Những người này khí thế ngất trời mà ra giá, có thể nói là gần như đem hết vốn liếng của bản thân ra, hận không thể đánh một trận ngươi chết ta sống ngay tại chỗ.
Nếu như nơi này không phải là hội đấu giá Hoàng đô Đại Chu, có khi những người này sẽ xông lên đánh nhau luôn.
Nhưng mà, dù là như thế thì nhiệt độ quanh đây cũng khá là cao.
Trong đám đông có người hét giá, có người nghỉ ngơi, ròng rã hét giá trọn một nén nhang, mãi cho đến khi miệng đắng lưỡi khô, thì mới được một vị cao thủ của Phản Hư cảnh mua về, bỏ vào trong túi.
Nhìn bộ dạng cười ngây ngô của đối phương, giống như đứa bé giành được món đồ yêu thích vậy.
Trong căn phòng chữ Thiên số một, Nhữ Dương công chúa cười lãnh đạm, nói:
“Thật đáng tiếc, đó chỉ là một binh khí của Địa giai thượng phẩm, nếu như nó là Thiên giai thượng phẩm, ta nhất định sẽ lấy nó, sau đó tặng nó cho Lâm Phi ca ca làm binh khí tiện tay.”
Lâm Phi không trả lời nàng, chỉ là ánh mắt như có như không quét xuống phía dưới, nhìn bóng lưng của Cơ Vô Hà.
Vốn là hắn còn nghĩ rằng, Cơ Vô Hà sẽ vụng trộm quay đầu liếc nhìn bản thân.
Thế nhưng hắn không ngờ rằng Cơ Vô Hà từ đầu tới đuôi, ngay cả ý muốn nhìn hắn một cái cũng không có, điều này làm Lâm Phi có hơi mất mát trong lòng.
Giống như việc hắn đánh bại Cơ Vô Hà đều không có bất cứ ý nghĩa gì.
Không giống với suy nghĩ trong lòng hắn, nữ nhân không phải đều thích cường giả hay sao?
Chính mình đánh bại Cơ Vô Hà, đáng lí Cơ Vô Hà phải muốn đánh bại lại mình, thậm chí là sẽ hối hận vì nàng lúc trước đã hủy hôn với mình chứ.
Nhưng Cơ Vô Hà bây giờ, cảm giác giống như hoàn toàn không coi bản thân hắn ra gì.
Điều này khiến cho Lâm Phi cảm thấy không có nơi phát tác vậy.
Nhưng mà, hắn cũng không kịp nghĩ nhiều, vì lúc này, vật quan trọng đã được đưa lên.
“Đây là một khối cổ ngọc, nó đến từ một nơi của di chỉ Đại Đế, trải qua sự giám định của chúng ta, cái cổ ngọc này có giá trị sử dụng rất cao. Giá khởi điểm của nó là không, thế nhưng mỗi một lần tăng giá, đều không thể thấp hơn một trăm viên linh thạch thượng phẩm, xin mời mọi người phía dưới bắt đầu đấu giá.”
“Ta ra một ngàn viên linh thạch thượng phẩm.”
Vừa mới dứt lời, đã có người kêu giá.
Giá tiền này không được coi là cao, đối phương chỉ là tùy tiện ra giá chơi mà thôi.
Hắn vừa mới hét giá xong, trong căn phòng chữ Thiên số một lập tức truyền ra một tiếng nói ngạo nghễ.
“Hai ngàn viên linh thạch thượng phẩm.”
Lời vừa nói ra, lập tức hấp dẫn rất nhiều sự chú ý của mọi người.
“Là căn phòng chữ Thiên số một đấy. Nơi đó chẳng phải là phòng của Nhữ Dương công chúa và Lâm Phi sao?”
“Đúng là bọn họ, không ngờ rằng Nhữ Dương công chúa sẽ coi trọng một khối ngọc vỡ nho nhỏ như thế.”
“Chúng ta vẫn là không nên tranh đoạt với Nhữ Dương công chúa làm gì, dù sao thì thứ kia cũng không phải vật tố gìt. Chúng ta cầm cũng lãng phí.”
Vì vậy, mọi người rất nhanh liền thống nhất với nhau.
Nhường khối ngọc vỡ này cho Nhữ Dương công chúa và Lâm Phi.
Trong căn phòng chữ Thiên số một, Lâm Phi nhẹ nhàng nhếch khóe miệng.
Không ngờ rằng khối cổ ngọc này, lại rơi vào tay ta một cách đơn giản như vậy?
Chỉ cần hai ngàn viên linh thạch thượng phẩm thôi, đã có thể dễ dàng lấy được?
Thoải mái!
Ngay tại lúc Lâm Phi tưởng rằng bản thân sắp hoàn thành nhiệm vụ sư phó giao cho, đột nhiên từ phía dưới truyền tới một giọng nói hắn chưa bao giờ nghe qua.
“Mười ngàn viên linh thạch thượng phẩm.”
Lâm Phi: “? ? ?”
Hắn không nhịn được ngẩn ra, sau đó nhìn thoáng qua phía dưới, đối phương không phải là người khác, thế mà chính là sư tôn của Cơ Vô Hà, Lục Tiêu Nhiên.
Điều này làm cho hắn nhịn không được nhíu mày .
Người này đang làm gì?
Hắn mua cổ ngọc để làm gì?
Chẳng lẽ, hắn biết bí mật của cổ ngọc?
Nhưng mà không đúng.
Chủ nhân đứng sau cổ ngọc này chính là một vị Đại Đế!
Lục Tiêu Nhiên hắn thì là cái gì chứ?
Chỉ là một trưởng lão do một môn phái nhỏ bồi dưỡng ra mà thôi.
Sao hắn có thể biết giá trị thực sự của cổ ngọc này được?
Chỉ có người như sư tôn của mình, bản thân chính là cao thủ siêu cường Đại Đế, lại có mối quan hệ với rất nhiều Đại Đế mới biết được chuyện này.
Suy nghĩ một hồi lâu, Lâm Phi vẫn nghĩ không thông, Lục Tiêu Nhiên muốn nó để làm gì.
Nhưng mà, cổ ngọc này, hắn nhất định phải lấy được.
Vì vậy, sau khi thở ra một hơi, Lâm Phi lại mở miệng nói:
“Hai mươi ngàn viên linh thạch thượng phẩm.”
Ai biết, hắn vừa mới nói xong, Lục Tiêu Nhiên lại lần nữa mở miệng nói:
“Năm mươi ngàn viên linh thạch thượng phẩm.”
“Hả ~! Hắn điên rồi sao?”
“Chỉ vì một thứ ngọc vỡ như vậy mà hắn hét giá lên đến năm mươi ngàn viên linh thạch thượng phẩm.”
Cơ Vô Hà cũng hơi ngạc nhiên, vội vàng khuyên nhủ nói:
“Sư tôn, đó chỉ là một khối ngọc vỡ, chúng ta không cần thiết phải tốn nhiều tiền để mua như vậy.”
Lục Tiêu Nhiên mỉm cười.
“Ngươi yên tâm đi, ta chỉ là hô giá chơi thôi, cuối cùng cũng sẽ có người tính tiền.”
Cơ Vô Hà nhăn mày, có hơi không hiểu, chỉ là sư tôn làm việc, nhất định sẽ có đạo lý của hắn, nàng cũng không tiếp tục hỏi nữa.
Thực ra, Lục Tiêu Nhiên đúng là hoàn toàn nắm chắc.
Hắn đã rút Đế tủy bên trong ngọc thạch ra, hiện tại ngọc thạch thật sự là tảng đá vụn rác rưởi.
Thế nhưng Lâm Phi không biết nha, hắn còn tưởng rằng Đế tủy vẫn còn nằm trong ngọc thạch kia.
Đây chính là Đế tủy đó!
Chỉ cần đầu óc Lâm Phi không úng nước, hắn tuyệt đối sẽ không cam lòng từ bỏ.
Thậm chí dù phải tốn mười triệu viên linh thạch, hắn cũng sẽ theo đến cùng.
Dù sao thì cuối cùng mình cũng sẽ chém chết Lâm Phi, chơi hắn một vố trước, trước mặt mọi người Lâm Phi còn có thể cắn mình được chắc?
Ai bảo Nhữ Dương kia, lúc vừa mới đến, đã cố ý ức hiếp Cơ Vô Hà?
Đồ đệ của Lục Tiêu Nhiên hắn, há có thể để cho một con lợn ngu ngốc bắt nạt được?