favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 147: Minh Lão thất bại (2)

Chương 147: Minh Lão thất bại (2)

Cho dù Vân Ly Ca tư chất có kém đến nhường nào thì cũng là đồ đệ của mình, là đồ nhi mà mình thu nhận, một ngày vi sư cả đời vi phụ.

Đối phương thế mà dám dùng tâm tư đó lên người đồ đệ bảo bối của hắn, mẹ nó, cái này sao mà hắn nhịn cho được?

Không chút do dự, Lục Tiêu Nhiên trực tiếp phát động Tam Nhất Chân Đồng.

Chân Ý Vô Giải phối hợp với Huyễn Tâm Vô Ngân, trực tiếp tạo thành tổn tinh thần mang tính thực chất.

Một giây!

Chỉ trong vòng một giây, thậm chí nghiêm túc mà nói thì còn chưa đến một giây nữa, toàn bộ tà khí trong tầng thứ ba của thiên lao nháy mắt bị ý chí tinh thần của Lục Tiêu Nhiên đánh nát toàn bộ.

Sau khi làm xong tất cả mọi chuyện, Lục Tiêu Nhiên mới vỗ đầu Vân Ly Ca, an ủi nói:

“Được rồi, đừng khóc nữa. Không phải còn có ta sao? Có ta ở đây, không có ai có thể bắt nạt các ngươi.”

Vân Ly Ca lau nước mắt, gật đầu với gương mặt kiên định.

Cơ Vô Tâm cũng vô cùng hâm mộ tình nghĩa thầy trò giữa bọn họ, nhưng mà hắn cũng không muốn có phần tình nghĩa này.

Rất đơn giản, trong mắt hắn, thực lực của Lục Tiêu Nhiên rất yếu, tu vi của Vân Ly Ca cũng rất yếu.

Sự cảm động của bọn họ có thể chỉ vẻn vẹn là tăng lên một tiểu cảnh giới. hoặc kiếm được mấy viên linh thạch.

Rất dễ dàng thỏa mãn.

Chính mình thì không được, dù sao mình cũng là thiếu gia của vương phủ, muốn gì có đó, thậm chí hắn cũng có tự tin bản thân hắn sẽ tìm được một sư tôn ưu tú hơn Lục Tiêu Nhiên gấp trăm lần.

Cho nên, sau khi cho hai thầy trò có thời gian ấp ủ tình cảm với nhau, Cơ Vô Tâm không nhịn được mở miệng nói:

“Lục tiền bối, thời gian của chúng ta có hạn, tâm trạng của ngươi ta có thể hiểu được, nhưng mà chúng ta vẫn nên rời khỏi thiên lao trước rồi nói.”

Lục Tiêu Nhiên gật gật đầu.

“Là nên rời khỏi trước, nơi này không phải là nơi có thể ở lâu.”

Dứt lời, mọi người quay người rời đi.

…

Cùng lúc đó, ở nơi sâu nhất thiên lao, tầng thứ mười ba, trong phòng giam của Hoàng Tuyền Minh lão, một đôi mắt đỏ như máu đột nhiên mở ra.

“Phốc --!”

Một khắc sau, hắn lại phun ra một ngụm máu tươi, đôi mắt đỏ như máu không ngừng lóe lên, quang mang mạnh lên rồi yếu đi, không ngừng xen kẽ, hỗn loạn không ngừng.

“Chết tiệt, lại có người phát hiện tà khí của ta, hơn nữa chớp mắt liền hủy hoại toàn bộ một phần mười tà khí của lão phu, không hề lưu lại cho lão phu chút gì, ngươi cũng thật là độc ác.

Chẳng qua, ngươi đừng có đắc ý quá sớm, lão phu đã thẩm thấu toàn bộ tà khí vào các tầng khác rồi.

Chỉ đợi hai ngày nữa, chọn một cơ hội thích hợp, lão phu lập tức kích hoạt tất cả tà ma, khi đó chính là ngày chết của bọn ngươi.”

…

Đương nhiên Lục Tiêu Nhiên không biết đối phương chuẩn bị làm gì.

Chẳng qua, cho dù có biết hắn cũng không quan tâm.

Dùng lời của hắn thì cho dù trời có sập xuống cũng có một người cao hơn đỡ lấy, hắn lười tìm phiền toái cho bản thân.

Vừa nãy ra tay cũng chỉ vì đối phương đã xuất thủ với đồ đệ bảo bối của mình, nên hắn mới bảo vệ đồ đệ, hung hăng dạy cho đối phương một bài học.

Nếu như đối phương không đến gây rắc rối cho bản thân hắn thì thôi, nếu hắn dám qua đây… Ha ha ha…

Đóng hắn vào quan tài, cho hắn ăn đủ.

Khi mấy người Lục Tiêu Nhiên quay về nhà thì đã là đêm khuya rồi, mọi người cũng không tán gẫu thêm, đều quay về phòng mình.

Lục Tiêu Nhiên vẫn ở cùng với Vân Ly Ca. Hắn đưa cho Vân Ly Ca mấy viên đan dược trị thương, sau đó mới miệng nói:

“Lần này sư tôn làm việc mà thiếu suy tính, khiến ngươi chịu ấm ức.”

Tuy Vân Ly Ca hai mắt còn rưng rưng nhưng vẫn kiên cường lắc đầu.

“Sư tôn ngươi quá lời rồi, vì ngươi làm việc, chịu chút ấm ức có là gì. Nhưng mà đệ tử muốn hỏi một chút, tại sao thẻ VIP của Lý sư thúc lại có lịch sử chi tiêu số lượng lớn bất thường ở Huyền Võ Chân tông? Lý sư thúc chưa từng đi đến Huyền Võ Chân tông mà?

Sư tôn, tuy lời này không nên do đồ nhi nói, thế nhưng sư tôn, ngươi phải giữ mình trong sạch nha.”

Lục Tiêu Nhiên tức giận trừng Vân Ly Ca một cái.

“Ngươi có ý gì? Ngứa da đúng không? Lần trước ở Huyền Võ Chân tông, sở dĩ đi Hợp Hoan tông là vì để lấy tư liệu của Tiêu Bắc. Nếu không, sao ta có thể hữu kinh vô hiểm bắt lấy Tiêu Bắc được?”

“Hóa ra là như vậy, ta còn tưởng rằng sư tôn không chịu nổi tịch mịch, muốn có con cháu rồi.”

Lục Tiêu Nhiêm trầm mặc một lát.

“Công pháp đế giai của ngươi không còn.”

Vừa dứt lời, chỉ thấy Vân Ly Ca quỳ bịch xuống đất, nói khuôn mặt chân thành:

“Mỹ nam tử phong lưu phong khoáng, ngọc thụ lâm phong, người gặp người thích, hoa gặp hoa nở, xe gặp xe nổ bánh giống như sư tôn, nữ nhân đều là chủ động dâng lên miệng, sao sư tôn có thể đi làm những chuyện cấp thấp đó được chứ?”

Lục Tiêu Nhiên: “...”

Khoảnh khắc này, hắn đột nhiên có chút hoài nghi, thuộc tính của Vân Ly Ca đều được thêm vào nịnh nọt nên tư chất tu luyện mới kém cỏi như vậy.

“Được rồi, đừng nịnh nữa.”

Hắn vươn tay búng ra một tia kim quang rồi đưa vào trong cơ thể của Vân Ly Ca.

“Công pháp này gọi là Chiến Thần Quyết, tuy rằng chỉ là công pháp phụ trợ nhưng nó sẽ khiến thực lực của ngươi không ngừng tăng lên trong lúc chiến đấu. Có nó, mặc dù tu vi của ngươi không mạnh bằng đối phương nhưng vẫn có thể đứng ở thế bất bại, hơn nữa theo thời gian trôi qua, lực chiến đấu của ngươi cũng sẽ càng ngày càng mạnh, không có cực hạn, cho đến khi đối phương bị giết chết.”

Chương trướcChương tiếp