Tại lầu hai, sắc mặt của Lâm Phi đã âm trầm đến sắp vặn ra nước được.
Nhưng hắn lại không thể không theo.
“Sáu mươi ngàn linh thạch thượng phẩm.”
Lục Tiêu Nhiên trực tiếp nhấc tay.
“Hai trăm ngàn linh thạch thượng phẩm.”
“Cái gì? Hắn điên rồi!”
“Bỏ ra hai trăm ngàn viên linh thạch thượng phẩm để mua thứ đồ rác rưởi như thế?”
Tất cả mọi người trợn tròn mắt, ngay cả chính người của hội đấu giá cũng phải há hốc mồm. Bọn họ ước lượng giá trị tối đa của khối ngọc này cũng chỉ là mấy ngàn viên linh thạch thượng phẩm mà thôi, làm sao cũng không ngờ tới, trong nháy mắt, thế mà bán đượcvới giá hai trăm ngàn.
Điều này cũng quá điên cuồng đi?
Tại căn phòng chữ Thiên số một trên lầu hai, Lâm Phi vỗ ghế, lạnh lùng nói:
“Các hạ làm như vậy, có hơi quá đáng rồi đấy?”
Lục Tiêu Nhiên không quay đầu lại, tự cười nhạt một tiếng.
“Ngươi nói câu này, không cảm thấy quá buồn cười sao? Mọi người đều tới mua đồ, vật này cũng không phải của nhà ngươi, dựa vào đâu mà không cho phép ta mua chứ?
Với lại, ngươi đã bị đồ nhi của ta hủy hôn, mặc dù đã bị hủy hôn, nhưng hai người các ngươi cũng là cùng thế hệ, vậy thì ta cũng xem như là trưởng bối của ngươi, ngươi gặp ta mà ngay cả một tiếng thúc cũng không gọi, đường đường là phò mã của Nhữ Dương công chúa, lại có tố chất như vậy sao?”
Mọi người đều trợn mắt há mồm, nhưng trong lòng cũng đã hiểu.
Lục Tiêu Nhiên, là đang trút giận thay Cơ Vô Hà.
Trước đó, lúc đi vào cửa, Nhữ Dương công chúa cố ý kiêu ngạo trước mặt Cơ Vô Hà, hiện tại Lục Tiêu Nhiên cứ tính hết lên đầu của Lâm Phi.
“Sư tôn.”
Viền mắt của Cơ Vô Hà hơi đỏ lên.
Lục Tiêu Nhiên xoa bóp khuôn mặt của nàng.
“Khóc cái gì? Đồ đệ của ta, chỉ có ta mới bắt nạt được, người khác muốn ức hiếp cũng không có cửa đâu.”
Cơ Vô Hà gật đầu thật mạnh, cúi đầu lau nước mắt, khi ngẩng đầu lên lần nữa, trên mặt đã đầy sự tự tin.
Có sư tôn ở đây, nàng còn sợ cái gì nữa?
Sắc mặt của Nhữ Dương công chúa cũng khó coi, nhưng vẫn nắm lấy cánh tay của Lâm Phi, trấn an nói:
“Lâm Phi ca ca, chúng ta tuyệt đối không thể thua hắn được.”
Lâm Phi vỗ vỗ tay của Nhữ Dương công chúa.
“Nhữ Dương, cám ơn ngươi, ngươi luôn đối tốt với ta như vậy.”
Mặt phấn của Nhữ Dương công chúa ửng đỏ, hơi hơi cúi đầu, thẹn thùng nói:
“Lâm Phi ca ca cảm ơn người ta làm gì, ngươi là nam nhân của ta, ta đương nhiên không thể để cho ngươi mất mặt trước mặt mọi người.”
Ngừng lại một chút, ánh mắt của nàng liền trở nên kiên định.
“Nam nhân của Nhữ Dương ta, không phải ai cũng có thể bắt nạt.”
Người khác không nghe được những lời này, thế nhưng tu vi của Lục Tiêu Nhiên rất mạnh, làm sao có thể giấu diếm hắn được?
Khi nghe đến mấy câu này, hắn quả thực sắp ói ra luôn rồi.
Quả nhiên, nữ nhân của khí vận chi tử đều ngu ngốc cả.
Nhữ Dương công chúa này, đúng là máy bay chiến đấu trong đám liếm cẩu.
May là nàng ta chỉ là một công chúa, nếu như nàng ta là nữ hoàng của hoàng triều Đại Chu, vậy không phải nàng ta sẽ dâng toàn bộ hoàng triều Đại Chu cho Lâm Phi sao, sau đó còn phải sinh con cho hắn, đấm lưng đấm chân làm ấm giường cho hắn.
Quan trọng nhất là, còn cùng các kiểu nữ nhân khác nhau thành lập đoàn hậu cung của hắn.
Nữ nhân mà làm đến nước này, cũng thật là ghê tởm thật.
Lục Tiêu Nhiên vẫn luôn cho rằng giữa nam và nữ, tình yêu là cơ sở, tình thân là củng cố.
Từ tình yêu đi đến tình thân, mới chính là kiểu phải có giữa nam và nữ .
Mà cầu nối cho sự gắn bó này là sự tôn trọng.
Cái kiểu giống khí vận chi tử này, giống như một cái điện thoại di động có đầu cắm nạp điện, đi tới chỗ nào cắm tới đó, thật sự… làm cho người ta muốn ói.
“Hai trăm mười ngàn linh thạch thượng phẩm.”
Lúc này, Nhữ Dương công chúa đã hô giá thay Lâm Phi.
Lục Tiêu Nhiên cười khinh một tiếng.
“Chỉ thêm mười ngàn viên linh thạch thượng phẩm sao? Kiểu chơi này chơi không đã gì hết, một triệu viên linh thạch!”
“Cái gì? Một triệu viên linh thạch!”
“Ôi trời ơi, cái tên này rốt cuộc có lai lịch gì vậy? Vì kiếm lại mặt mũi cho đồ đệ của mình, mà hắn lại vung tay là bỏ ra một triệu viên linh thạch thượng phẩm. Có tiền cũng không nên lãng phí như vậy chứ!”
Cơ Vô Hà cũng giật mình kêu lên, cho dù nàng biết có thể sư tôn có chuẩn bị phía sau, nhưng cũng không thể không khuyên nhủ.
“Sư tôn, ngươi đây là muốn quậy kiểu gì thế?”
Lục Tiêu Nhiên cười đểu.
“Yên tâm đi, ta cam đoan, sẽ có người tính tiền.”
“Nhưng nếu như ngươi tính nhầm thì sao?”
“Thì có biện pháp nào đâu? Hô giá thì cũng đã hô rồi, ngồi xem đi.”
Nhữ Dương công chúa cũng trợn tròn mắt, nàng hoàn toàn không ngờ tới, Lục Tiêu Nhiên vừa mở miệng là một triệu viên linh thạch.
Cái làm màu này cũng làm quá trớn rồi đi, nếu để nàng móc ra một triệu viên linh thạch, vậy thì đúng là băng huyết luôn rồi.
Nàng nhìn qua Lâm Phi, phát hiện sắc mặt của Lâm Phi cũng cực kỳ tệ.
“Lâm Phi ca ca, hay là chúng ta thôi đi. Với giá tiền này mà mua một tảng đá vụn, nếu như là vì mặt mũi thì cũng không đáng đâu.”
Lâm Phi nhìn chằm chằm Lục Tiêu Nhiên ở phía dưới, đáy mắt lướt qua một tia lạnh lẽo.
Tất nhiên hắn không thể dễ dàng từ bỏ như vậy.
Phải biết rằng, trong khối ngọc thạch kia, có cất giấu Đế tủy của một vị Đại Đế đó!
Nếu như có thể lấy được Đế tủy, không biết tu vi của hắn sẽ tăng mạnh đến trình độ nào!
Với lại, nó cũng sẽ ưu hóa thân thể của hắn nữa.
Về sau có thể khiến hắn càng đi xa hơn trên con đường võ đạo.
“Nhữ Dương, lại kêu giá lần nữa.”
“Hả? Nhưng...”
“Không có nhưng nhị gì hết, kêu thêm một lần nữa, coi như là ta nợ ngươi, về sau ta chắc chắn sẽ trả lại cho ngươi.”
“...Được rồi.”
Người trong lòng đều đã nói như vậy, Nhữ Dương công chúa cũng chỉ đành cắn răng nói:
“Một triệu mười ngàn linh thạch thượng phẩm.”
Cơ Vô Hà hoàn toàn trợn tròn mắt.
Nhữ Dương theo thực á?
Đều đã một triệu viên linh thạch thượng phẩm, nàng vậy mà vẫn theo ư?
Có phải đầu nàng toàn bã đậu không?