Tuy rằng hiện tại Nguyệt Ảnh chỉ có linh hồn, nhưng nàng cũng là một Đại Đế, không chỉ có kinh nghiệm chiến đấu của Đại Đế mà còn có cả công pháp Đế giai khủng bố cùng với một ít bí thuật mà Lục Tiêu Nhiên chưa từng gặp.
Muốn đối kháng những thứ này, nếu Lục Tiêu Nhiên chỉ dựa vào tu vi của mình và Đế binh thì hoàn toàn không được.
Phải dùng trận pháp liên hợp để áp chế sức chiến đấu của Nguyệt Ảnh, như vậy mới có thể đảm bảo chiến đấu được an toàn.
Hơn nữa vẫn còn một vấn đề vô cùng quan trọng.
Đó chính là trong lúc hắn và Nguyệt Ảnh chiến đấu, tuyệt đối không được xuất hiện ở Hoàng đô, nếu không thì hắn và Nguyệt Ảnh đều sẽ gặp nguy hiểm!
Trong Hoàng tộc Đại Chu chắc chắn có cường giả Hoàng cảnh, hơn nữa nhất định là không chỉ có một vị.
Nếu hắn và Nguyệt Ảnh bộc phát thực lực, Hoàng tộc Đại Chu tuyệt đối sẽ không ngồi yên bỏ mặc.
Lục Tiêu Nhiên cũng không muốn chỉ đánh nhau một trận mà đã bị người làm thịt.
Cũng may có Sơn Hà Xã Tắc Đồ.
Sơn Hà Xã Tắc Đồ là Đế binh, trong lúc chiến đấu, Đế binh hoàn toàn chống được hai Vương cảnh.
Cho nên Lục Tiêu Nhiên bố trí trận pháp ở trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ.
Tổ hợp trận pháp thế này cũng đã trải qua suy tính của Lục Tiêu Nhiên.
Hiện tại trên tay hắn không có nhiều linh thạch, cho nên nhiều nhất chỉ có thể bố trí được hai đại trận Đế giai.
Cần phải bố trí vô cùng chặt chẽ cẩn thận, vừa lúc phát huy được hiệu quả và lợi ích lớn nhất, tuyệt đối không thể lãng phí.
Tử Tiêu Thần Lôi Trận chắc chắn không được.
Hắn có Đế binh, không dám chắc Nguyệt Ảnh không có Đế binh.
Hiệu quả của Tử Tiêu Thần Lôi đối với Đế binh là không lớn.
Nếu dưới tình huống đối phương có Đế binh để chống đỡ, Tử Tiêu Thần Lôi Trận sẽ rất khó tạo ra sát thương cho nàng.
Hơn nữa uy lực của Tử Tiêu Thần Lôi Trận quá lớn, không thể tạo thành sát thương cho nàng nhưng lại tạo thành tổn thương cho Sơn Hà Xã Tắc Đồ.
Hàng Tinh Đế Trận và Thái Cổ Long Trận cũng không được.
Triệu hoán cường giả cũng thế, Long Hồn cũng vậy, nếu mình khắc trận pháp yếu đi một ít thì có thể uy lực sẽ không đủ, khắc mạnh hơn chút thì lại sợ sẽ phá hủy Sơn Hà Xã Tắc Đồ.
Đến lúc đó làm tổn thất một Đế binh cực phẩm thì chưa nói, lại còn làm lộ bí mật của mình nữa.
Chẳng may để lộ khí tức, làm cao thủ Hoàng tộc giá lâm thì xong đời thằng nhỏ, mấy đồ đệ có thể trực tiếp bày rượu thu tiền biếu rồi.
Đương nhiên đây chỉ là nói đùa, bởi vì nếu hắn bị Hoàng tộc diệt, mấy đồ đệ này không tránh được sẽ phải chôn theo, cả nhóm bị diệt, có thu tiền biếu thì cũng không đến phiên họ.
Đại trận Giảm Tốc Thời Không cũng không tồi, thứ này có thể làm tốc độ của đối phương chậm lại, tương đối mà nói thì nó khá tốt, có thể cho mình liên tục ra chiêu.
Không biết vì sao, Lục Tiêu Nhiên lại nhớ tới bộ phim điện ảnh khoa học viễn tưởng mình từng xem ở kiếp trước.
Series tạm dừng thời gian?
Thế nhưng rất nhanh, Lục Tiêu Nhiên đã lắc đầu thật mạnh.
Quá rợn người đi.
Nguyệt Ảnh là một lão thái bà sống hơn mười nghìn năm, cho dù Võ Đế có thuật trú nhan làm dáng vẻ nàng không khác thiếu phụ hai ba mươi tuổi là bao, nhưng nói cho cùng vẫn là một lão nãi nãi.
Lại nói, bây giờ nàng là quỷ hồn đó.
Mình cũng không có loại đam mê làm Vong Linh kỵ sĩ giống như Ninh Thái Thần.
Quả nhiên vẫn nên giết chết nữ nhân này thì hơn.
Bởi vì hắn cũng là nam nhân mà, là nam nhân, khi nhìn thấy người có dáng người đẹp, diện mạo xinh đẹp thì thỉnh thoảng suy nghĩ cũng sẽ có chút xúc động, không xúc động thì còn là nam nhân sao?
Nhưng hắn chỉ muốn tu luyện để trở nên mạnh hơn, chờ sau khi mạnh vô địch lại đi tìm nữ nhân để sinh hoạt cũng chưa muộn.
Trước khi đạt được điều này, hắn cũng không thể cắt chỗ nào đó của mình đi được chứ?
Chưa nói nó đau thế nào, chỉ nói ai mà đồng ý làm thái giám đây?
Cho nên vì phòng ngừa mình có suy nghĩ không nên có, nếu gặp được một nữ nhân nào muốn có liên hệ với mình thì cách tốt nhất chính là tặng nàng một bộ quan tài.
Phần trận pháp thứ hai, Lục Tiêu Nhiên chuẩn bị dùng Bát Quái Phong Thiên Trận.
Bát Quái Phong Thiên Trận có thể phong ấn vị trí và công kích của Nguyệt Ảnh, cố định nàng vào trong phạm vi nhất định, có thể tránh cho mình bị tấn công, làm cho mình có thể xuất ra ở phía xa.
Không thể nghĩ đến hai chữ ‘xuất ra’ được, hai chữ này luôn làm cho Lục Tiêu Nhiên có cảm giác là lạ, tốt hơn hết vẫn nên dùng từ công kích.
“Đứng từ xa phóng ra chiêu thức công kích, hai từ ‘công kích’ này cũng rất đứng đắn.”
Nghĩ xong hai vấn đề này, Lục Tiêu Nhiên lập tức đi bố trí hai trận pháp.
Lúc này hắn dùng toàn bộ thực lực khắc họa trận pháp của mình.
So với trước, trận pháp được bố trí ở bên ngoài Sơn Hà Xã Tắc Đồ và ở nơi của Cơ Vô Hà có uy lực kém hơn trận pháp nơi hắn rất nhiều.
Thậm chí ngay khi hai đại trận được bố trí xong, bầu trời trên Hoàng đô Đại Chu thế mà lại lần nữa nhấc lên cuồng lôi cuồn cuộn.
Hiện tại chỉ cần Lục Tiêu Nhiêu dùng hơn tám phần mười thực lực trận pháp để khắc đại trận Đế giai, là có thể làm làm thiên địa biến sắc, giáng xuống Thần phạt.
Lúc trước khi hắn bố trí trận pháp trong viện của Cơ Vô Hà, hắn chỉ bỏ ra hai ba phần mười thực lực cho nên mới không xuất hiện Thần phạt.
Cũng may đây là ở trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ, Thần phạt không tìm ra mình, ai cũng không thấy mình.
Tương đối an toàn và bí mật.
Lục Tiêu Nhiên cảm thấy Sơn Hà Xã Tắc Đồ thật sự là càng ngày càng thơm.