“Thôi, dù sao sư tôn ta là tàn hồn Đại Đế, tu vi sánh bằng Vương cảnh thập trọng, lại có thể chiến đấu vượt cấp, cả Đại Chu này, căn bản không có người có thể làm sư tôn ta bị thương. Ta đi lo lắng cũng chỉ là lo lắng suông.”
Lúc này, bên ngoài mật thất, giọng nói của Nhữ Dương công chúa truyền tới.
“Lâm Phi ca ca, ngươi có ở trong không? Cấm địa Hoang Cổ cũng sắp mở ra rồi, ngươi mau đi theo ta đi.”
“Được! Ta ra ngoài ngay.”
Hít sâu một hơi, Lâm Phi bước ra ngoài, bốn mắt nhìn nhau với Nhữ Dương, tình ý xông người.
“Lâm Phi ca ca, một tháng không gặp, hình như ngươi lại đẹp trai hơn rồi đấy.”
Lâm Phi mỉm cười, xoa gò má hồng phấn, Nhữ Dương ngượng ngùng cúi đầu nhỏ của mình.
“Nha đầu ngốc, ngươi cũng trở nên rất xinh đẹp.”
“Lâm Phi ca ca ngươi chỉ biết dỗ ngươi ta vui vẻ.”
“Đâu có, ta nói lời thật lòng mà, Nhữ Dương vẫn luôn đều là tim gan bảo bối ngọt ngào trong lòng ta.”
…
Cũng may lời này Lục Tiêu Nhiên không nghe thấy, nếu không e là hắn có thể sẽ trực tiếp rút Hiên Viên kiếm của mình ra, chém hai người này ngay tại chỗ.
Vì Lục Tiêu Nhiên ghê tởm nhất chính là loại này. Đây căn bản là không phải đang yêu đương, đây chỉ là một người ra vẻ, tự cho là đúng đang dụ dỗ một người nhược trí.
Cố tình người nhược trí này, còn rất thích chiêu này.
Quả thật còn độc hơn thạch tín.
…
Thời gian thoáng qua, trong chớp mắt đã đến buổi trưa.
Từng bóng hình có tu vi không tầm thường, từ bốn phương tám hướng tụ tập tới ngoài Hoàng thành Đại Chu, trong một sơn cốc ở góc Tây Bắc.
Sơn cốc này chính là lối vào cấm địa Hoang Cổ.
Cấm địa Hoang Cổ không nằm ở bất cứ một nơi nào của Đại Chu, nó ở trong một không gian mở ra độc lập.
Chỉ có thông qua sơn cốc này mới có thể đi vào cấm địa Hoang Cổ.
Lúc này, Hoàng thất Đại Chu, rất nhiều Vương phủ và rất nhiều người dòng chính của tông môn hàng đầu đều tập trung ở nơi đây.
Người phụ trách mở cấm địa Hoang Cổ ra là một vị lão giả Hoàng tộc.
Tu vi của hắn, đã đạt tới thực lực Hoàng cảnh.
Hắn là trưởng bối Đại Chu trấn giữ cấm địa Hoang Cổ, không có sự cho phép của hắn, bất kỳ người nào cũng không thể dễ dàng đi vào cấm địa Hoang Cổ.
Khi thời gian đến khoảng chừng mười giờ trưa, dưới sơn cốc, hắn đang nhắm mắt minh tưởng thì chậm rãi mở hai mắt ra, sau đó chắp hai tay sau lưng, thân thể bay lên, đi đến trong hư không, đối mặt mọi người phía dưới.
“Cấm địa Hoang Cổ sắp mở ra. Trước khi mở ra, lão phu phải nói vài quy tắc.”
“Các hoàng tử, công chúa của Hoàng thất, các vương tử, quận chúa của Vương thất và các Thánh tử, Thánh nữ của các đại tông môn hàng đầu, chỉ cần tuổi tác dưới một trăm, đều được đi vào trong.”
“Thái tử điện hạ Hoàng thất có thể dẫn năm tên tuỳ tùng, những người khác chỉ được dẫn ba người. Thế tử Vương thất, mỗi người được dẫn ba tên tuỳ tùng, còn lại chỉ được dẫn một người. Còn Thánh tử, Thánh nữ của tông môn hàng đầu, mỗi người đều được dẫn hai tên tuỳ tùng. Tất cả tuỳ tùng, tuổi tác cũng không được quá một trăm tuổi.”
“Quy tắc này là tổ tiên Đại Chu định ra, là quốc luật Đại Chu. Nếu có vi phạm, chém ngay tại chỗ, tuyệt đối không nể tình.”
“Dưới đây, ta tuyên bố, cấm địa Hoang Cổ, mở ra!”
Một lệnh hét xong, trong sơn cốc, mở ra một cánh cửa Hư Không. Cánh cửa màu đồng đó thoạt nhìn khiến người sợ hãi.
Mà khí tức bên trong cửa lớn, càng khiến máu người thấp thoáng hơi xao động và bất an.
Cấm địa Hoang Cổ trăm năm khó mở được một lần, cuối cùng cũng mở ra rồi. Hoàng thất, các đại Vương phủ và dòng chính của các đại tông môn hàng đầu dồn dập tràn vào trong đó.
Đây là cơ duyên trọng đại nhất của Đại Chu, bất kỳ người nào cũng sẽ không bỏ qua.
Vừa mới đi vào cấm địa Hoang Cổ, giọng nói của Vượng Tài lập tức truyền tới từ trong đầu.
“Đinh, cảm ứng được khí vận chi tử, xin chủ nhân giết chết. Sau khi giết chết khí vận chi tử, sẽ nhận được lượng lớn ban thưởng.”
Lục Tiêu Nhiên cảm thấy hơi kỳ lạ, mỗi lần đầu khi nhìn thấy khí vận chi tử, hình như Vượng Tài cũng không có tuyên bố nhiệm vụ, mà là đợi đến về sau mới tuyên bố nhiệm vụ, đây có phải là có bí quyết gì không.
“Vượng Tài, tại sao ngươi không tuyên bố nhiệm vụ ngay từ đầu?”
“Chủ nhân, khí vận chi tử, đều nhận được thiên đạo phù hộ, che giấu khí vận của mình. Tuy khí vận lớn mạnh, nhưng sử dụng thủ đoạn kiểm tra của ngoại giới, tóm lại vẫn không thể kiểm soát được. Chỉ có trong lúc bọn họ sử dụng linh khí mới sẽ tiết lộ ra một chút ít khí vận, bị ta kiểm tra đo lường ra.”
“Thì ra là vậy.”
Lục Tiêu Nhiên nhịn không được phỉ nhổ trong lòng một câu, quả nhiên không hổ danh là người bật hack, ngay cả ông trời cũng giúp đỡ chăm sóc.
Nhưng hắn cũng không có hạ lệnh, kêu mọi người ra tay.
Tuy hắn đã không đợi được nữa muốn chém giết Lâm Phi, nhưng mà, ở đây là cổng lớn của cấm địa Hoang Cổ, bên ngoài không chỉ có một Hoàng cảnh canh giữ.
Cho dù mình không quan tâm bọn họ, nhưng ở đây nhiều người như vậy, mình ra tay, nếu tiết lộ Đế binh gì, đó còn không phải dẫn đến thiên hạ đại loạn?
Lục Tiêu Nhiên mới không ngu ngốc như thế.
Sau khi đi vào, hắn lập tức truyền ý niệm, kêu con cháu dòng chính của các đại vương phủ như Cơ Vô Thương, Cơ Thanh Sơn, Cơ Phương Hoa dẫn đầu đi vào chỗ sâu của cấm địa Hoang Cổ.
Bởi vì sau đó, hắn còn muốn để các con rối của mình có thể nhận được tư cách khiêu chiến Hoàng trữ, thế thì phải để bọn họ dương danh lập uy trước, nhận được ủng hộ của nhóm lão già trốn trong bóng tối của Hoàng thất.