lệch nên Ma Môn không có chú ý tới”
“Vậy là tốt rồi. Không có thương vong là tốt nhất. Nên nhớ, nguồn gốc của sự phát triển là người. Chỉ cần người còn sống, thì sự phát triển của tông môn có thể được duy trì.”
Lục Tiêu Nhiên im lặng.
Đại trưởng lão này thật biết sao chép nguyên văn lời nói của mình lại, sửa lại một chút rồi mang ra xài.
Nhìn đại trưởng lão này ngay thẳng như vậy, trước đây không nhận ra da mặt hắn sao lại dày như vậy chứ?
Lúc này tông chủ đã nhìn thấy sự khác thường.
“Này, các người dọn đồ sạch sẽ như vậy là muốn rời khỏi Thiên Ma Tông sao?”
Lục Tiêu Thiên ho nhẹ một tiếng, nói:
“Là như vầy, trước đó không phải ta đã nói qua với tông chủ sao? Ta muốn ra ngoài tìm cơ duyên.”
Trần tông chủ lập túc xua tay.
“Không thể làm như vậy.”
Lục Tiêu Thiên: “???”
Trần tông chủ dường thấy được sự nghi ngờ trên mặt hắn, bèn nói ngay:
“Thật ra, nếu như hôm nay không gặp được lão tổ, ta nhất định sẽ không ngăn cản ngươi. Nhưng đến khi gặp được lão tổ, ta như được khai sáng cuộc đời! Cuối cùng ta cũng hiểu rõ chân lý của cuộc đời! Cơ duyên gì đó, nữ nhân gì đó đều là giả! Chỉ có sống sót, tu luyện mới là thật!”
“Tiêu Nhiên à, ngươi vẫn là đừng ra ngoài, chúng ta cũng đừng đuổi theo thánh nữ Huyền Vũ Chân Tông nữa. Sau này ở lại trong tông môn cùng bọn ta ẩn nấp đi.”
“Từ từ tu luyện theo cách này, ta hứa, Tông môn sẽ dốc toàn lực giúp đỡ ngươi, với tư chất của ngươi cộng thêm tài nguyên của bọn ta, trong tương lai, ta sẽ che chở cho ngươi, căn cơ tu luyện ít nhất có thể đạt đến cảnh giới Thần cảnh. Thậm chí nếu người chăm chỉ tu luyện thì Phản Hư cảnh cũng không phải là không thể.”
Mặt mày của Lộ Tiêu Nhiên co rúm kịch liệt, không nói nên lời.
Hắn thế nào cũng không nghĩ tới lại tự vác đá đè chân mình.