favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 214: Đó là một sai lầm ta phạm phải khi còn trẻ (2)

Chương 214: Đó là một sai lầm ta phạm phải khi còn trẻ (2)

Ngoài ra, nếu như không xảy ra chuyện ngoài ý muốn, Đế binh của Lâm Phi đoán chừng cũng đã rơi vào trên tay hắn rồi đi?

Vốn dĩ, ta không nghĩ đến hắn đâu, nhưng mấy ngày trước, khi đối phó Hoàng Tuyền Minh lão, ta còn nghi ngờ tên gia hoả tu vi Hoàng cảnh, tay cầm Đế binh sẽ là ai.

Thẳng đến khi ta nhìn thấy tu vi của ngươi và đại ca ngươi trở nên mạnh mẽ như vậy, ta mới mơ hồ đoán được đôi chút.

Hơn nữa, khi đi đến cấm địa Hoang Cổ, y phục hai sư huynh và sư đệ của ngươi đang mặc, mặc dù không giống sư tôn của ngươi, nhưng cũng đều là tránh tai mắt người khác, không để người khác biết được thân phận của bọn họ.

Vốn dĩ chỉ dựa vào những điều này thì ta cũng không dám hoàn toàn kết luận là sư tôn ngươi.

Nhưng mà, sư tôn người ngàn tính vạn tính, lại tính sai một lần.

Đó chính là, người đệ tử thứ tư hắn thu nạp kia là Lê Trường Sinh!”

Cơ Vô Hà có hơi kinh ngạc.

“Phụ vương quen biết tiểu sư đệ của ta?”

Tử Ninh Vương dở khóc dở cười.

“Ngươi coi phụ vương ngươi là gì chứ? Tốt xấu gì ta cũng là Vương gia của Đại Chu, lẽ nào ngay cả thiên tài kinh tài tuyệt diễm Lê Trường Sinh đó mà cũng không biết sao? Vậy thì không phải quá nực cười rồi à?

Lê Trường Sinh đã bị người phế đi tu vi, sắp đặt ở trong Hoàng đô làm ăn mày kiếm sống.

Loại ăn mày phế vật như vậy cũng có thể được người hồi sinh, hơn nữa tu vi còn nhanh chóng tăng lên trong một tháng ngắn ngủi, bản lĩnh của sư tôn ngươi sợ là thần tiên nhìn thấy cũng phải hổ thẹn.”

Cơ Vô Hà hít sâu một hơi, sau đó chắp tay nói:

“Vẫn xin phụ vương nhất định phải giữ bí mật chuyện này, nếu như tiết lộ ra ngoài, sư tôn của ta chắc chắn sẽ giết người diệt khẩu. Phụ vương.. ngươi đánh không lại hắn, Đại Chu... cũng không bảo vệ được phụ vương.”

Nghe thấy những lời này, cơ Thế tử Ninh Vương chấn động, trong lòng nổi lên một trận sóng to gió lớn.

Nội tình của Hoàng thất, Cơ Vô Hà khẳng định không biết, nhưng Hoàng thất mạnh mẽ như thế nào, có lẽ trong đầu Cơ Vô Hà vẫn biết được đôi chút.

Nhưng cho dù là như vậy, nàng đã nói như thế, vậy thì nói rõ sư tôn nàng, Lục Tiêu Nhiên mạnh hơn trong tưởng của mình rất nhiều.

Sau khi hít sâu một hơi, Tử Ninh Vương kìm nén kinh ngạc sợ hãi trong lòng, sau đó mở miệng nói:

“Ngươi yên tâm đi, mặc dù ta là Vương gia của Đại Chu, nhưng ta cũng là phụ thân của ngươi và Vô Thương, những chuyện không có lợi với các ngươi, ta vẫn sẽ không làm. Lần này, Thái Tổ trưởng lão mở miệng xác định cuộc tranh giành ngôi vị Thái tử, chắc hẳn cũng nằm trong kế hoạch của sư tôn ngươi đúng không?”

Cơ Vô Hà gật gật đầu, chuyện này nàng cũng không cần phải che giấu.

“Ý của sư tôn ta là để đại ca ta ngồi lên ngai vàng, có lẽ hắn sẽ giúp đỡ đại ca đề cao thực lực thêm lần nữa.”

Vẻ mặt của Tử Ninh Vương hơi lộ ra lo lắng.

“Phương pháp đề cao tu vi của sư tôn ngươi có chính đáng không?”

Dừng một chút, dường như hắn cảm thấy ý mình nói không đủ toàn diện, lại hỏi thêm:

“Ý của ta là, liệu sẽ có tổn hại gì đến căn cơ, đến mức con đường võ đạo sau này giậm chân tại chỗ hay không?”

Cơ Vô Hà khẽ cười, nói:

“Phụ vương yên tâm đi, từ trước đến nay sư tôn của ta chưa từng hại người của chính mình. Hắn giúp ca ca đề cao thực lực tuyệt đối theo lẽ tự nhiên, không có một chỗ tổn hại nào.”

“Vậy thì được. Chẳng qua, mặc dù sư tôn của ngươi mạnh mẽ, nhưng ngươi cũng không được lơ là. Hắn giết chết Lâm Phi, chắc chắn sẽ dẫn tới tai hoạ. Thậm chí có thể khiến những người các ngươi mất mạng.”

Trong lòng Cơ Vô Hà đột nhiên kinh ngạc.

“Lời ấy của phụ vương là có ý gì?”

Tử Ninh Vương dựa lưng vào ghế, thở dài một hơi, ánh mắt chìm vào hồi tưởng.

“Chuyện này nói ra rất dài, nếu như phải nói ra, ta chỉ có thể nói cho ngươi biết, đó là một lỗi lầm ta đã phạm phải lúc còn trẻ.”

“Đó là vào một ngày mùa xuân, khi đó phụ vương vẫn chưa được phong Vương, phụng mệnh ra ngoài chấp hành công vụ. Khi đó tuổi trẻ bồng bột, trên đường làm việc, ở lại Hợp Hoan tông vài hôm, sau đó gặp được một nữ nhân.

Lúc đó phụ vương tâm tính không tốt, cho nên không nhịn được cám dỗ, cặp kè với một nữ nhân.

Sau đó, phụ vương bị ép phải thề rằng nếu như sau này sinh ra nữ nhi thì phải đưa đến Lâm gia nuôi dưỡng, hơn nữa, sau đó còn phải nhận lại nữ nhi và huỷ hôn với đối phương.”

“Cái gì?”

Sắc mặt Cơ Vô Hà chợt thay đổi, giống như bị sét đánh.

Nàng chưa bao giờ nghĩ rằng chuyện giữa mình và Lâm Phi vậy mà lại bị người tính kế từ rất lâu.

“Phụ vương, lấy tu vi của ngươi, cho dù khi đó không phải Vương cảnh cũng không đến mức bị người ta áp chế chứ? Hơn nữa, sau đó ngươi không thông báo với Hoàng thất sao? Lẽ nào Hoàng thất sẽ không tham dự vào chuyện này?”

Tử Ninh Vương lắc đầu, trên mặt lộ ra một tia tang thương.

“Vô dụng thôi, thực lực của đối phương quá mạnh, cho dù là Hoàng thất cũng không thể làm gì được nàng. Khi đó, nàng đã là cường giả Võ Hoàng rồi.”

“Trời ạ!”

Sắc mặt Cơ Vô Hà càng thêm khiếp sợ không thôi.

Đối phương lại là một vị Võ Hoàng!

Một vị Võ Hoàng đứng sau thao túng tất cả những chuyện này sao?

“Phụ hoàng, nàng rốt cuộc là ai?”

Sắc mặt Tử Ninh Vương nghiêm trọng nói:

“Nàng là mẫu thân của Lâm Phi, cũng là... lão tổ sáng lập ra Hợp Hoan Tông -- Nạp Lan Hồng Ngọc.”

...

Chương trướcChương tiếp