favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 168: Ta muốn ngươi làm nam nhân của ta

Chương 168: Ta muốn ngươi làm nam nhân của ta

Rất rõ ràng, nàng dùng bí pháp thiêu đốt linh hồn, lấy hi sinh linh hồn làm đại giới để tăng cường lực lượng của mình trong thời gian ngắn.

Đối với người có kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú như Ảnh Nguyệt, chỉ cần tu vi tăng lên, tốc độ tăng lên, chuyện làm Lục Tiêu Nhiên trọng thương chỉ là chuyện dễ dàng.

Cho dù Lục Tiêu Nhiên có Đế Hoàng Cửu Dương Khải nhưng vẫn không có cách nào bảo vệ một số vị trí đặc biệt trên cơ thể.

Nguyệt Ảnh chuyên môn chọn mấy chỗ này để xuống tay, hoàn toàn không cho Lục Tiêu Nhiên có cơ hội phản kích, đánh hắn thành tàn phế.

“Không phải ngươi rất cuồng à?”

“Không phải ngươi rất ngông sao?”

“Không phải ngươi có rất nhiều Đế binh à?”

“Không phải ngươi có rất nhiều công pháp sao?”

“Ở trước mặt Đại Đế, ngươi chẳng là cái thá gì cả!”

“Không có tới được bước kia, nói cho cùng ngươi cũng chỉ là một con kiến! Nhất định sẽ bị ta dẫm nát dưới chân!”

...

Nguyệt Ảnh đã rơi vào trạng thái điên loạn, mỗi một lần ra tay đều phải làm Lục Tiêu Nhiên mất máu.

Nàng yên lặng vạn năm chỉ chờ một ngày sống lại, thế nhưng bây giờ lại vì Lục Tiêu Nhiên mà linh hồn của mình bị thương nặng, thất linh bát lạc.

Vốn dĩ nàng mượn Lâm Phi để sống lại, có thể chỉ cần trăm năm thôi.

Nhưng bây giờ sợ là dù có ngàn năm nữa thì cũng không có cơ hội sống lại thành công!

Cho nên giờ khắc này, nàng trút hết tất cả cơn hận lên người Lục Tiêu Nhiên.

Sau khi chém ra chục nghìn đao liên tiếp, Nguyệt Ảnh bổ một đao xuống ngực Lục Tiêu Nhiên, mặc dù có Đế Khải ngăn cản, không làm tính mạng hắn gặp nguy nhưng lực trùng kích to lớn đập mạnh vào cũng làm hắn lún sâu vào trong đất.

Bịch --!

Cùng với tiếng nổ kịch liệt vang lên là đại địa lại chấn động một lần nữa, nhưng lúc này người rơi xuống là Lục Tiêu Nhiên chứ không phải Nguyệt Ảnh.

“Khụ khụ khụ…”

Lục Tiêu Nhiên nằm trên mặt đất, cả người đã bị máu tươi nhiễm đỏ, hắn vừa ho khan kịch liệt vừa đứng lên, phun ra mấy ngụm máu tươi.

Hắn còn chưa kịp ngẩng đầu lên nhìn thì Nguyệt Ảnh đã rơi xuống dưới ngồi ở trên bụng hắn, nàng cầm Ngân Nguyệt Loan Đao đặt trên cổ họng của hắn.

Nơi đó chính là nhược điểm trí mạng nhất của Đế Hoàng Cửu Dương Khải, nó có thể che chắn ấn đường, nhưng vị trí này thì không.

Trường đao của Nguyệt Ảnh có thể từ chỗ này đâm xuyên vào cổ Lục Tiêu Nhiên, xoắn nát đầu óc hắn, Đế binh có thể gây tổn thương lên linh hồn, có thể lập tức làm cho hắn hồn phi phách tán.

“Quả nhiên không hổ là Đại Đế, cũng khá lợi hại đấy.”

Lục Tiêu Nhiên nhếch miệng cười.

Nguyệt Ảnh cười mỉa một tiếng.

“Ngươi còn cười được?”

“Đương nhiên, có thể đấu một trận sảng khoái kịch liệt như thế với một tàn hồn của cường giả cấp Đế, đây chính là vinh hạnh của ta, không phải sao?”

“Ngươi không sợ ta giết ngươi?”

“Nếu ngươi muốn giết ta thì đã giết từ đầu. Mỗi lần ngươi tấn công đều là vị trí có thể làm ta bị thương, ngươi có rất nhiều cơ hội để đâm rách cổ họng của ta, nhưng ngươi không làm như vậy. Điều này chứng minh ngươi không muốn giết ta.”

"Thông minh! Quả nhiên không hổ là nam nhân có thể làm ta bị trọng thương.”

“Cho nên? Ngươi không giết ta, vậy ngươi muốn làm gì?”

Nguyệt Ảnh hít sâu một hơi, nghiêm túc nói:

“Ta muốn ngươi cưới ta!”

Lục Tiêu Nhiên: “???”

“Ngươi nói gì, ta nghe không rõ, ngươi lặp lại lần nữa.”

“Ta nói ta muốn ngươi cưới ta! Ta muốn ngươi làm nam nhân của ta.”

Nguyệt Ảnh nói lại, vẻ mặt còn rất nghiêm túc.

“Vì sao?”

Trong khoảng thời gian ngắn, đầu óc Lục Tiêu Nhiên vẫn chưa tiêu hóa nổi, mạch não của nữ nhân Nguyệt Ảnh này thật sự quá kỳ lạ.

“Có hai nguyên nhân. Thứ nhất, ngươi là nam nhân đầu tiên đánh bại ta, hơn nữa còn đánh bại ta trong trường hợp cùng giai. Tuy rằng ngươi ỷ vào uy lực của Đế binh nhưng nói cho cùng vẫn là ngươi đánh bại ta. Cho nên, ngươi có tư cách làm nam nhân của ta.”

“Thứ hai, ta làm sư phó của Lâm Phi cũng chỉ vì làm chính mình sống lại thôi. Nhưng tên Lâm Phi ngu xuẩn kia tuy rằng mạnh thì có mạnh, chẳng qua so với ngươi thì đúng là rác rưởi trong rác rưởi, căn bản không đủ nhìn. Hắn nhận được khí vận, nhưng khí vận của ngươi càng mạnh hơn gấp mấy lần! Cho nên ở bên cạnh ngươi ta có thể sống lại nhanh hơn.”

Lục Tiêu Nhiên nói với vẻ thích thú:

“Ngươi không sợ ta đồng ý với ngươi, sau đó ra tay đánh lén ngươi, giết chết ngươi à?”

“Hừ! Ta còn không ngu xuẩn như vậy, ta sẽ ký kết khế ước linh hồn với ngươi, đến lúc đó ngươi sẽ không thể thương tổn linh hồn của ta được, nếu không ngươi cũng sẽ hình thần câu diệt.”

“Ừ! Không thể không nói ngươi thật đẹp.”

Khóe miệng Nguyệt Ảnh nhếch lên.

“Thích không? Không sao cả, ngươi và ta ký kết khế ước linh hồn với nhau, sau khi trở thành phu thê rồi, vẻ đẹp của ta đều là của ngươi.”

Lục Tiêu Nhiên lắc đầu.

“Không không không, đừng hiểu lầm, đẹp mà ta nói không phải diện mạo của ngươi đẹp mà là... Ngươi nghĩ rất đẹp đấy.”

Vừa dứt lời, sắc mặt Nguyệt Ảnh đột ngột thay đổi, Ngân Nguyệt Loan Đao trong tay cũng đè xuống cổ họng Lục Tiêu Nhiên, làm cho lớp da bên ngoài bị rỉ ra một tia máu tươi.

“Ngươi chán sống đúng không?”

Lục Tiêu Nhiên không chỉ không sợ mà trái lại còn cười ôn hòa.

“Được rồi, ta chơi đủ rồi. Trước khi kết thúc, ta nói cho ngươi một chuyện vậy, thật ra bắt đầu từ khi ngươi bước vào đây, ta đã không tiếp tục lừa ngươi nữa rồi. Ta nói ta có rất nhiều Đế binh là nói thật, bao gồm nơi này, cũng là một Đế binh.”

Trong lòng Nguyệt Ảnh giật thót, mơ hồ có cảm giác không quá tốt.

Hoàn toàn không dám khinh thường, giác quan thứ sáu sắc bén của Đại Đế làm cho nàng trực tiếp rạch một đao vào cổ Lục Tiêu Nhiên.

Nhưng mà... Cảnh tượng máu tươi phun ra trong tưởng tượng của nàng hoàn toàn không xuất hiện, trái lại... Cơ thể Lục Tiêu Nhiên biến thành một bãi đất vàng.

Cùng lúc đó, giọng nói của Lục Tiêu Nhiên vang lên ở phía xa.

“Còn một chuyện khác nữa, ta nói muốn học tập kinh nghiệm chiến đấu của ngươi cũng là thật!”

Linh hồn của Nguyệt Ảnh vốn đã gần như trong suốt, lúc này lại đột nhiên rung lên.

Nàng từ từ ngẩng đầu lên, nhìn về phía trước, Lục Tiêu Nhiên đứng cách đó không xa, cơ thể hắn thế mà không có lấy một vết thương, hoàn toàn không hao tổn gì.

“Điều này... Điều này sao có thể?”

Nàng và Lục Tiêu Nhiên chiến đấu một lúc lâu, thế mà Lục Tiêu Nhiên không bị chút thương tổn nào?

Cái này đúng là gặp quỷ!

Chương trướcChương tiếp