favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 141: Người chỉ ở Hoàng Đô mấy ngày mà đã mất liên lạc rồi

Chương 141: Người chỉ ở Hoàng Đô mấy ngày mà đã mất liên lạc rồi

“Ừm, thật là đau đầu.”

Lục Tiêu Nhiên nhịn không được xoa xoa thái dương, trong đầu cứ ong ong.

Vấn đề của Vân Ly Ca không chỉ riêng mỗi vấn đề về kinh mạch, còn có một vấn đề khác là tư chất của hắn. Tư chất của hắn chỉ là tư chất Đại Đế bình thường, cũng chính là loại khó thành Đại Đế nhất, chỉ có một S.

Nếu muốn làm cho tu vi của hắn tăng mạnh trong khoảng thời gian ngắn, tu luyện cái gì mới tốt đây?

“Bằng không hay là thử công pháp phụ trợ? Hoặc là công pháp tinh thần?”

Loại công pháp phụ trợ càng đánh càng mạnh như Chiến Thần Quyết này vẫn có thể tu luyện được, nó sẽ không ngừng chồng giá trị chiến đấu lên, đối với Vân Ly Ca mà nói, cũng coi như là một khoản lợi nhuận chiến đấu khá tốt.

Chân Ý Vô Giải cũng được, thứ này có thể không nhìn phòng ngự của đối phương. Nếu để lúc Vân Ly Ca thi triển Hỗn Nguyên Đế Kinh, công kích không nhìn phòng ngự của đối phương, tạo thành thương tổn chân thực. Cho dù uy lực không đủ nhưng cũng có thể tăng tổn thương trên diện rộng.

Thập Phương Vô Cực thì thôi, bởi vì Thập Phương Vô Cực là công pháp loại thăm dò, không thêm nhiều vào lực công kích cho lắm.

Thứ Vân Ly Ca thiếu là tu vi, lực tấn công và mức thương tổn.

Cho dù khiến hắn có thể thăm dò được tư liệu và nhược điểm của đối phương, nhưng hắn đánh không ra tổn thương thì cũng như công cốc.

Huyễn Tâm Vô Ngân thì sao ta?

Quên đi, tư chất của Vân Ly Ca vốn đã kém rồi, vẫn là đừng làm hắn luyện nhiều như vậy, luyện quá tạp thì cũng không tốt.

Dù sao không phải mỗi người đều là thiên tài như hắn, thoáng cái là có thể tu luyện nhiều công pháp đế giai như vậy, đồng thời với tu luyện, tu vi gia tăng cực nhanh.

“Vậy thì Chiến Thần Quyết đi, Chiến Thần Quyết học đơn giản nhất, thi triển cũng tiện nhất, không quá phức tạp, vô cùng phù hợp với tư chất của Ly Ca.”

Xác định được công pháp truyền thụ cho Vân Ly Ca, Lục Tiêu Nhiên mới bắt đầu xử lý chuyện của mình.

Lúc hắn đang suy tư thì đột nhiên nghĩ ra được một ý tưởng khá hay.

Ví dụ như, kết hợp Chân Ý Vô Giải và Huyễn Tâm Vô Ngân thì sẽ ra cái gì?

Một cái là tăng thương tổn chân thực, một cái là huyễn thuật.

Huyễn thuật là tạo ra tổn thương đối với linh hồn, khiến tiềm thức người ta cho rằng cơ thể của mình bị thương.

Nếu chồng Chân Ý Vô Giải lên thì có thể biến thương tổn hư cấu của huyễn thuật trong Huyễn Tâm Vô Ngân thành chiêu thức gây tổn thương chân thực không?

Lúc trước, bởi vì Chân Ý Vô Giải và Huyễn Tâm Vô Ngân là chiêu thức của hai hệ thống, một cái là tu luyện thân thể một cái là tu luyện tinh thần, đương nhiên Lục Tiêu Nhiên không có cách nào khiến bọn nó chồng lên nhau.

Nhưng bây giờ, sau khi có Tam Nhất Chân Đồng thần giai, Lục Tiêu Nhiên có thể thử dung hợp hai loại công kích này vào nhau.

Hắn còn nhớ kiếp trước đã từng nhìn thấy trong một tác phẩm nào đó, có thể sáng tạo ra một ngọn lửa bất diệt.

Vậy sau khi mình thực thể hóa huyễn thuật thì có thể sáng tạo ra một hiệu quả tương tự không?

Nói làm là làm, Lục Tiêu Nhiên lập tức bắt đầu tiến hành thí nghiệm và pha trộn.

…

Một bên khác, sau khi Vân Ly Ca lấy được nhiệm vụ của sư tôn, hắn cũng lập tức ra khỏi Tử Ninh vương phủ. Hỏi rõ vị trí của Hợp Hoan tông rồi, hắn liền lập tức chạy tới Hợp Hoan tông.

Vừa đến cửa Hợp Hoan tông, đứng từ xa đã nhìn thấy mấy tiên tử ăn mặc khá là mát mẻ mỉm cười với Vân Ly Ca, còn vẫy tay nói:

“Công tử, mau đến đây chơi đi.”

Dáng vẻ dịu dàng động lòng người đó, lộ ra ba phần quyến rũ, bảy phần khí chất dụ hoặc, khiến Vân Ly Ca thoái cái đã bất giác đỏ mặt.

Tuy rằng tuổi của hắn cũng không nhỏ, nhưng mà đời này của hắn gần như đều đang tu luyện, vẫn chưa bao giờ có chuyện nam nữ, lại không có kinh nghiệm như sư thúc Lý Đạo Nhiên, cũng không có tâm cảnh như Lục Tiêu Nhiên.

Vì vậy, khi gặp phải cảnh tượng này, hắn không xử lý tự nhiên giống như Lục Tiêu Nhiên và Lý Đạo Nhiên được.

Nhăn nhăn nhó nhó đứng ở đầu phố phía xa xa, đi lòng vòng thật lâu, Vân Ly Ca mới hít sâu một hơi, hạ quyết tâm đi vào trong Hợp Hoan tông.

Mới vừa đi vào đã có hai vị tiên nữ một trái một phải xông tới hai bên người, mỗi người kéo lấy một cánh tay của Vân Ly Ca.

Giờ khắc này, Vân Ly Ca nhớ đến lúc nhỏ, nhớ đến cây bông được trồng ở vùng quê Giang Thành.

Lúc thu hoạch hắn rất thích đi quanh quê, nằm lăn lộn trên những cây bông đó.

Những cây bông hấp thu đủ ánh sáng mặt trời rối bù nhưng mềm mại, còn có một ít hương vị ngọt ngào nữa. Nằm ở trên đó ấm áp khiến đến say lòng người, không bò dậy nổi, chỉ muốn để lại chút gì.

“Công tử, đây là lần đầu ngươi đến Hợp Hoan tông của chúng ta đúng không? Trước đây chưa từng gặp ngươi nữa.”

Hai vị tiên tử có kinh nghiệm phong phú, chỉ cần nhìn một cái là biết Vân Ly Ca lần đầu đến nơi này.

Các nàng thích nhất loại táo nhỏ ngây ngô như vậy.

Chua chua ngọt ngọt, tràn ngập tinh thần phấn chấn bồng bột của thanh xuân.

Giống như cây bông và ánh nắng mặt trời luôn thu hút lẫn nhau, cuối cùng hấp thu ánh nắng mặt trời, giấu ấm áp vào trong bông vải.

Tuy Vân Ly Ca đã cố hết sức để làm mình không đỏ mặt, nhưng vẫn không giấu được cảnh lỗ tai của hắn đã đỏ lên.

Chỉ là hắn vẫn có một chút lý trí, cho nên, hắn nhanh chóng nghiêm mặt nói:

“Ta đến nơi này để tra một phần tư liệu.”

“Vậy không biết công tử muốn kiểm tra tư liệu gì đây?”

“Ta muốn tra tư liệu của người tên Lâm Phi.”

“Lâm phò mã?”

Chương trướcChương tiếp