Vốn dĩ hắn chỉ muốn dạy dỗ tông chủ bọn hắn một chút, để bọn hắn chăm chỉ tu luyện, không phải ra ngoài gây phiền phức.
Kết quả không ngờ đến là cuối cùng tông chủ bọn hắn lại thuyết phục ngược lại mình.
Lục Tiêu Nhiên ho nhẹ một tiếng, nói:
“Tư chất của ta có hạn, thật ra vẫn nên ra ngoài tìm cơ duyên vẫn tốt hơn”
Trần tông chủ hơi cau mày.
“Tiểu tử này, sao lại không nghe lời như vậy chứ? Ngươi có biết đây là thánh ngôn của Lão tổ Thiên Ma Tông không! Ta không nói với người bình thường đâu, nhưng đó là vì ngươi, ta mới đặc biệt nói thêm vài lời”
Bọn đại trưởng lão cũng sôi nổi thuyết phục, nói:
“Đúng đó, Tiêu Nhiên, ngươi cứ nghe lời đi. Hoa dại bên ngoài dù thơm cũng là của người khác, chi bằng cùng chúng ta bảo vệ một phần ba diện tích đất Thiên Ma tông này đi”
Lục Tiêu Nhiên không nói nên lời, đám người này vừa mới bị hắn dạy dỗ mấy câu thôi mà dường như bọn họ sắp phát điên rồi.
Cùng ta truyền dạy luận ở ẩn?
Đùa gì vậy?
Ta đã ở Chỉ Thủy Phong suốt mười năm rồi còn cần các ngươi dạy?
Hơn nữa, ai nói “ẩn” là nhất định phải ở Thiên Ma tông chứ?
Người xưa nói rất hay, nhỏ ẩn trong hoang, lớn trong thành.
Hoàng đế đều có thể tùy ý làm như vậy sao.
Nhưng mà mấy vị trưởng bối cũng là có ý tốt, hắn không muốn trực tiếp cãi vả với bọn họ.
Vì vậy, Lục Tiêu Nhiên ho nhẹ một tiếng, vẻ mặt trở nên thần bí và uy nghiêm.
“Tông chủ, các vị trưởng lão, không phải ta không muốn ở lại, thật ra ta có chuyện khó nói.”
Mọi người đều giật mình.
“Có chuyện gì vậy”
Lục Tiêu Nhiên ngẩng đầu lên trời một góc bốn mươi lăm độ, khẽ thở dài, nói:
“Các ngươi không biết, thật ra ta đã gặp một vì tiền bối ở Huyền Võ Chân tông. Hắn vừa ý sức mạnh trận pháp của ta, dựa vào việc tu vi bản thân cao thâm nên bắt buộc ta đi đến hoàng đô, cùng hắn giao lưu về trận pháp.”
“Cái gì”
Vẻ mặt mọi người đột nhiên rét lạnh.
“Là tên khốn khiếp nào? Ngang nhiên dám uy hiếp trưởng lão Thiên Ma tông của ta? Thật là không thể bình tĩnh được mà”
…
“Đúng vậy đó, Tiêu Nhiên, ngươi đừng sợ, người là trưởng lão của Thiên Ma tông, có bọn ta ở đây không ai dám động đến ngươi đâu.”
…
Lục Tiêu Nhiên mang theo vẻ phiền muộn, nói:
“Thật ra tên của hắn, ta cũng không rõ, nhưng thực lực của hắn hình như là Hoàng cảnh”
“Hừ hừ, chỉ là một Hoàng cảnh nho nhỏ cũng dám… Đợi đã, Tiêu Nhiên, người mới nói hắn là cảnh giới nào?”
“Hoàng cảnh đó”
Trong phút chốc, không khí trở nên tĩnh lặng.
Đám người này vừa nãy còn hùng hồn, muốn sống chết bảo vệ Lục Tiêu Nhiên, bây giờ đều im lặng ngay tức khắc.
“Ừng ực”
Qua một lúc, tông chủ nuốt nước bọt, mới thận trọng nói:
“Tiêu Nhiên, nếu ngươi không đi sẽ như thế nào?”
“À, cũng không thế nào cả, chỉ là hắn sẽ tự mình đến Thiên Ma tông, sau đó đánh ta một chưởng, đồng thời những gì liên quan đến Thiên Ma tông đều hủy hết.”
Nghe được những lời này, Trần tông chủ lập tức vỗ vai Lục Tiêu Nhiên, nói:
“Tiêu Nhiên à, thật ra người trẻ tuổi nên ra ngoài rèn luyện nhiều hơn”
Lục Tiêu Nhiên không nói nên lời.
“Tông chủ ngươi lật mặt cũng nhanh quá rồi nhỉ? Ngươi vừa nãy còn nói muốn bảo vệ ta.”
Trần tông chủ xua tay.
“Tên tiểu tử này sao lại không hiểu chuyện như vậy chứ? Không phải chỉ đi giao lưu trận pháp thôi sao, cũng không chết được. Trong đây có năm trăm ngàn viên linh thạch cao cấp, xem như Thiên Ma tông bọn ta giúp đỡ cho ngươi. Đời người tốt đẹp, không dễ gì mới đến được kinh thành, có thể về thì hãy trở về đây, số tiền còn lại cứ ăn uống no say đi, đến kinh thành thì dạo chơi nhiều vào, thăm thú nhiều vào để cuộc sống này không trống trải.”
“Tông chủ, ngươi thật tốt.”
“Không sao, ngươi vui là được rồi, chỉ cần lúc ngươi làm vị tiền bối kia tức giận, cũng đừng đem Thiên môn tông bọn ta ra đỡ đạn là được rồi.”
Nói xong, Trần tông chủ liền quay đầu lại nói với đại trưởng lão:
“Đại trưởng lão, Thiên Ma tông chúng ta không phải có phi thuyền nhỏ sao? Đưa nó cho Tiêu Nhiên đi, dù sao đi đến kinh thành, núi cao đường xa, lỡ như hắn chạy chậm, khiến tiền bối lo lắng phải đích thân đến Thiên Ma tông chúng ta tìm người, như vậy sẽ không tốt, làm tổn hại hình tượng Thiên Ma tông chúng ta.”
Đại trưởng lão lập tức từ trong túi trữ vật lấy ra một chiếc phi thuyền nhỏ.
“Có có có, Tiêu Nhiên, chiếc phi thuyền này là vật dụng cá nhân thường ngày của ta, hiện tại giao cho ngươi, ngươi có thể lập tức lên đường rồi.”
Lục Tiêu Nhiên gật đầu.
“Tông chủ, các vị tiền bối, tuy rẳng người ở kinh thành nhưng lòng của ta mãi mãi hướng về Thiên Ma tông.”
Trần tông chủ gật đầu.
“Đi đi, Chỉ Thủy Phong, ta giữ lại giúp ngươi..”
Lục Tiêu Nhiên thở phào nhẹ nhõm, sau đó mới cùng ba đồ đệ đặt chân lên phi thuyền, bắt đầu hành trình đến Hoàng đô của Đại Chu.
Trên đường đi, ở đâu mọi người cũng thấy được rất nhiều tông môn đều bị phá hủy hoàn toàn, một số ngọn núi của tông môn, bên ngoài đang bị thiêu rụi, nhưng bên trong tông môn hầu như tất cả đều là xác chết, thậm chí đến một người sống cũng không có.
Điều này khiến cho nhóm người Lục Tiêu Nhiên không thể không sợ hãi mức độ tàn nhẫn của Ma Môn.
“Ma môn quá đáng sợ rồi, thảo nào người của Đại Chu đều biến sắc khi nghe danh của Ma Môn.”
Vân Ly Ca không khỏi xúc động thở dài.
Nhưng Lục Tiêu Nhiên lại tức giận liếc hắn.
“Ngươi ăn no rảnh rỗi sao. Ngươi cũng không phải hoàng tộc Đại Chu, lão bách tính của Đại Chu chết liên quan gì đến ngươi?”
Vân Ly Ca có chút không hiểu, nói:
“Sư tôn, lẽ nào chúng ta không nên làm chuyện của chính đạo phải làm sao? Chúng ta tu luyện lớn mạnh như vậy, không phải nên làm chút chuyện cho người chính đạo sao?”
Những lời này đổi lại hắn lại bị Lục Tiêu Nhiên đánh một cái trực tiếp vào đầu.