favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 146: Minh Lão thất bại

Chương 146: Minh Lão thất bại

Hắn nắm tay lại, cắn chặt răng, lạnh lùng nói:

“Một lần cuối cùng. Đây là lần cuối cùng. Cơ Vô Tâm, nếu lần sau ngươi còn dám dùng chuyện đó để uy hiếp ta, cho dù ngươi có là dòng chính của Tử Ninh Vương phủ, ta tuyệt đối sẽ không tha cho ngươi.”

Cơ Vô Tâm cười ha ha.

“Yên tâm, ta cũng không phải là người vô sỉ như vậy, sau lần này ta đảm bảo sẽ không nhắc đến chuyện này nữa.”

“Hừ!”

Thiết Lãnh hừ lạnh một tiếng, ném một cái lệnh bài cho Cơ Vô Tâm.

“Cầm lệnh bài này đi đón người đi, hắn chắc đang ở tầng thứ ba, phòng số 250.”

“Đa tạ Thiết huynh khoan hồng đại lượng, ngày khác ta nhất định chuẩn bị một thịnh yến tại Lai Phượng Lâu để cảm ơn Thiết huynh.”

Thiết Lãnh không trả lời, hiển nhiên là không muốn phản ứng Cơ Vô Tâm.

Cơ Vô Tâm cũng không nói gì nhiều, trực tiếp đi ra ngoài.

Lục Tiêu Nhiên và Cơ Vô Hà đi theo sau.

Đến khi ra khỏi đại môn của Thiết Lãnh, đi đến nơi xa hơn chút, Cơ Vô Tâm liền lắc lắc lệnh bài trong tay với vẻ mặt tự đắc.

“Thế nào? Lục tiền bối, vãn bối được chứ? Dễ dàng lấy được lệnh bài như vậy.”

Lục Tiêu Nhiên gật đầu, mà Cơ Vô Hà thì vô cùng cạn lời.

Tên nhị ca ngốc nghếch này còn khoe mẽ trước mặt sư tôn nữa. Đến bây giờ hắn còn không biết người khiến hắn bắt được điểm yếu của Thiết Lãnh, lấy được lệnh bài không phải hắn mà là sư tôn.

Chỉ một ánh mắt của sư tôn đã bóp méo ký ức của hắn và Thiết Lãnh, vậy mới khiến hắn bắt được điểm yếu của Thiết Lãnh.

Còn trên thực tế, giữa hai người căn bản không có bất cứ chuyện nào cả.

Nhưng mà sau khi trải qua lần này, Cơ Vô Hà lại càng tôn kính và e dè với Lục Tiêu Nhiên hơn.

Sư tôn, cường đại đến mức nào vậy?

Giới hạn của sư tôn, rốt cuộc nằm ở đâu?

Cứ luôn cảm thấy Đại Đế cũng có hơi không xứng với sự cường đại của sư tôn.

Chẳng lẽ, sư tôn sớm đã vượt ra ngoài võ đạo thế tục, áp đảo cả Đại Đế?

Nghĩ đến điểm này, cả người Cơ Vô Hà run lên một cái.

Bây giờ nàng cũng bắt đầu hoài nghi, có đôi khi những kí ức của mình có phải do sư tôn sửa đổi thay mình hay không, chứ thật ra bản thân mình căn bản không có những ký ức đó.

Cứ nghĩ mãi, ba người đã đi đến tầng thứ ba của thiên lao.

Vừa đi vào thiên lao, Lục Tiêu Nhiên đã không nhịn được khẽ cau mày.

Trong cái thiên lao này lại có một ít tà khí.

Những tà khí này bị âm khí lạnh lẽo trong thiên lao che đậy, dung nhập vào trong đó, cho nên người thường không dễ dàng cảm nhận được.

Nhưng mà, trước mặt Lục Tiêu Nhiên thì nó không cách nào che giấu.

Sau khi Tam Nhất Chân Đồng dung hòa với Thập Phương Vô Cực, nó có được đặc tính có thể nhìn thấu được mọi thứ.

Chỉ là trong thiên lao khắp nơi đều là trận pháp, thậm chí trong mỗi phòng đều có trận pháp.

Trong tình huống như vậy, bất luận tà mà ngoại đạo nào cũng không thể thẩm thấu tà khí của bản thân ra ngoài.

Mà lúc này, trong thiên lao lại lộ ra tà khí nồng đậm như vậy, thậm chí là tà khí còn trộn lẫn với khí âm hàn, khiến người khác không phát hiện được. Xem ra, sắp xảy ra một số chuyện.

“Sư tôn, sao vậy?”

Cơ Vô Hà chú ý đến sự khác thường của Lục Tiêu Nhiên, Lục Tiêu Nhiên lại khẽ lắc đầu.

“Không có gì.”

Cơ Vô Tâm còn tưởng rằng Lục Tiêu Nhiên là vì luồng khí âm hàn trong thiên lao nên mới khiến hắn có hơi khó chịu, bèn cười khẽ trấn an nói:

“Lục tiền bối, có phải không được thoải mái không? Điều này rất bình thường, trong thiên lao có bố trí trận pháp, sau khi đi vào những tu sĩ như chúng ta đều sẽ bị áp chế tất cả lực lượng, không khác gì so với người thường. Lần đầu tiên ta đến thiên lao này cũng cảm vô cùng âm u lạnh lẽo, nhưng mà thích ứng một lát là được rồi.”

Khóe miệng của Cơ Vô Hà không kiềm được mà khẽ giật mấy cái.

Nàng thật sự muốn nhắc nhở nhị ca của nàng đừng có lại mất mặt nữa.

Không nói sư tôn có phải Đại Đế hoặc là trên Đại Đế hay không, nhưng chỉ bàn về trình độ trận pháp của hắn thì không phải người bình thường có thể sánh được.

Nói thật, cho dù sư tôn chỉ có tu vi Linh cảnh, Cơ Vô Hà vẫn dám nói trận pháp trong thiên lao này hoàn toàn không nhốt sư tôn được chút nào, chứ đừng nói là áp chế sư tôn.

Chẳng qua tính cách của sư tôn vẫn luôn rất ‘cẩu’, lão nhân gia hắn không muốn để lộ tu vi của mình, nàng càng không thể vạch trần được.

Sau khi ba người đến tầng thứ ba, phòng giam số 250, Cơ Vô Tâm dùng lệnh bài giải cứu Vân Ly Ca ra ngoài.

Vào khoảnh khắc nhìn thấy Lục Tiêu Nhiên, nước mắt của Vân Ly Ca lập tức không kiềm được mà tí tách rơi xuống giống như vòng trân chân bị đứt vậy.

“Hu hu hu… Sư tôn, cuối cùng ngươi cũng đến rồi, ngươi mà đến muộn mấy ngày thì đồ nhi sẽ bị đông sống rồi chết rét luôn đó, nơi này quá đáng sợ rồi, hu hu hu...”

“Khụ khụ… Ta không đến cứu ngươi, ai đến cứu ngươi đây?”

Lục Tiêu Nhiên khẽ ho hai tiếng, giống như làm vậy để giảm bớt sự lúng túng của mình.

Nếu như không phải hắn kêu Vân Ly Ca đi Hợp Hoan tông tra tìm tư liệu của Lâm Phi, hắn cũng sẽ không rơi vào hoàn cảnh như vậy.

Nhưng mà, lúng túng cũng chỉ là nhất thời, bởi vì Lục Tiêu Nhiên nhìn thấy trên đỉnh đầu Vân Ly Ca cũng có một luồng tà khí vô cùng nồng đậm tụ tập lại, đè ở sau đầu hắn, lúc nào cũng không ngừng xâm lấn tinh thần thức hải của hắn.

Nếu mình mà đến trễ mấy ngày thì sợ là toàn bộ những tà khí nãy sẽ dung nhập vào trong tinh thần thức hải của Vân Ly Ca rồi.

Đến lúc đó Vân Ly Ca sẽ biến thành một Tà tu, giết người không gớm tay, hoàn toàn không có ý nghĩ của bản thân, chỉ muốn cung cấp năng lượng cho Ma Tôn, thề chết bảo vệ Ma Tôn.

Chuyện này khiến cho Lục Tiêu Nhiên tức đến hộc máu.

Chương trướcChương tiếp