favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 183: Là người nói đùa với ta trước.

Chương 183: Là người nói đùa với ta trước.

“Ngươi nói đúng. Nhìn vào việc ngươi đối với ta tốt như vậy, ta không nên thu tiền của ngươi. Ta nên miễn phí đi cùng ngươi. Nhân tiện, ta cũng phải mang theo mấy người đồ đệ. Sau đó tự bỏ tiền túi ra giúp ngươi thuê một lượng lớn cao thủ ở hoàng thành hộ tống ngươi đi gặp cha ngươi. “

Cơ Vô Tâm trừng to mắt.

“Tiền bối, ngài đang nói đùa với ta sao?”

“Là ngươi nói đùa với ta trước!”

Dùng một ngàn linh thạch, liền muốn người khác đi tìm chết với ngươi, mặt của ngươi cũng thật lớn.

Cơ Vô Tâm cau mày nói:

“Tiền bối, ta thật lòng muốn đi cứu cha. Trên tay ta không có nhiều linh thạch. Nếu có nhiều, ta nhất định sẽ cho ngài nhiều hơn.”

Lục Tiêu Nhiên xua tay.

“Thật sự không phải vấn đề tiền bạc. Tu vi của ngươi quá yếu, đi chính là nộp mạng. Lỡ như bị người ta bắt được sẽ khiến phụ thân ngươi phân tâm. Vậy nên ngươi cứ yên tâm chờ trong vương phủ đi.”

“Vậy... được rồi.”

Cơ Vô Tâm không cam lòng lắm, nhưng Lục Tiêu Nhiên không muốn đi, hắn cũng không có cách nào khác.

Sau khi hắn đi rồi, lông mày của Lục Tiêu Nhiên không khỏi cau lại.

“Xem ra Hoàng Tuyền Minh Lão này hơi khác thường, khá khó đối phó. Nếu như vậy, có lẽ Cơ Vô Thương đã gặp nguy hiểm. Ta không dễ dàng gì mới khiến hắn thăng lên Luyện Thần cảnh tứ trọng, còn cho hắn ăn một viên Đế Huyết đan. Nếu bị giết chết, thì không phải là bị thiệt rồi sao?

Có điều, Hoàng Tuyền Minh Lão đó thực sự quá mạnh. Nếu ta vội vàng chạy tới, có lẽ sẽ phải tặng kinh nghiệm cho người ta.

Quên đi, vẫn nên đợi thêm hai ngày xem sao. Dù sao ấn ký ta gieo vào cơ thể Cơ Vô Thương vẫn chưa dao động. Không biết chừng ngày mai Cơ Vô Thương sẽ trở lại?”

Nghĩ như vậy, Lục Tiêu Nhiên lại minh tưởng, bắt đầu tu luyện công pháp của mình.

Sau đó...

Một ngày trôi qua, Cơ Vô Thương không quay về.

...

Hai ngày sau, Cơ Vô Thương vẫn chưa quay về.

...

Đến ngày thứ ba, Cơ Vô Thương vẫn chưa quay lại.

Điều này khiến Lục Tiêu Nhiên có chút không thể ngồi yên.

Bởi vì hắn cảm nhận được ấn ký trên cơ thể Cơ Vô Thương có hơi dao động.

Lúc đầu chỉ có phản ứng nhỏ giống như xe đang lười biếng chạy, sau đó dao động của ấn ký, bắt đầu vọt lên nhanh chóng, như thể màn dạo đầu kết thúc, bắt đầu vào màn chính, đang trong quá trình chạy nước rút.

“Mẹ kiếp! Dao động càng ngày càng lớn, càng lúc càng lớn rồi. Không phải Cơ Vô Thương sẽ không ổn rồi chứ? Ta phải nhanh đi xem một chút.”

Khó khăn lắm mới bồi dưỡng ra một con rối, không thể bị người ta giết đơn giản như vậy được, nếu không tổn thất quá lớn rồi.

Vì vậy, Lục Tiêu Nhiên lập tức triển khai Tam Nhất Chân Đồng.

Sau khi hấp thụ Thái Hư Hỗn Độn Bộ, Tam Nhất Chân Đồng sẽ có năng lực di chuyển tức thời siêu cao.

...

Ở một phía khác, cách hoàng đô hàng ngàn dặm.

Cơ Vô Thương và đám đệ tử vương thất đều bị tà tu trói tại chỗ, cắn răng nghiến lợi chống đỡ.

Trong đại trận tà sát này, tu vi của bọn họ đều bị trấn áp, không thể phát huy trình độ bình thường.

Mà thuộc hạ của Hoàng Tuyền Minh Lão, sau khi Lục Tiêu Nhiên ra tay, những người còn lại cũng là cao thủ.

Thêm vào đó, Hoàng Tuyền Minh Lão và bọn họ cắn nuốt vào khí huyết, oán khí, uế khí, huyết khí,... của bọn họ cùng những tà tu bị Lục Tiêu Nhiên chém giết nên tu vi lại được tăng lên trên diện rộng.

Do đó, thực lực giữa hai bên xuất hiện chênh lệch như vách đá.

Còn hai cường giả Hoàng cảnh của hoàng tộc cùng với mấy vị Vương cảnh, đang chiến đấu kịch liệt với Hoàng Tuyền Minh Lão trên tầng mây, căn bản không có thời gian để cứu bọn họ.

Cơ Vô Thương cắn chặt răng nhìn bầu trời, trong mắt hiện lên sự tuyệt vọng.

Vào lúc này, ngay cả khi có công pháp Đế Giai và Chiến Thần Quyết do tiền bối truyền dạy, hắn cũng không thể làm gì được.

Nói cho cùng, bản thân Chiến Thần quyết chỉ là một công pháp mang tính bổ trợ, có thể nâng cao tu vi. Nhưng trong trận chiến phải liên tục chiến đấu mới có thể gia tăng uy lực của nó, mà bị động phòng ngự sẽ không phát huy được hiệu quả.

“Lục tiền bối, vãn bối bất tài, sắp bị tiêu diệt rồi.”

Trong lòng bi phẫn gầm lên một tiếng, Cơ Vô Thương cảm thấy hồn phách của mình đang bị càng nhiều tà khí xâm nhập, sắp không thể cầm cự được nữa.

Trên tầng mây, nhiều tia sáng không ngừng tách ra rồi lại va chạm vào nhau. Mỗi lần va chạm đều làm cho những đám mây nổ tung, làm xuất hiện một khoảng không xanh thẳm trên bầu trời!

Một lúc sau, ánh sáng dần tắt, bóng dáng của đám người cũng từ từ lộ ra từ trong đám mây.

“Chậc chậc, đường đường là hoàng thất Đại Chu cũng chỉ có một chút trình độ cỏn còn như vậy sao? Thật là khiến người ta hơi thất vọng.”

Kẻ lên tiếng chính là Hoàng Tuyền Minh Lão.

Chỉ thấy một tay hắn cầm cái bình sứ bằng bạch ngọc, tay kia chắp sau lưng, giống như một cao nhân tuyệt thế siêu phàm thoát tục, đánh tan tác tám phương.

Ban đầu, Hoàng Tuyền Minh Lão còn tưởng rằng ngọn lửa vàng này là do hoàng thất Đại Chu lấy được.

Nhưng khi hắn nhìn thấy truy binh của hoàng thất Đại Chu cũng không có cách nào chống lại ngọn lửa vàng óng này. Lúc đó hắn mới hiểu ra ngọn lửa này không phải của hoàng thất Đại Chu.

Mặc dù không biết ngọn lửa này rốt cuộc đến từ đâu.

Nhưng Hoàng Tuyền Minh Lão lại càng thêm đắc ý. Mượn sức mạnh của ngọn lửa này, đại hiển thần uy!

Trong số các đối thủ, hắn đã giết một vị cường giả Vương cảnh, vẫn còn chừa lại ba vị Vương cảnh, hai trong số họ thì bị gãy một cánh tay, người còn lại thì chỉ còn một chân.

Hai cao thủ Hoàng cảnh, mỗi người cũng bị chặt đứt một ngón tay.

Chương trướcChương tiếp