favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 215: Cây gậy và biển

Chương 215: Cây gậy và biển

Cùng lúc đó, bên trong một phân đà của Hợp Hoan Tông, Nạp Lan Hồng Ngọc đang nằm trên ghế tựa, quan sát tư liệu thủ hạ đã thu thập.

Bởi vì tư thế nằm khiến váy đỏ có hơi căng chặt, lộ ra thân thể xinh đẹp của nàng.

Ánh mắt lười biếng quả thực là toát lên tường tận toàn bộ khí chất nên có của một nữ nhân phong trần.

Khiến người đầu bảng của phân đà Hợp Hoan Tông nơi đó đứng hầu hạ bên cạnh nhìn thấy cũng xấu hổ không chịu nổi.

Đều là nữ nhân, nhưng người ta đây mới gọi là quyến rũ đến tận xương tuỷ.

“Hai mươi năm trước, Lục Tiêu Nhiên bị người vứt bỏ ở Thiên Ma Tông, sau đó được Thiên Ma Tông nuôi dưỡng, tu vi trước mắt là Linh cảnh.

Ở Thiên Ma Tông, Lục Tiêu Nhiên thu nhận đồ đệ là Vân Ly Ca...

Ở Huyền Võ Chân tông, Tiêu Bắc đạt được hạng đầu trong trận thi đấu trận pháp, Lục Tiêu Nhiên mười tám trận đều là hạng ba mươi...

Tiêu Bắc đã chết? Bị ba người tự xưng là người của Liên Minh Kẻ Báo Thù giết chết?

Thật là thú vị, vậy mà lại lấy tên là Liên Minh Kẻ Báo Thù, xem ra Lục Tiêu Nhiên này có lẽ là đến từ cùng một nơi với ta.

Thu nhận đồ đệ Cơ Vô Hà...

Từng có người ở Thiên Ma Tông nhìn thấy thế tử Phương Thiên Nguyên của bộ lạc Cổ Viên...

Bạch Cốt Ma Tông trong một đêm bốc hơi khỏi thế giới...

Ma Môn huyết tẩy mấy tông môn lớn ở gần Thiên Ma Tông, duy chỉ có mỗi Thiên Ma tông không có chuyện gì? Hôm đó, lão tổ của Thiên Ma Tông hiện thế...

Từng có người điều tra tư liệu của Tiêu Bắc và Lâm Phi, trong đó một người giả làm trưởng lão Lý Đạo Nhiên của Thiên Ma tông, một người là Vân Ly Ca...

Thiên lao Hoàng đô, Tà tu của Ma Môn chạy trốn, trong lúc truy kích gặp được một vị cường giả Hoàng cảnh, tay cầm một cây trường thương Đế binh...”

Sau khi phân tích xong hết tất cả tình báo có được, sắc mặt Nạp Lan Hồng Ngọc dần dần bắt đầu trở nên nghiêm trọng.

“Hiện tại xem ra, Lục Tiêu Nhiên này có lẽ là có thân phận giống ta, đều đến từ cùng một nơi. Ông trời thật không công bằng, rõ ràng đều là người xuyên không, hắn là thiên mệnh chi tử, còn ta lại trở thành một người qua đường.

Chẳng qua, Lục Tiêu Nhiên này thật sự là lão “cẩu”, không đúng, hắn mới hơn hai mươi tuổi, chỉ có thể coi là tiểu “cẩu”, chứ vẫn chưa được coi là lão “cẩu”

Nếu như không phải Hợp Hoan Tông thâm nhập khắp nơi ở Đại Chu, sợ rằng ta còn thật sự không thể tra được tư liệu của hắn.”

Những tư liệu này quá mức rời rạc, nếu như chỉ nhìn một vài tư liệu trong đó tuyệt đối không thể dễ dàng kết luận ra thân phận của Lục Tiêu Nhiên.

Nhất định phải có một lượng lớn tư liệu, đồng thời còn phải có loại thân phận người xuyên không giống như Nạp Lan Hồng Ngọc mới có thể lí giải và suy luận ra bí mật của Lục Tiêu Nhiên.

“Nếu như Lục Tiêu Nhiên đã là thiên mệnh chi tử, chắc chắn có một chút bản lĩnh không muốn ai biết, không biết phần bản lĩnh này là cái gì, nhưng tuyệt đối rất mạnh, mạnh đến nỗi khiến người ta tức điên.

Tu vi của hắn, cẩn thận tính toán là ở trên Hoàng cảnh, chỉ có cao hơn chứ không thấp hơn. Nhưng nghĩ đến tính cách cẩn thận của hắn, rất có thể hắn đã che giấu thực lực của mình. Chẳng qua cũng không mạnh đến mức quá vô lý, nếu không thì hắn sớm đã san bằng bộ lạc Cổ Viên rồi.

Ngoại trừ điều này ra, dường như hắn đang thu thập những người chống đối khí vận chi tử, không biết là tại sao. Nhưng điều này vừa vặn có thể để ta lợi dụng một chút.”

“Lục Tiêu Nhiên, cho dù ngươi thật sự là thiên mệnh chi tử, Nạp Lan Hồng Ngọc ta cũng phải dìm chết ngươi trong đại dương bao la của ta!”

...

Lúc này, Lục Tiêu Nhiên cũng đi ra từ trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ, rời khỏi cấm địa Hoang Cổ.

Đối với hắn mà nói, trận pháp phong ấn của trưởng lão thủ hộ kia bố trí quả thực giống như trò chơi của con nít.

Người khác không mở được, Lục Tiêu Nhiên chẳng tốn chút lực nào đã mở ra.

Đợi đến khi hắn trở về Vương phủ, tìm mấy người đồ đệ đến, tự nhiên cũng đã dễ dàng hiểu rõ được tất cả mọi chuyện.

Điều này khiến Lục Tiêu Nhiên hết sức vui mừng, bởi vì tất cả con đường phát triển đều đi theo dự tính của hắn.

Nhưng sau khi Cơ Vô Hà nói ra chuyện của chính mình, Lục Tiêu Nhiên đột nhiên lộp bộp trong lòng, sau đó trong đầu một mảnh trống rỗng.

“Sư tôn, mẫu thân của Lâm Phi rất có thể sẽ ra tay với chúng ta, vẫn mong ngươi sớm chuẩn bị.”

“Ta biết rồi, ngươi đi xuống đi.”

“Vâng.”

Đợi đến sau khi Cơ Vô Hà rời khỏi, Lục Tiêu Nhiên lập tức rơi vào trong trầm tư.

Ngày xưa khi lần đầu tiên đến Hợp Hoan Tông, hắn đã đoán được lão tổ của Hợp Hoan Tông, Nạp Lan Hồng Ngọc, có thể sẽ là một người xuyên không.

Chỉ là không ngờ rằng đối phương lại sẽ là mẫu thân thân sinh của Lâm Phi.

Hơn nữa, đối phương cố ý tạo ra một vị hôn thê huỷ hôn cho Lâm Phi, sau đó dựa vào thực lực của mình đủ mạnh mẽ, lại tạo ra hiện tượng giả rằng mình bị gia tộc bắt trở về.

Như vậy, động lực để Lâm Phi tu luyện đến khoảng Võ Hoàng đã được sắp xếp ổn thoả.

Kịch bản này dùng thật điêu luyện.

Lần đầu tiên trong đời, Lục Tiêu Nhiên cảm nhận được một loại cảm giác nguy cơ.

Hai người có lai lịch giống nhau và đều có một sự hiểu biết nhất định về kịch bản.

Càng đáng sợ hơn là, đối phương còn đến sớm hơn mình nhiều năm như vậy, thực lực tu luyện cũng mạnh mẽ hơn mình rất nhiều.

Nước này quá sâu, đoán chừng mình không thể khống chế.

Lúc này, thậm chí Lục Tiêu Nhiên có một loại suy nghĩ muốn rời khỏi đây, tìm một nơi “cẩu”, mang theo các đệ tử tu luyện đến Đại Đế rồi lại tính tiếp.

Chẳng qua hắn biết, đây cũng là một suy nghĩ viển vông.

Sau khi giết chết Lâm Phi, có lẽ đối phương đã cảm nhận được, thậm chí nói không chừng đã đến Đại Chu rồi, chỉ là trốn ở trong góc tối mình không nhìn thấy được mà đang quan sát mình.

Chương trướcChương tiếp