Lục Tiêu Nhiên nhìn thoáng qua tu vi của bốn người, cảm thấy vô cùng hài lòng, nền tảng của bốn người khá là vững chắc, xem ra đều rất nỗ lực tu luyện, không có chút lơ là.
Đặc biệt là Vân Ly Ca, hắn đã đạt đến Luyện Thần Cảnh nhị trọng.
Tuy rằng hắn vẫn là hạng cuối, nhưng có tiến bộ là tốt rồi.
“Lần này triệu tập các ngươi đến đây, là muốn ‘châm củi thêm lửa’ cho tu vi của các ngươi. Trước đây, các ngươi đều từng dùng Đế Huyết Đan, bây giờ lại dùng đã không còn thích hợp. Nhưng, đan dược lần này ta đem đến cho các ngươi không hề kém Đế Huyết Đan.”
Bốn người đều bỗng nhiên sáng mắt lên.
Sư tôn nói không kém, thì chắc chắn là không kém.
Ngay sau đó, bọn họ nhìn thấy Lục Tiêu Nhiên lấy ra một chiếc bình sứ nhỏ nửa trong suốt, có năm viên đan dược đang nằm yên trong đó.
Mỗi một viên đan dược đều có màu trắng tinh khiết, trên đó lại có cả những đường ánh kim trang trí, khắc hoạ ra loại đường vân vô cùng mê người.
Chỉ nhìn thoáng qua, mà dường như linh hồn của mọi người đều bị hút vào trong đó, vẻ mặt đầy khao khát.
“Sư tôn, đan dược này là gì vậy?”
Phương Thiên Nguyên không nhịn được mà hỏi, Lục Tiêu Nhiên cười.
“Ngươi đoán xem?”
Phương Thiên Nguyên cười ngượng.
“Đồ nhi không đoán ra được.”
“Đã từng nghe nói về Đế Tủy Đan chưa?”
Cả bốn người đều vô cùng khiếp sợ, đồng tử co lại.
“Đế... Đế Tủy Đan? Trời ơi, đó chẳng phải đan dược Thiên giai trung phẩm sao?”
Giọng nói của mọi người bắt đầu run lên.
Trên thực tế, dù Đế Tủy Đan là đan dược Thiên giai trung phẩm, nhưng nó còn hiếm có hơn nhiều loại Thiên giai thượng phẩm khác!
Bởi vì nguyên liệu của Đế Tủy Đan là cốt tủy của Đại Đế, bản thân Đại Đế đã ít có, một vị Đại Đế có được bao nhiêu cốt tủy chứ?
“Ừng ực.”
Vân Ly Ca nuốt mạnh một ngụm nước bọt.
“Sư tôn, ngươi lấy đồ chơi này từ đâu ra vậy? Ngươi quá lợi hại rồi?”
Lục Tiêu Nhiên nhìn về phía Cơ Vô Hà, cười xấu xa.
“Ngươi còn nhớ viên ngọc thạch trong buổi đấu giá hôm qua không? Thứ được cất giấu bên trong chính là cái này.”
“Cái gì!”
Cơ Vô Hà sửng sốt, chẳng trách, nàng vẫn thắc mắc tại sao Lâm Phi không ngừng tăng giá, cũng muốn lấy được thứ đồ này?
Thì ra ở trong đó có cất giấu Đế Tủy!
Lúc này, Cơ Vô Hà mới hoàn toàn hiểu ra, tại sao sư tôn lại tự tin đến thế.
“Sư tôn thực sự quá mạnh rồi, bước nào cũng đi trước người khác một bước, từng vòng đan xen, gần như không có chút sơ hở nào.
Chẳng trách, sư tôn dám dẫn dắt bọn họ đối đầu với những khí vận chi tử biến thái kia.
Chỉ có loại tồn tại như sư tôn thế này mới có thể đối đầu với chúng.
Lục Tiêu Nhiên phân phát Đế Tủy Đan cho mọi người, sau đó nói:
“Các ngươi cầm đan dược của mình, lập tức trở về phòng bế quan tu luyện cho ta, nhất định phải luyện hoá Đế Tủy Đan, nâng cao tu vi trong thời gian ngắn nhất.”
“Vâng!”
Mọi người đồng thanh trả lời, sau đó Cơ Vô Hà nói:
“Đúng rồi, sư tôn, vương huynh của ta nói, cấm địa Hoang Cổ trăm năm một lần, sắp diễn ra rồi. Đến lúc đó, chúng ta có đi không.”
“Cấm địa Hoang Cổ?”
Lục Tiêu Nhiên khẽ cau mày.
Hắn đã từng nghe nói đến nơi đó, là một nơi thử luyện của Đại Chu, lịch sử rất lâu đời.
Nhưng, nơi như thế này không phải là phó bản của khí vận chi tử sao?
“Đúng rồi, Lâm Phi có đi không?”
“Chắc chắn là có, hắn là phò mã, đệ tử Hoàng tộc, mà bất kể là dòng chính hay dòng bên đều muốn đi. Dù sao, trong Hoang Cổ cấm địa có rất nhiều cơ duyên.”
“Quả nhiên, ta biết mà.”
Không cần nhiều lời, cấm địa Thái Cổ trăm năm khó gặp một lần, năm mươi năm trước không mở ra, năm mươi năm sau cũng không mở cửa. Trăm năm mới mở một lần, cố tình Lâm Phi lại xuất thế.
Đây không phải đặc biệt thiết kế riêng cho Lâm Phi à?
Tặng kinh nghiệm, tặng trang bị, tặng kỳ ngộ, tặng muội tử... Dù sao cũng là đủ các loại tặng.
“Sư tôn, ta có nên đi không?”
Thấy Lục Tiêu Nhiên vẫn chưa trả lời, Cơ Vô Hà không nhịn được lại hỏi lần nữa.
“Đi! Đương nhiên đi!”
“Hơn nữa, không phải mình ngươi đi mà cả bốn người các ngươi đều đi.”
Trong lòng Cơ Vô Hà chấn động.
“Sư tôn, chẳng lẽ ngươi muốn…?”
“Không sai.”
Lục Tiêu Nhiên gật đầu.
“Lần này đi qua ta sẽ tiêu diệt Lâm Phi. Một tháng này, tất cả các ngươi đều phải cố gắng tu luyện cho ta, dốc hết toàn lực để tăng cường tu vi của bản thân. Nếu tu vi không đủ mà đi đối đầu với Lâm Phi, rất có thể sẽ bị chém giết.”
“Vâng!”
Mọi người đồng thanh đáp lại.
Bọn họ đều biết chỗ đáng sợ của khí vận chi tử, con bài chưa lật một cái lại một cái, giống như trên người có cái động, có thể liên tục móc đồ từ cái động ấy ra vậy.
Hơn nữa, trên cơ bản chiến đấu vượt cấp đều là chuyện bình thường.
Cho dù bọn họ cũng có thể chiến đấu vượt cấp nhưng khi một mình chống lại khí vận chi tử, không ai có thể sống được.
Có thể đòn tấn công của họ sẽ bị lệch đi, cũng có thể đòn tấn công của họ sẽ sản sinh ra hiệu quả không tưởng.
Thậm chí có khi còn có một vài nhân vật mạc danh kỳ diệu xuất hiện, cứu bọn họ, giúp bọn họ đối phó với mình.
Cho nên ai cũng không dám sơ ý.
Bởi vì tất cả mọi người đều biết chỉ có nghe lời sư tôn thì mới có thể an ổn sống sót, hơn nữa còn trở nên càng mạnh hơn.
Đợi khi tất cả đệ tử đều trở về tu luyện, Lục Tiêu Nhiên mới trở lại tiểu viện của mình, bắt đầu chuẩn bị.
Hắn không dùng Đế Tủy đan, bởi vì thời gian căn bản là không kịp nữa.
Khoảng cách từ Tử Ninh Vương phủ đến phủ của Nhữ Dương công chúa không quá xa, tính toán thời gian có lẽ đối phương đã về đến phủ Nhữ Dương công chúa rồi.
Lại chuẩn bị một ít linh thạch, có lẽ đối phương cũng sắp đến đây.
Cho nên Lục Tiêu Nhiên chuẩn bị sớm một chút là phải.