favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 217: Đồ đệ thứ năm (2)

Chương 217: Đồ đệ thứ năm (2)

Nghĩ đến lần trước, mình dùng Huyễn thuật đối chiến với Nguyệt Ảnh, bởi vì chỉ mặc một lớp áo giáp Đế binh, cho nên chính mình trong Huyễn thuật bị đánh thảm hại, Lục Tiêu Nhiên lập tức mặc vào bên trong cho mình, bên ngoài lại mặc thêm hai lớp áo giáp Đế giai.

Không phải là sợ chết, dù sao người xưa có câu, thân thể là của cha mẹ sinh ra, không dám tổn hại.

Hơn nữa hắn có thể thi triển Bất Diệt Kim Thân của Phương Thiên Nguyên, còn có năng lực miễn dịch của Vượng Tài, đoán chừng cho dù đứng im để người đánh, đối phương muốn phá vỡ phòng ngự cũng không dễ dàng.

Quả thực hoàn mỹ.

Tiếp theo lại mở ra mấy cái Đế binh, công pháp tạm thời không có, nhưng đều là gói quà nhỏ, hiện tại ngay cả đồ Thần giai cũng có thể lấy ra được, Lục Tiêu Nhiên cũng không còn gì để nói.

Sau khi mở ra hết những thứ này, Lục Tiêu Nhiên lại mở miệng hỏi:

“Vượng Tài, nếu như ngươi đã lại dung hợp một phần lực khí vận, vậy ngươi có nhớ lại được chút nào không? Không phải mỗi lần ngươi hấp thu lực khí vận, ngươi đều sẽ nhớ lại một chút gì đó sao?”

Vượng Tài gật gật đầu.

“Ta đã nhìn thấy bóng tối vô tận vô biên, ở trong bóng tối chủ nhân đánh nhau với vô số người.”

Lục Tiêu Nhiên im lặng trong chốc lát, sau đó khẽ mở miệng hỏi:

“Ngươi ở bên cạnh nhìn ta bị đánh hội đồng à?”

“Ặc... Ta không biết, ta chỉ nhớ lại bấy nhiêu thôi.”

“Được rồi.”

Lục Tiêu Nhiên đoán chừng loại tình huống này đa số nói rõ mình có kiếp trước, chỉ là không biết kiếp trước của mình là ai.

Nhưng có lẽ nhân phẩm kiếp trước của mình cũng chẳng ra làm sao, bị người đánh hội đồng đến chết...

Lẽ nào tính cách cẩn thận đời này kiếp này của mình đều là bởi vì kiếp trước bị đánh hội đồng, cho nên tính tình mới thay đổi lớn sao?

Nghĩ một lúc lâu cũng không nghĩ ra được, Lục Tiêu Nhiên liền lắc lắc đầu, không nghĩ nhiều nữa.

Dù sao, cùng với kí ức của Vượng Tài đang không ngừng được tìm lại, cuối cùng sẽ có một ngày, mình sẽ có được toàn bộ kí ức thuộc về mình.

“Ngươi vừa mới nói, phạm vi tìm kiếm đệ tử đã mở rộng, hiện tại có tìm kiếm được đệ tử mới không?”

“Có có, vừa mới tìm được một người ở biên giới Tây Bắc Đại Chu.”

“Ở nơi biên giới Tây Bắc không phải kề cạnh khu vực Thiên Ma Tông rồi ư? Sao trước kia ngươi không tìm thấy?”

“Hồi bẩm chủ nhân, phạm vi tìm kiếm không phải nói riêng cấp độ địa lí, mà còn là cấp độ chiều không gian và thời gian. Ví dụ, có đồ đệ bị phong ấn ở trong không gian khác, khi năng lực của ta rất yếu thì không thể tìm được. Nhưng sau khi năng lực của ta được đề cao thì đã có thể tìm được rồi.”

“Hoá ra là như vậy. Vậy ngươi phát động Dẫn Dắt Linh Hồn gọi hắn đến đây đi.”

“Xin lỗi, chủ nhân, ta không thể phát động Dẫn Dắt Linh Hồn.”

Lục Tiêu Nhiên: ”???”

“Nàng đã chết rất lâu rồi, bị phong ở một nơi cực âm, đều thi biến luôn rồi.”

Lục Tiêu Nhiên: “...”

“Ta nghi ngờ ngươi đang đùa ta, nhưng ta lại không có chứng cứ.”

“Không có đâu, ta gửi thông tin của nàng cho ngươi.”

Lục Tiêu Nhiên rất nhanh đã nhìn thấy thông tin của đối phương.

“Gia Cát Tử Quỳnh, đại tiểu thư của gia tộc, Gia Cát bởi vì mẫu thân bị tiểu tam phụ thân tìm đến chọc tức đến chết, vì vậy cực kì không có ý tốt với muội muội cùng cha khác mẹ, nhiều lần dạy dỗ.

Chưa từng nghĩ đến, ba năm sau, muội muội lộ ra thân phận thật sự, vậy mà sớm đã tu luyện thành cao thủ đứng đầu, sau đó đánh tan gia tộc Gia Cát, hơn nữa giết chết Gia Cát Tử Quỳnh và phong ấn ở nơi cực hàn, trải qua gần hai trăm năm, thi thể đại thành. Tiến hoá thành huyết thống cương thi Vương, là loại hình cực phẩm trong cương thi, tư chất ở giữa Thiên Nguyên và Trường Sinh, cũng chính là thiên tài cấp độ bốn.”

Hay lắm, miệng liệt phiên bản nữ à?

Chẳng qua cho dù khí vận chi tử lần này là gì, dù sao Ly Ca thật sự không quật khởi được nữa.

Một cương thi đến, tư chất còn cao hơn hắn.

Cái này sao mà chơi?

Về phần đối phương là cương thi, Lục Tiêu Nhiên cũng không quá kinh ngạc.

Thời đại này, ngay cả hệ thống cũng đã biến thành chó, thu nhận đồ đệ không phải là người thì có gì kì quái?

“Vị trí này vừa vặn cách Thiên Ma Tông và bộ lạc Cổ Viên không xa. Thế này đi, ta thuận tiện đi ngăn cản Phương Ngạo Thiên. Chỉ là không biết, Ma Môn có đến đó không, hai bên có đánh nhau không.”

Nghĩ như vậy, Lục Tiêu Nhiên triệu hoán đám người Vân Ly Ca đến đây.

“Bái kiến sư tôn.”

Mấy người chắp tay hành lễ, Lục Tiêu Nhiên xua xua tay, nói:

“Lâm Phi chết rồi, nhưng mà người nhà của Lâm Phi vẫn phải loại trừ, vì phòng ngừa tro tàn lại cháy, hoặc là trong gia tộc của Lâm Phi có ai đến đây báo thì, ta chuẩn bị phái một người đi tiêu diệt Lâm gia.”

Ba người Cơ Vô Hà, Phương Thiên Nguyên, Lê Trường Sinh không quan tâm lắm.

Lâm gia mất đi Lâm Phi giống như chó săn mất đi nanh vuốt, đã không còn bất cứ lực uy hiếp gì.

Một người có mặt bất kỳ đều có thể dễ dàng tiêu diệt Lâm gia.

Chẳng qua, sư tôn có lệnh, mọi người cũng không thể không nghe theo.

Nhưng ngay vào lúc ba người còn đang suy nghĩ, Vân Ly Ca đã dẫn đầu giơ tay lên.

“Sư tôn, nhiệm vụ này giao cho ta đi, ta là đại sư huynh, đương nhiên phải giải quyết vấn đề cho sư tôn.”

Lục Tiêu Nhiên gật gật đầu.

“Vậy thì giao cho ngươi, làm tốt một chút, đừng để lại người sống.”

“Sư tôn yên tâm, ta đảm bảo hoàn thành nhiệm vụ,”

Ba người Cơ Vô Hà vẻ mặt không nói nên lời, đại sư huynh thật là biết nịnh nọt quá.

Chương trướcChương tiếp