Cô Vô Hà gật đầu, Cơ Vô Tâm thuận thế nói tiếp:
“Ngươi chăm chỉ tu luyện, không thể lười biếng. Lâm Phi kia tiến bộ rất lớn, hơn nữa bây giờ còn thành Phò mã đương triều, mỗi lần phụ vương lên triều lại nghe được không ít lời bất kính về Tử Ninh vương phủ ta từ miệng đủ loại quan lại, ai nấy cũng bàn luận không dứt.”
Cơ Vô Hà hít sâu một hơi, siết chặt nắm đấm, ánh mắt lạnh lùng.
“Chuyện về Lâm Phi, sớm muộn gì ta cũng sẽ giải quyết với hắn.”
Cơ Vô Tâm gật đầu.
“Ngươi có lòng này là được, tuy nhiên bây giờ Lâm Phi kia rất yêu nghiệt, trong thế hệ người trẻ tuổi khắp Đại Chu này, ít ai có năng lực trở thành địch thủ của hắn. Thật ra chúng ta cũng không trông cậy vào ngươi có thể rửa nhục, chỉ mong ngươi tu luyện mạnh hơn, để phụ vương có thể lấy lại chút mặt mũi.”
Nói xong, hắn đưa cho Cơ Vô Hà một cái túi trữ vật.
“Đây là tài nguyên phụ vương muốn ta đưa cho ngươi, ở trong có một trăm viên Nguyên Khí đan, một vạn khối linh thạch thượng phẩm, có cả một ít thiên tài địa bảo khác, có thể giúp ngươi tu luyện tốt hơn.”
“Đa tạ.”
Vẻ mặt Cơ Vô Hà hoàn toàn bình thản khi nhận túi trữ vật. Nếu trước đây nhận được tài nguyên tu luyện, nàng nhất định sẽ rất kích động, bởi vì tài nguyên của vương phủ thật sự quá phong phú, đây gần như tương đương với cung phụng một tháng của vài trưởng lão tông môn bên ngoài.
Nhưng bây giờ thì... nói thật, nàng quả thật chướng mắt cái này.
Mấy viên Nguyên Khí đan này, các sư huynh đệ đều ăn như kẹo đường, bây giờ mọi người đã bắt đầu ăn Linh Tủy Đan, Càn Nguyên Đan gì đó.
Thấy Cơ Vô Hà nhận lấy đan dược, Cơ Vô Hà chợt chắp tay sau lưng đi vào trong biệt viện.
“Lại nói tiếp, hạ nhân trong vương phủ nói sư tôn hời kia của ngươi đã bố trí lại trận pháp trong biệt viện của ngươi lần nữa, hắn không làm tổn hại đến đại trận cơ sở của vương phủ chúng ta chứ?”
Cơ Vô Hà lắc đầu.
“Điều đó chắc chắn là không, bản lĩnh trận pháp của sư tôn ta là độc nhất vô nhị trên đời.”
Lời này vừa dứt, Cơ Vô Tâm lập tức dừng bước, quay đầu liếc nhìn nàng một cái.
“Độc nhất vô nhị?”
Giọng điệu của Cơ Vô Tâm có phần không vui.
“Vô Hà, dù rằng ngươi sẽ không thích nghe lời này của ta. Nhưng làm vương huynh của ngươi, ta vẫn muốn nói với ngươi vài điều, nói cho cùng, sư tôn kia của ngươi cũng chỉ là một kẻ tán nhân sơn dã. Có thể tu vi của hắn thật sự không tệ, nhưng... đặt ở hoàng đô thì chưa chắc có thể lên được mặt bàn. Ngươi nói ở nhà thì cũng không sao. Nếu đi ra ngoài mà cũng muốn thổi phồng như thế, chỉ sợ sẽ làm người khác cười nhạo vương nữ của Tử Ninh vương phủ ta ếch ngồi đáy giếng.”
Cơ Vô Hà nhíu mày.
Một ngày là thầy, cả đời là cha.
Trên đại lục này, danh dự của sư tôn rất được coi trọng, mặc dù đối phương chính là vương huynh cùng cha khác mẹ với mình nhưng cũng không thể tùy ý nhục nhã sư tôn.
Hiện tại tu vi của nàng đang ở Luyện Thần cảnh tam trọng, đánh Cơ Vô Tâm một trận chắc chắn không thành vấn đề.
Nhưng nếu như vậy thì sẽ bại lộ tu vi của mình, e là sẽ dẫn tới chấn động thật lớn, sư tôn chắc chắn sẽ không vui.
Lúc này, ánh mắt của Cơ Vô Hà dừng trên trận pháp của sư tôn.
Ngay sau đó, nàng khẽ cong khóe môi, trong đầu nghĩ ra một biện pháp.
Nếu sử dụng trận pháp thì sẽ không làm lộ tu vi của sư tôn, bởi vì trận pháp sư không dựa vào tu vi, trận pháp sư Linh cảnh cũng có thể tạo ra trận pháp rất mạnh.
“Nếu... vương huynh khinh thường trận pháp của sư tôn ta, vậy không bằng... mời vương huynh thử một lần?”
Cơ Vô Tâm liếc nàng một cái.
“Ngươi còn biết dùng phép khích tướng.”
“Đúng là phép khích tướng, nhưng... cương huynh dám tiếp không?”
Cơ Vô Tâm cười khẽ một tiếng.
“Nếu là người bình thường thì ta sẽ không thèm để ý, tuy nhiên ngươi đã muốn nhìn thì ta cho ngươi xem sự chênh lệch giữa ta, người được vương phủ bồi dưỡng và sư tôn của ngươi.”
Dứt lời, hắn chậm rãi bước đi, đi vào giữa trận pháp của Lục Tiêu Nhiên.
Cơ Vô Tâm lập tức ném một viên linh thạch vào mắt trận, nó nối liền với những linh thạch đã được bố trí sẵn, trận pháp hoàn toàn được kích hoạt.
Trong khoảnh khắc đó, một luồng sáng đáng sợ đột nhiên bao phủ Cơ Vô Tâm.
Cơ Vô Tâm vừa định cười kinh thường thì giây tiếp theo, vô số linh khí điên cuồng tụ tập trên đỉnh đầu hắn như thủy triều ập đến, không cho hắn có cơ hội phản ứng, đám linh khí này lấy tư thái không gì địch nổi trực tiếp áp sát lên đầu hắn.
Ầm!
“Phụt phụt!”
Cơ Vô Tâm còn chưa kịp phản ứng lại thì đã bị đánh mạnh một kích, miệng phun máu tươi.
“Chết tiệt!”
Khoảnh khắc đó, tóc gáy của hắn dựng hết cả lên.
Lúc này Cơ Vô Tâm mới hiểu được vừa rồi mình sơ ý là ngu xuẩn tới mức nào.
Hắn không dám lơ là nữa mà lập tức vận chuyển lực lượng toàn thân mình để chống lại lực lượng của đại trận.
Đáng tiếc hắn lại suy nghĩ sai lầm một lần nữa.
Sức mạnh của trận pháp này đã hoàn toàn vượt qua những gì hắn tưởng tượng, một kích vừa rồi lại chỉ có thể xem như một thử nghiệm nhỏ. Sau khi hắn vận dụng linh khí của mình, áp lực trong trận pháp cũng đồng thời tăng cường lên.
Cho nên hắn chưa kịp thở dốc một hơi thì trong trận pháp vài tia sáng đột nhiên sáng bừng lên, theo sau đó là từng chiêu từng chiêu đồng thời tấn công, oanh tạc vô tình lên người hắn.
“Rầm rầm bùm...”
Giờ khắc này, tiếng nổ ầm ĩ bao trùm toàn bộ biệt viện của Cơ Vô Hà, đồng thời kèm theo tiếng kêu thảm thiết của Cơ Vô Tâm.