favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 123: Trước tìm đồ đệ, sau tìm khí vận

Chương 123: Trước tìm đồ đệ, sau tìm khí vận

Suy cho cùng thì hắn xuất thân từ Thiên Ma Tông - một Tông môn nhỏ. Nếu năng lực của trận pháp quá xuất sắc, thì chắc chắn sẽ khiến cho người ta nghi ngờ.

Sau khi thiết lập xong, Lục Tiêu Nhiên mới bắt đầu thực hiện nhiệm vụ tiếp theo.

Một là tìm kiếm tứ đồ đệ của mình, hai là tìm kiếm tài liệu về khí vận chi tử đối đầu với Cơ Vô Hà.

Lục Tiêu Nhiên chuẩn bị đi tìm tứ đồ đệ của mình trước. Suy cho cùng thì dù có tìm thấy vận khí chi tử thì ở một nơi mà cao thủ nhiều vô kể và nội quy nghiêm ngặt như hoàng thành, hắn cũng không thể tùy tiện ra tay giết người một cách công khai được.

Thế là, Lục Tiêu Nhiên đã đưa hai đồ đệ của hắn rời khỏi vương phủ.

...

Cơ Vô Hà cũng đã đến đình viện của cha mình.

Tử Ninh Vương của Đại Chu là quý tộc hoàng thân, cũng là cao thủ Vương cảnh, đình viện của Tử Ninh Vương không chỉ hùng vĩ tráng lệ hơn so với đình viện của những người khác, mà còn có trận pháp Tụ Linh cực mạnh.

Đình viện này có linh khí dồi dào hơn nhiều so với đình viện của những người khác.

Cây cỏ ở góc tường đều có những giọt nước ngưng tụ lại bởi linh khí, lấp lánh dưới ánh mặt trời.

Trong hoàng thành của Đại Chu, việc bố trí trận pháp Tụ Linh được giới hạn bởi thân phận của mỗi người.

Vương công quý tộc có thể thiết lập trận pháp Tụ Linh mạnh, còn những tu sĩ cấp thấp hơn thì quy cách của trận pháp Tụ Linh cũng sẽ tiếp tục giảm xuống.

Một mặt là để thể hiện uy quyền của hoàng thất và vương công quý tộc, mặt khác cũng là để nâng cao sức mạnh của vương thất, để họ dễ dàng vượt lên trên các tu sĩ bình thường.

Tuy nhiên, cho dù là vậy, hoàng thành Đại Chu đứng đầu linh mạch của Đại Chu, là vùng đất địa linh nhân kiệt, vô cùng thích hợp để tu luyện. Các tu sĩ ở bên ngoài vẫn không ngừng tề tụ về đây.

Cũng giống như Huyền Võ Chân tông, một thành phố hàng đầu như hoàng thành Đại Chu cũng có hiệu ứng đám đông rất mạnh.

Bởi vì càng có nhiều tu sĩ, linh khí của đất trời càng dễ dàng thay đổi mà tập trung về nơi này.

“Nhi thần Cơ Vô Hà bái kiến phụ vương.”

Cơ Vô Hà quỳ trước thư phòng của phụ thân, một lát sau, một giọng nói trầm ổn phát ra từ trong thư phòng.

“Ngươi còn biết mà trở về.”

Nghe thấy giọng nói này, Cơ Vô Hà cúi đầu hổ thẹn.

“Nhi thần bất hiếu, đã làm trái lại mệnh lệnh của phụ vương, không trở về cùng với vương huynh, khẩn xin phụ vương thứ tội.”

“Ngươi dựa vào năng lực của mình mà ở lại Thiên Ma Tông, không cần phải xin tha tội. Quy tắc của Tử Ninh Vương phủ xưa nay luôn là vì mục tiêu trở nên mạnh hơn. Chỉ cần ngươi không ở bên ngoài làm gì bậy bạ, lãng phí thời gian, thì không có gì sai cả.”

Cơ Vô Hà thở phào nhẹ nhõm.

“Đa tạ phụ vương đã tha tội. À, nhi thần muốn hỏi, Lý ma ma... Bà ấy đang ở đâu? Sao nhi thần không nhìn thấy bà ấy?”

“Lý ma ma bị chặt một cánh tay, ta đã đưa bà ấy vào điện ngự y trong cung để chữa trị, có lẽ phải một thời gian nữa mới có thể rời đi.”

Mặc dù Lý ma ma chỉ là một hạ nhân, nhưng cũng là một cao thủ Tạo Hóa cảnh. Cho dù là ở vương phủ, cũng là chiến lực hiếm có, nên đương nhiên là Tử Ninh Vương không nỡ lòng để cho bà ấy có bất kỳ thiệt hại gì.

Còn Cơ Vô Hà nghe tin Lý ma ma không sao, sự áy náy trong lòng cũng giảm đi đáng kể.

“Nếu đã như vậy, nhi thần xin thay Lý ma ma đa tạ phụ vương.”

“Được rồi, nếu không còn chuyện gì nữa thì ngươi có thể lui xuống được rồi.”

“Vâng. Nhi thần xin cáo lui.”

Đợi Cơ Vô Hà rời khỏi, bên trong thư phòng, Tử Ninh Vương trong chiếc mãng bào cũng ngừng bút.

Trên chiếc bàn trước mặt là một cái tên mà hắn vừa viết xong - Lâm Uyển Nhi.

Đó là tên của mẫu thân của Cơ Vô Hà.

Nét chữ trong cương có nhu, mạnh mẽ nhưng vẫn không mất đi nét dịu dàng.

“Truy Phong, ngươi đã nhìn ra điều gì rồi?”

Dứt lời, không gian sau lưng Tử Ninh Vương bị biến dạng, và một bóng người mặc áo đen từ từ hiện ra.

Hắn chắp tay cúi đầu rồi nói:

“Thuộc hạ thấy tu vi của tiểu thư đã thăng cấp lên đến Sơn Hải cảnh nhất trọng. Về phần công pháp mà tiểu thư tu luyện được, dường như cũng bất phàm.”

“Lần này nàng trở về có một mình thôi sao?”

“Không, quận chúa đưa sư phụ cùng với sư huynh đệ của nàng cùng trở về, tất cả có ba người. Ba người này vừa bố trí lại trận pháp ở trong biệt viện của quận chúa. Không biết vì lý do gì mà bây giờ bọn họ đã rời khỏi vương phủ.”

“Truyền lệnh của ta, để Vô Tâm mang cho Vô Hà một ít tài nguyên, nhân tiện xem thử sư phụ của nó có những năng lực gì.”

“Vâng.”

Không gian một lần nữa bị biến dạng, Truy Phong nhanh chóng biến mất tại chỗ.

Còn Tử Ninh Vương thì nhìn chăm chú vào cái tên ở trước mặt với ánh mắt dịu dàng.

“Uyển Nhi, lần này con gái của nàng đã tìm được một sư phụ rất không đơn giản. Ngay cả Truy Phong Kham Ly cảnh cũng không nhìn ra được loại khí tức mà nó đang ẩn giấu. Thậm chí ngay cả ta cũng cảm thấy rất mơ hồ.”

Tử Ninh Vương là một cường giả Vương cảnh, nên những gì mà hắn nhìn thấy đương nhiên là nhiều hơn rất nhiều so với thuộc hạ Truy Phong.

Tuy nhiên, dù như vậy hắn cũng không nhìn ra tu vi thật sự của Cơ Vô Hà, mà chỉ biết được Cơ Vô Hà đã ẩn giấu đi một phần tu vi.

Điều này khiến trong lòng Tử Ninh Vương không khỏi dâng lên một trận bão tố.

Phải biết rằng Cơ Vô Hà rời khỏi vương phủ mới có vài tháng mà thôi, nhưng tốc độ tiến bộ của nàng thật sự nhanh đến mức khiến người ta khó có thể tưởng tượng.

Nhưng mà, ngay sau đó, hắn lại nhíu mày.

“Mặc dù Vô Hà tiến bộ rất nhanh, nhưng sự tiến bộ của tên nhóc đó càng khiến cho người ta phải dựng tóc gáy!”

Chương trướcChương tiếp