favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 219: Tử đạo hữu bất tử bần đạo (2)

Chương 219: Tử đạo hữu bất tử bần đạo (2)

Bởi vì, phía đối diện có một nữ tử Phản Hư cảnh tứ trọng, dáng người đáng tự hào, tay cầm một thanh Thánh binh, người khoác áo giáp Thánh Giai, đang đại khai sát giới ngay trong đội ngũ Ma Môn.

“Giết hết những tên Ma Môn yêu nghiệt này! Một tên cũng không được bỏ sót.”

Nàng ra tay rất tàn nhẫn, mỗi lần ra tay, đều lấy đi rất nhiều sinh mạng của các ma tu.

Lục Tiêu Nhiên quan sát tỉ mỉ, mặc dù tu vi của nữ nhân này không cao, nhưng nàng lại tu luyện một công pháp Thánh Giai, lại phối hợp với Thánh binh và áo giáp. Nàng có thể chiến đấu vượt cấp hai ba tiểu cảnh giới mà không vấn đề gì.

Khí thế bên phía Ma Môn khí thế lại kém xa.

Không tới hai phút, toàn bộ trận chiến đã kết thúc, toàn bộ tu sĩ Ma Môn tu sĩ bị diệt.

Thời điểm nữ tử kia giết xong tên ma tu cuối cùng, các đệ tử của bộ lạc Cổ Viên nhảy lên hò hét vui mừng, phấn khích ăn mừng thắng lợi.

“Bộ lạc Cổ Viên vạn tuế! Tù trưởng Ngạo Thiên vạn tuế! Tử Vận phu nhân vạn tuế!”

Khóe môi của nữ tử hơi cong lên.

“Trong trận chiến này, tổng cộng hơn tám ngìn ma tu bị giết chết, chiến tích không tầm thường. Không biết Ngạo Thiên ca ca sẽ ban thưởng cho người ta thế nào!”

Cất Thánh binh vào túi trữ vật, nàng bước ra đôi chân thon dài, vừa định quay người, thì đỉnh đầu bỗng tối sầm lại.

“Không ổn rồi!”

Mặt nàng biến sắc. Cảm được mối nguy, nàng muốn thoát ra nhưng đã quá muộn rồi.

Rầm——!

Phượng Tê Ngô Đồng Ấn đập thẳng xuống giữa đầu, đập nàng thành tro bụi, đến một giọt nước cũng không còn.

Đế binh mạnh mẽ đến mức đập vỡ tan cả linh hồn của nàng, áo giáp Thánh binh trên người nàng cũng bị đập bẹp.

Các đệ tử của bộ lạc Cổ Viên đang hò reo ăn mừng, lập tức hóa đá, trở thành một đống ngu xuẩn.

Qua hồi lâu, tất cả mới phản ứng lại, lập tức mất khống chế, có một vài người bị dọa ngất đi, nhiều người khác la hét đến tan nát cõi lòng.

“Tử Vận phu nhân bị giết rồi! Tử Vận phu nhân bị giết rồi!”

Lục Tiêu Nhiên không thèm quan tâm tới đám người ngu xuẩn đó. Chỉ bằng một ý nghĩ, Phượng Tê Ngô Đồng Ấn đã bị hắn thu hồi trong nháy mắt, bóng dáng hắn biến mất giữa đất trời.

Trước khi biến mất, hắn vận khí đan điền, hướng về phía dưới rồi nói:

“Trở về nói với Phương Ngạo Thiên, Ma Môn ta, không phải bộ lạc Cổ Viên các ngươi có thể chống lại, hãy nói với hắn sớm giơ quần cộc tới đầu hàng đi.”

Đánh xong liền bỏ chạy luôn là truyền thống của Lục Tiêu Nhiên.

Thuận tiện chuyển hướng một số sự chú ý, bẫy người khác một chút càng là chuyện thường ngày.

Dù sao, tử đạo hữu bất tử bần đạo, hơn nữa, Ma Môn cũng chẳng phải thứ tốt đẹp gì.

…

Sau khi rời đi vùng đất này, Lục Tiêu Nhiên tìm tới một nơi để thu thập tin tức.

Tin tức rất quan trọng, dù sao, hắn không biết Phương Ngạo Thiên đã phát triển tới giai đoạn nào rồi.

Cũng không biết, Ma Môn và bộ lạc Cổ Viên đã đánh thành ra thế nào rồi.

Hắn vốn chuẩn bị đi tìm Hợp Hoan tông ở gần đó.

Nhưng vì có một tầng quan hệ với mẫu thân Lâm Phi, Hồng Ngọc tiên tử, nên Lục Tiêu Nhiên từ bỏ ý nghĩ này.

Quỷ mới biết nữ nhân kia có đến hay không, lỡ đến rồi, mà mình đi Hợp Hoan tông, không phải là tự bại lộ sao?

Đến lúc ấy, trình diễn sớm một vở kịch, gọi là mẫu thân của kẻ địch?

Cho nên, Lục Tiêu Nhiên chỉ còn cách tìm đến một tông môn gà rừng để tìm hiểu tình báo.

Đó chính là tông môn nhỏ nơi rừng rú mà đến Lý Đạo Nhiên cũng không muốn tới.

Nhắc tới tông môn nhỏ nơi rừng rú, phục vụ kém hơn cả Hợp Hoan tông, cửa nhỏ, tiên tử… hừm… có lẽ nên gọi là tiên cô thì thích hợp hơn.

Tiên cô ở nơi này, có tu vi không cao, vì vậy đương nhiên dưỡng da cũng không tốt bằng các tiên tử ở Hợp Hoan tông.

Quần áo họ mặc còn quá trớn hơn so với Hợp Hoan tông. Còn quá trớn đến mức nào, nếu đặt ở trang web kiếp trước, thì chắc chắn là cấp bậc trả phí.

May thay Lục Tiêu Nhiên mang theo mũ rộng vành, mặc áo khoác, nên mấy vị tiên cô không nhìn thấy dung nhan anh tuấn của hắn, không quá nhiệt tình mà lên nghênh đón.

Lục Tiêu Nhiên tìm thấy một tiên… tiên cô ăn mặc tương đối bình thường, bước mấy bước, hắn đã đến trước mặt đối phương.

Thấy hắn tới, đối phương liền híp mắt lại, khóe miệng khẽ cong lên, làm bộ làm tịch tiến tới.

“Vị gia này, tới chơi à.”

Lục Tiêu Nhiên liếc nhìn những người xung quanh, không để lại dấu vết, nói khẽ:

“Ta không đến chơi, ta đến để mua một chút tình báo.”

“Hóa ra là muốn mua tình báo.”

Sau khi nghe được ý định của Lục Tiêu Nhiên, tiên cô kia liền mất hứng, lại khôi phục thành bộ đáng lười biếng trước đó.

Lục Tiêu Nhiên không kinh ngạc vì vẻ mặt của đối phương.

“Yên tâm, ngươi sẽ không thiếu tiền.”

Tiên cô kia vẫn không có hứng thú gì. Hiển nhiên, nàng không biết Lục Tiêu Nhiên rốt cục có bao nhiêu tiền.

Mua tình báo căn bản là mua bán đáng mấy đồng tiền lẻ.

“Đừng lớn giọng như vậy, giá của lão nương ta cao lắm đấy. Một lần trên đồng cỏ mười viên linh thạch hạ phẩm, một lần trong phòng ba mươi viên hạ phẩm, trên giường năm mươi viên linh thạch hạ phẩm. Ngươi muốn hỏi tình báo, nếu thấp hơn số này, thì miễn mở miệng.”

Lục Tiêu Nhiên trực tiếp lấy ra một viên linh thạch thượng phẩm, vứt xuống trước mặt đối phương.

“Ngươi có tin ta tìm mấy người, khiến ngươi nằm trên đồng cỏ cả đời không dậy nổi hay không.”

Nhìn thấy một viên linh thạch thượng phẩm, tiên cô kia tròn mắt, cố ý dựa gần vào Lục Tiêu Nhiên.

“Ái chà này, gia, hóa ra ngươi bất hiện sơn bất lộ thủy, còn là một đại gia nha.”

Lục Tiêu Nhiên lập tức lùi lại vài bước.

“Giữ khoảng cách, nói chuyện cẩn thận.”

Chương trướcChương tiếp