favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 128: Lâm Phi

Chương 128: Lâm Phi

“Yên tâm, ngươi cứ lấy là được, sẽ không bớt tiền của ngươi đâu.”

“Được, vậy ta lấy cho ngươi.”

Đối phương nhanh chóng tìm hết số dược liệu Lục Tiêu Nhiên cần rồi đưa cho hắn.

“Chào ngài, tổng giá cả là một triệu hai trăm năm mươi ba nghìn linh thạch thượng phẩm.”

Lục Tiêu Nhiên sửa sang lại túi trữ vật rồi đưa cho đối phương, sau khi đối phương kiểm kê lại, thái độ càng cung kính hơn.

“Vị tiền bối này, ngươi đã tiêu phí hơn một triệu linh thạch thượng phẩm ở Quốc Đan Đường của chúng ta, ngươi có thể đăng ký làm khách VIP cao cấp của Quốc Đan Đường chúng ta, sau này nếu lại mua đồ ở Quốc Đan Đường của chúng ta thì có thể hưởng chiết khấu riêng. Vào ngày đặc biệt còn được Quốc Đan Đường của chúng ta cung cấp quà tặng thân thiết nữa.”

“Không làm.”

“Tiền bối, làm cái này vô cùng có lời, nếu ngươi không làm thì đáng tiếc lắm.”

“Không làm.”

Lục Tiêu Nhiên lại lạnh lùng nói ra hai chữ này lần nữa, sau khi lấy được đồ mình cần thì lập tức xoay người bước đi.

Làm thẻ cao cấp gì đó nghe thì có vẻ rất có lợi, nhưng thực tế là sẽ lưu lại toàn bộ tư liệu cá nhân của Lục Tiêu Nhiên, dễ dàng mang đến phiền toái cho chính mình.

Lại nói, không phải ngày nào hắn cũng muốn mua thuốc, chẳng qua là ngẫu nhiên mới đi mua một lần thôi.

So sánh với chút chiết khấu này, riêng tư cá nhân mới là quan trọng nhất.

Tuy nhiên, Lục Tiêu Nhiên vừa mới đi ra cửa đã nghe thấy tiếng tranh chấp ở quầy hàng sau lưng.

“Cái gì? Không còn Linh Lung Thất Khiếu Tuyết Liên nữa?”

“Rất xin lỗi, chúng ta thật sự không còn, vừa mới bán hết rồi.”

“Bán cho ai?”

“Chúng ta cũng không biết, người kia đội mũ, lại không làm thẻ VIP, không để lại tin tức gì cả. Tuy nhiên, hắn vừa rời đi không lâu, ngươi đi chú ý tìm kiếm ở cửa ra vào thì khả năng sẽ tìm được.”

Người kia nhanh chóng đi ra cửa, nhưng hiển nhiên tốc độ của Lục Tiêu Nhiên còn nhanh hơn hắn, trong nháy mắt đó đã dỡ bỏ toàn bộ lớp ngụy trang của mình, dáng vẻ lúc này không khác tu sĩ bình thường là bao.

Người kia đứng ở cửa, hết nhìn đông lại nhìn tây, nhìn một lúc lâu cũng không nhìn thấy ai đột mũ thì không khỏi tức giận đến dậm chân.

“Lần này thảm rồi, không mua được Linh Lung Thất Khiếu Tuyết Liên, Lâm phò mã nhất định sẽ không tha cho ta.”

Lục Tiêu Nhiên âm thầm nhớ kỹ cái tên Lâm phò mã này.

Linh Lung Thất Khiếu Tuyết Liên dùng để chữa trị linh hồn. Trong tình huống bình thường, người cần dùng nó quả thật là vô cùng ít.

Vì sao Lâm phò mã kia lại muốn dùng đến Linh Lung Thất Khiếu Tuyết Liên?

Hắn chuẩn bị trở về hỏi Cơ Vô Hà về tư liệu của Lâm phò mã kia.

...

Ở một bên khác, Vân Ly Ca và Phương Thiên Nguyên đã đưa Lê Trường Sinh về đến vương phủ, vừa lúc gặp được Cơ Vô Hà.

“Đại sư huynh, tiểu sư đệ, vị này là...”

Phương Thiên Nguyên cười nói:

“Sư tỷ, người này là Lê sư đệ, Lê Trường Sinh, là đệ tử sư tôn vừa mới nhận.”

“Lê Trường Sinh? Sao tên này nghe quen vậy? Hình như từng nghe ở đâu đó rồi.”

Dừng lại vài giây, nàng đột nhiên nhớ ra gì đó, kinh ngạc hô lên:

“Chờ một chút, Lê Trường Sinh, ngươi không phải Thánh tử của Thanh Liên Kiếm Tông kia à? Chính là tuyệt đại thiên kiêu được vinh dự Kiếm thần chuyển thế?”

Lê Trường Sinh cười chua xót.

“Đó chỉ là chuyện quá khứ, bây giờ ta chỉ là một phế nhân. Trường Sinh bái kiến sư tỷ.”

Cơ Vô Hà gật đầu.

“Ngươi coi như là người số khổ. Tông môn đính hôn vốn không phải điều ngươi mong muốn, kết quả trái lại còn hại ngươi thành dạng này. Quả nhiên là tai bay vạ gió.”

Dừng vài giây, nàng lại nói tiếp:

“Tuy nhiên, ngươi cũng không cần quá bi thương. Trước kia ngươi không hẳn có thể chiến thắng nam nhân kia, nhưng bây giờ đã bái vào môn hạ của sư tôn, ngươi chắc chắn có thể rửa sạch mối nhục lúc trước, báo thù thành công.”

Lê Trường Sinh gật đầu, nhưng trong lòng càng tò mò về Lục Tiêu Nhiên hơn.

Người sư tôn này quả thật kỳ lạ, tuy đệ tử chỉ có ít ỏi mấy người nhưng thân phận mỗi người đều kỳ lạ, hơn nữa đều có một điểm giống nhau chính là đều từng bị người khác khinh nhục.

Hơn nữa vấn đề quan trọng nhất chính là dường như những người này đều cực kỳ tôn sùng hắn, rốt cuộc Lục Tiêu Nhiên có sức hấp dẫn gì?

Làm cho những người này ai nấy đều khăng khăng một mực tin tưởng hắn như vậy?

“Sư muội, chúng ta mang sư đệ đi tắm rửa trước đã, lát nữa sư tôn quay lại còn muốn tái tạo cơ thể giúp sư đệ nữa.”

Cơ Vô Hà gật đầu.

“Không thành vấn đề, các ngươi cứ trực tiếp sai khiến nha hoàn đi, ta đã báo cho các nàng rồi, các nàng sẽ giúp đỡ.”

“Ừ.”

Hai người đưa Lê Trường Sinh vào biệt viện, Cơ Vô Hà vừa chuẩn bị đi vào thì nghe thấy tiếng cười khẽ ở bên tai.

“Vô Hà muội muội, đã lâu không gặp.”

Cơ Vô Hà nhìn người mới tới, lập tức chắp tay nói:

“Vô Hà bái kiếm vương huynh.”

Người đến là Cơ Vô Tâm. Tử Ninh vương có tổng cộng sáu người con, Cơ Vô Tâm xếp thứ hai, ở phía sau Cơ Vô Thương.

Cơ Vô Tâm hơi vươn tay làm động tác nâng, linh khí nâng bàn tay nhỏ bé của Cơ Vô Hà lên, giúp nàng đứng thẳng lại.

“Lâu rồi không trở về, ngươi ở bên ngoài thế nào? Có phải rất vất vả không?”

Cơ Vô Hà lắc đầu.

“Rất tốt, sư tôn đối đãi ta như ruột thịt.”

“Tính cách của ngươi mạnh mẽ, gặp được chuyện gì cũng không muốn nói với người khác. Cho dù chịu oan ức ngươi cũng không chịu nói với ta. Nhưng ngươi phải biết rằng ngươi là người của Tử Ninh vương phủ, cũng là muội muội của ta, nữ hài tử mạnh mẽ là chuyện tốt, nhưng gặp phải phiền toái thì chung quy vẫn nên dựa vào người trong nhà. Chuyện này không có gì là mất mặt cả.”

Chương trướcChương tiếp