Tới tận đêm khuya, rốt cuộc Lục Tiêu Nhiên cũng cảm thấy quá không đúng rồi, vẫn phải đi tìm Vân Ly Ca mới được.
“Vượng Tài.”
“Đến đây đến đây, chủ nhân ta đến rồi.”
“Giúp ta tra vị trí của Vân Ly Ca xem, ngươi có thể tra được chứ?”
“Đúng, ta có thể tra được, ta đang điều tra cho ngươi.”
Vượng Tại im lặng một lát, sau đó đưa cho Lục Tiêu Nhiên một đáp án.
Vân Ly Ca, đang ở trong thiên lao của Hoàng Đô.
Lục Tiêu Nhiên: “???”
Điều này làm cho đầu hắn nháy mắt tràn đầy dấu chấm hỏi.
Rốt cuộc là có chuyện gì vậy?
Tại sao Vân Ly Ca lại ở trong thiên lao?
Hắn chỉ đi Hợp Hoan tông thôi mà, cũng không phải là đại sự mất mặt gì.
Ở thế giới này, tông môn như Hợp Hoan tông là được phép tồn tại.
Đợi đã, dường như Lục Tiêu Nhiên nghĩ ra điều gì đó.
Bởi vì Vân Ly Ca giả mạo Lý Đạo Nhiên đi đến đó, hắn cầm lệnh bài thân phận của Lý Đạo Nhiên. Nếu như Lý Đạo Nhiên có báo mất đồ hoặc là những vấn đề khác, dẫn đến Hợp Hoan tông phát hiện ra Vân Ly Ca là giả mạo thì có vấn đề lớn rồi.
Nói như vậy, Hợp Hoan tông sẽ báo quan cũng là chuyện bình thường.
Hơn nữa, nơi này là Hoàng Đô, cao thủ nhiều như mây, Vân Ly Ca cũng không thể tùy tiện xảy ra xung đột với quân thủ vệ của Hoàng Đô, hắn còn chưa có thực lực đó.
Mẹ nó, không ngờ mình có cẩn thận đến mấy cũng có sơ sót, làm hỏng mọi chuyện.
Lần này thì rắc rối lớn thật rồi.
Lục Tiêu Nhiên xoa mạnh thái dương sau đó lập tức đi tìm Cơ Vô Hà, nói chuyện này với nàng.
“...Tóm lại chính là như vậy, đại sư huynh của ngươi bởi vì đi Hợp Hoan tông mà bây giờ bị người bắt rồi.”
“Cái gì?”
Cơ Vô Hà ngây ngốc, bởi vì nàng là nữ nhân nên chưa bao giờ đi tới những nơi như Hợp Hoan tông, bây giờ nghe sư tôn nói vậy, quả thực cảm thấy giống như đang thiên phương dạ đàm vậy.
“Đi Hợp Hoan tông còn có thể bị bắt sao? Không phải là Đại Chu cho phép sự tồn tại của Hợp Hoan tông rồi sao?’
“Bây giờ ta cũng không thể lập tức nói rõ tình hình cụ thể được. Nhưng hắn bị bắt rồi, bây giờ chuyện cấp bách là phải vớt hắn ra ngoài.”
Cơ Vô Hà lập tức vỗ trán một cái.
“Nói thì như vậy, thế nhưng ta thật sự không có cách nào cả, quan hệ của ta đều ở trong vương phủ, ra khỏi vương phủ ta chính là kẻ mù rồi. Dù sao thời gian ta đến vương phủ không lâu, những người ở Kinh Đô cười nhạo ta còn không kịp, làm sao có thể giúp ta?”
Lục Tiêu Nhiên chau mày.
Lẽ nào hắn phải đi cướp ngục?
Bây giờ hắn có tu vi Vương cảnh cửu trọng, cướp cái ngục thì nhất định không thành vấn đề.
Vấn đề là nếu làm vậy thì sẽ có động tĩnh rất lớn, không biết mình sẽ gây ra đông tĩnh lớn đến nhường nào.
Nếu như Vân Ly Ca bị chặt đầu, cho dù thế nào cũng phải cứu hắn ra.
Nhưng hắn bị bắt vì đi Hợp Hoan tông, loại chuyện nhỏ hẳn cũng chỉ bị giam một khoảng thời gian, nếu chính mình còn muốn đi cướp ngục, gây ra động tĩnh lớn như vậy, khiến cho hoàng thất Đại Chu chú ý đến mình thì đúng là não bị úng nước rồi.
Nhưng nếu như không cứu Vân Ly Ca ra, thân làm sư tôn chẳng phải quá thất trách rồi đi?
Huống hồ, có khả năng Vân Ly Ca bị mình hại nên mới thành như vậy.
Khi hai người đang hết đường xoay sở thì Cơ Vô Tâm cầm một phần trái cây đi đến.
“Vô Hà, hôm nay hoàng cung thưởng cho một ít cống quả, đều là linh quả thượng hạng, ăn vào sẽ có lợi đối với tu vi. Phụ vương kêu ta mang đến cho ngươi một ít.”
Nhìn thấy Cơ Vô Tâm, hai thầy trò Lục Tiêu Nhiên nhìn nhau một cái, đôi mắt đột nhiên sáng lên.
Cơ Vô Tâm thân là vương thế tử của Tử Ninh vương phủ, sống nhiều năm ở Hoàng Đô, mạng lưới quan hệ nhất định là cũng đủ.
“Vô Tâm hiền chất, ta có một chuyện nhỏ, không biết ngươi có thể giúp ta được không?”
Cơ Vô Tâm cười nhạt nói:
“Tiền bối đã quá lời rồi, ngươi là sư tôn của Vô Hà, có chuyện gì cứ phân phó một tiếng, Vô Tâm có thể làm thì nhất định sẽ làm theo.”
Thiên lao… canh phòng nghiêm ngặt, bầu không khí trang nghiêm mà lại quỷ dị.
Nó không chỉ là một tòa kiến trúc mà còn là một con quái thú ăn thịt người.
Trên thiên lao được bố trí đủ các loại trận pháp, dùng đến trấn áp và khống chế tu vi của mọi người.
Phàm là tu sĩ bị nhốt vào thiên lao thì không có khác gì so với người bình thường.
Hơn nữa hàn khí, âm khí… các loại năng lượng tiêu cực trong thiên lao đều sẽ xâm nhập vào trong thân thể của tu sĩ, mang đến cho tu sĩ phiền phức nhất định.
Uy thế của nó rất mạnh, mặc dù là tu sĩ bên ngoài lúc đi ngang qua thiên lao cũng không nhịn được mà cúi đầu, nhanh chóng rời đi, không dám nhìn thiên lao thêm dù chỉ một chút.
Sợ bị người hiểu lầm chính mình đến để cướp ngục, sau đó bắt mình lại.
Thiên lao tổng cộng có mười ba tầng, càng đi xuống dưới thì âm khí, hàn khí và khí ẩm lại càng nặng, sự giày vò đối với tu sĩ cũng càng ngày càng mạnh hơn.
Nhưng mà chỉ có ma đầu có tội nghiệt nặng nề, lại có tu vi thâm sâu mới có thể bị giam dưới thiên lao.
Để hắn chịu đựng đủ loại giày vò.
Nếu là tu sĩ có tu vi thấp hơn ít bị giam ở dưới, e là chưa tới mấy ngày thì đã bị hành hạ đến chết.
Lúc này, nguyệt hắc phong cao, ở trong thiên lao, âm khí trùng điệp, tìm không thấy chút ánh sáng nào.
Ở trong bóng tối này có một ngọn âm phong, mượn sự che chở của bóng tối lặng lẽ tiến vào tầng thứ mười ba của thiên lao.
Nó lặng lẽ mở cánh cửa nặng nề thâm hậu nhất dưới tầng mười ba, một luồng sát khí làm người khác buồn nôn đập vào mặt, khiến cả tà khí u ám của thiên lao càng dày đặc thêm mấy phần.