favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 184: Cáo mượn oai hùm?

Chương 184: Cáo mượn oai hùm?

Lúc này, vẻ mặt của nhiều cao thủ hoàng thất đều vô cùng nghiêm trọng.

Nếu không có ngọn lửa vàng kia, chỉ bằng sức mạnh của từng người bọn họ thì đã bắt được Hoàng Tuyền Minh Lão từ lâu rồi.

Tiếc là lại có ngọn lửa kỳ quái này, bọn họ hoàn toàn không thể lại gần, nếu không, một khi đã dây vào ngọn lửa, trừ khi chặt đứt phần linh hồn bị ngọn lửa bám vào, nếu không, khi ngọn lửa vàng đó lan ra thì bọn họ sẽ mất mạng ngay lập tức.

"Mọi người cẩn thận một chút, đừng bị hắn chọc tức. Ngọn lửa này thật quái dị, người đến gần rất dễ bị nhiễm lên, mọi người chú ý, không được để mất tập trung, tấn công từ xa, tiêu hao thể lực của hắn."

"Ngoài ra, phải mang đầy đủ đồ phòng ngự. Ngọn lửa này không thể tạo thành hiệu quả xuyên thủng trong nháy mắt đối với đồ phòng ngự Thiên giai trở lên. Nếu là đồ phòng ngự dưới Thiên giai thì sẽ không chống lại được, sẽ bị thiêu trụi trong nháy mắt."

Trong số ba vị vương gia, Tử Ninh Vương nghiến răng nói:

"Hai vị hoàng thúc, mấy đứa nhỏ của vương phủ chúng ta đều ở dưới kia. Tà tu lại quá nhiều, bọn họ đều không phải là đối thủ của chúng, một khi bị tà khí cảm nhiễm thì rất phiền phức."

Hai vị cường giả Hoàng cảnh đều cau mày.

"Tử Ninh, việc cấp bách bây giờ là đối phó với Hoàng Tuyền Minh Lão. Nếu hôm nay không chém chết hắn, trong tương lai, hắn nhất định sẽ là họa lớn của Đại Chu ta. Về phần bọn Vô Thương, nếu đã là huyết mạch của hoàng thất Đại Chu, thì phải có tinh thần hy sinh vì Đại Chu! Tất cả đều lấy đại cục làm trọng."

Tử Ninh Vương siết chặt tay còn sót lại, móng tay cắm sâu vào lòng bàn tay, hai vị vương gia còn lại cũng không chịu nổi.

Những người bên dưới đều là cốt nhục thân sinh của bọn họ, không ai muốn nhìn thấy chúng ngã xuống.

Nhưng những gì hai vị hoàng thúc nói không sai, Hoàng Tuyền Minh Lão quả thật là họa lớn của hoàng thất.

Hai vị Hoàng cảnh và bốn vị Vương cảnh liên thủ cũng không làm gì được hắn, ngược lại còn bị hắn giết đi một người, những người còn lại đều mang thương tích trên người.

Chiến tích này cũng đủ khiến cho Đại Chu phải kiêng dè.

Nếu hôm nay không giết được hắn, một ngày nào đó Ma Môn ngóc đầu dậy, e là cái giá mà hoàng thất phải trả sẽ còn lớn hơn nữa!

Nghĩ đến đây, mọi người đều dồn dập vận chuyển linh khí trong cơ thể mình, khí thế không ngừng dâng lên.

"Mọi người tranh thủ thời gian, dù thế nào cũng phải giết chết Hoàng Tuyền Minh Lão trước khi bọn Vô Thương không thể cầm cự được nữa."

Hoàng Tuyền Minh Lão khẽ liếm môi, một tia sáng khát máu xẹt qua khóe mắt.

Thứ hắn muốn chính là khiến cho bọn họ tự loạn trận cước.

Chỉ cần bọn họ càng muốn tấn công hắn thì lại càng dễ dàng bị hắn nhắm tới, nắm lấy cơ hội, thả ra Hoàng Tuyền Thánh Hỏa.

Khí huyết của một vị Vương cảnh nào đó vừa bị giết đã bị Thôn Thiên Ma Công của hắn hấp thụ, lúc này tu vi của hắn đã khôi phục đến Hoàng Cảnh nhị trọng!

Nếu hắn có thể hấp thụ hết khí huyết của những người này, tu vi của hắn không chỉ có thể khôi phục đến Hoàng Cảnh lục trọng, mà còn có thể tiến thêm một bước nữa.

Thở đốc một lát, trận chiến thứ hai lại nổ ra, trên bầu trời điện quang chớp sáng chạm vào nhau rồi nổ tung... dẫn đến thiên địa dị tượng khiến kẻ khác phải khiếp sợ.

Ở bên dưới, đám người Cơ Vô Thương rõ ràng đã không thể chịu nổi nữa.

Có quá nhiều tà tu, ước chừng có khoảng hai nghìn tên tà tu, con số này còn lớn hơn nhiều so với bọn họ, một đọ với hai mươi.

Không những vậy, đối phương còn hấp thụ khí huyết của những tà tu khác để tăng cường sức mạnh cho bản thân. Trong đại trận tà sát của Ma Môn, thực lực của bọn chúng cũng tăng lên, mà đám người Cơ Vô Thương lại yếu đi.

Mấy yếu tố chồng lên nhau, tình thế quá bất lợi, bọn họ bị trấn áp, không có cách nào xông ra khỏi vòng vây.

Đáng sợ hơn nữa là mục tiêu tà tu không phải là giết bọn họ, mà là bao vây bọn họ đến chết, muốn dùng tà khí lây nhiễm bọn họ, biến tất cả bọn họ thành tà tu.

Đến lúc đó, sự tham lam, khát máu,... các loại cảm xúc tiêu cực khác trong tư tưởng của bọn họ sẽ càng ngày càng tăng lên, sẽ chiếm đi lý trí của họ và biến họ trở thành tay sai cho Ma Môn.

"Mọi người... ta không chống đỡ được nữa rồi! Đi trước một bước! Ta là huyết mạch của Hoàng tộc Đại Chu, dù có chết ta cũng không làm tay sai cho Ma Môn!"

Phốc phốc!

Theo âm thanh nặng trĩu xuyên thấu vào cơ thể, một vị thế tử của vương phủ tự sát.

Vào giây phút cuối cùng khi cảm thấy còn cách nào kiểm soát lý trí của bản thân, hắn dứt khoát lựa chọn cái chết để bảo vệ tôn nghiêm của hoàng thất.

"Đại Chu vạn tuế!"

Phốc phốc!

Sau khi thét lên, lại có thêm một vị thế tử của vương phủ chọn cách tự sát.

Nếu đã không thể tự cứu mình, thì chỉ có thể lựa chọn tự sát.

Huyết mạch của Hoàng tộc có tôn nghiêm của mình, họ sẽ không bao giờ cho phép bản thân mình trở thành tay sai của Ma Môn, không thể bị Ma Môn chà đạp lên tôn nghiêm của mình.

Nhìn thấy huyết mạch hoàng tộc tự sát, vẻ mặt đắc thắng trước đó của đám tà tu lập tức trở nên âm u.

“Mau lên, phóng ra nhiều tà khí hơn, tăng tốc lây nhiễm đi. Nếu không thì tất cả bọn họ sẽ tự sát hết."

Một đám Hoàng tộc bị lây nhiễm, không chỉ là một đám người có huyết mạch Hoàng tộc, mà chính là những tu sĩ thiên tài.

Quan trọng hơn là có thể làm mất sạch thể diện của Đại Chu.

Đối với những tu sĩ đã bị Đại Chu giam cầm không biết bao nhiêu năm, còn gì sung sướng hơn nữa?

Ở trong trận pháp, Cơ Vô Thương đã gần như không thể cầm cự.

Trong đầu hắn là một mảnh hỗn độn, tà khí xâm nhập vào cơ thể, điên cuồng xâm lấn linh hồn của hắn, như thể muốn chiếm lấy linh trí của hắn.

Hắn cảm thấy đã có một phần cơ thể bắt đầu không chịu sự điều khiển của mình nữa rồi.

Chương trướcChương tiếp