favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 228: Ta và sư huynh có một giao ước

Chương 228: Ta và sư huynh có một giao ước

Thứ nhất, bản thân Lục Tiêu Nhiên cũng không để mấy thứ này vào mắt. Bây giờ không phải đồ từ Đế giai trở lên thì Lục Tiêu Nhiên không thèm giữ làm gì.

Thứ hai, con người đều tham lam, mình đã phô bày thực lực mạnh mẽ như vậy, trừ khi não Lăng Tâm Nguyệt bị úng nước, nếu không thì trăm phần trăm nàng sẽ không rời khỏi hắn.

Ví dụ như Phá Toái Hư Không Chùy này không ngon sao?

Còn có những công pháp Đế giai này đủ hấp dẫn chứ?

Chỉ cần Lăng Tâm Nguyệt muốn, nàng sẽ quay lại, mình dùng mấy thứ này làm mồi câu, cứ thế mà câu được nàng.

Ài, có đồ tốt không nên cho không, mang đi câu cá, mang đi chơi, để nàng thấy được mà không ăn được, không ngửi thấy, không sờ được, trong lòng nàng sẽ như bị cào ngứa.

Sau đó nàng sẽ ngoan ngoãn đi đánh Phương Ngạo Thiên.

…

Ở một bên khác, nơi mười nghìn dặm ngoài hoàng đô Đại Chu, có một tòa thành nhỏ đang nghênh đón hai vị khách xa lạ, hai người đều khoác trường bào, đầu đội đấu lạp, chính là Vân Ly Ca và Cơ Vô Hà.

“Thành nhỏ trước mắt này là nơi ở của Lâm gia đúng không?”

“Đúng vậy.”

Cơ Vô Hà nhìn thoáng qua phía dưới, trong ánh mắt hiện lên vẻ phức tạp.

Nàng từng sinh sống ở nơi này, chịu mọi nhục nhã, bị bắt trở thành vị hôn thê của người mà nàng không thích.

Thậm chí có người ác độc động tay thúc đẩy ở phía sau, đó chính là mẫu thân của Lâm Phi.

Ở nơi này, nàng tựa như một con rối nhỏ bé và bất lực, mặc cho người ta thao túng.

Nhưng không sao cả, bởi vì nơi này sẽ bị hủy diệt ngay lập tức.

Lâm gia cần phải chết, tòa thành nhỏ này cũng cần phải tan biến.

Lâm gia đã xuất hiện một khí vận chi tử, khí vận chi tử mạnh đến mức khiến người ta giận sôi gan. Nếu một vị khí vận chi tử nữa lại ra đời ở đây, thì sư đồ các nàng có thể rửa sạch cổ, chờ bị giết cả đoàn là được rồi.

Thậm chí có khả năng cả Đại Chu này cũng bị liên lụy.

“Đại sư huynh, bắt đầu ra tay đi. Linh hồn của ta có thể cảm nhận được sư tôn đang kêu gọi chúng ta.”

“Được! Ta dùng Đế binh, lập tức nổ tung tòa thành này lên tận trời, dùng hết sức, không để bất kỳ ai ở phía dưới chạy thoát. Ngươi trông coi ở ngoài thành, nếu quả thật có người chạy trốn, ngươi cũng có thể thuận tay chém giết, bảo đảm an toàn.”

“Ta hiểu.”

Cơ Vô Hà lập tức lui ra một bên, để Vân Ly Ca thi triển Đế binh của hắn.

Vân Ly Ca nhìn phía dưới, hít sâu một hơi. Chỉ cần một suy nghĩ, hắn đã triệu hồi ra áo giáp Đế binh và Hỗn Nguyên Chiến Thần Thương của mình.

Thực lực bây giờ của hắn còn chưa đủ để phát huy hết sức mạnh của Đế binh, bởi vì tốc độ hấp thu linh khí của hắn, lẫn tốc độ và lượng linh khí hắn rót vào Hỗn Nguyên Chiến Thần Thương đều không đủ.

May thay, sư tôn đã cho hắn một bộ áo giáp Đế binh.

Sau khi có được áo giáp Đế binh, không chỉ có thể gia tăng năng lực phòng ngự của bản thân, đồng thời còn có thể gia tăng tốc độ hấp thu linh khí trên diện rộng.

Kể từ đó, hắn có thể cung cấp đủ năng lượng cho Hỗn Nguyên Chiến Thần Thương.

Hỗn Nguyên Đế kinh vận chuyển, Vân Ly Ca điên cuồng cung cấp năng lượng cho Đế binh, uy lực kinh thiên động địa của Đế binh làm mây trôi trên bầu trời bắt đầu khuếch tán ra khắp bốn phía.

Trường thương bắt đầu lóe sáng ánh vàng nhàn nhạt, giống như đang hình thành một mặt trời nhỏ khác.

Cơ Vô Hà thấy cảnh như vậy, ánh mắt không khỏi lộ ra vẻ hâm mộ.

Đến khi nào sư tôn mới có thể cho nàng cả một bộ Đế binh?

Nàng nhìn mà thèm nhỏ.

Hiện tại đại sư huynh chỉ có tu vi Phản Hư cảnh ngũ trọng, nhưng khi hắn sử dụng Đế binh, thực lực bùng nổ trên mức Tạo Hóa cảnh, ngay cả Phá Vọng cảnh cũng không phải không dám đụng vào.

Đây chính là chỗ mạnh mẽ của Đế binh, có thể khiến Vân Ly Ca liên tục vượt qua hai đại cảnh giới mà không có khó khăn gì.

Đương nhiên, tu vi Vân Ly Ca càng tăng lên thì cảnh giới hắn có thể vượt qua càng ít đi. Sau này khi hắn thực sự đến Phá Vọng cảnh rồi thì có khả năng chỉ vượt cấp một tầng, đối đầu với Kham Ly cảnh.

Nhưng ít nhất bây giờ hắn chỉ là một Phản Hư cảnh ngũ trọng nhỏ bé, mà đã có thể phát ra lực tấn công ngang với Phá Vọng cảnh, sướng biết chừng nào?

Lúc này, các võ tu trong thành nhỏ bên dưới cũng lờ mờ phát hiện ra điều kỳ lạ trên trời.

Dù sao, Hỗn Nguyên Chiến Thần Thương quá loá mắt, thật giống như một mặt trời nhỏ khác trên bầu trời.

“Đó là cái gì vậy?”

“Làm sao lại có hai mặt trời nhỏ ở trên trời vậy?”

“Đúng rồi, sao lại xuất hiện hai mặt trời nhỏ?”

Lúc mọi người dừng chân quan sát bầu trời, Hỗn Nguyên Chiến Thần Thương trên trời đột nhiên rơi xuống, thế không thể đỡ, xé toạc không trung.

Giữa trời đất bây giờ chỉ còn lại ánh vàng kim chói mắt!

Nó như một thanh kiếm sắc bén trên bầu trời, chém xuống một nhát thẳng tắp, rơi trên tòa thành nhỏ.

Chờ đến lúc mọi người phản ứng lại, mọi chuyện đều đã muộn.

Mũi kiếm đánh trúng đất bằng, trong khoảnh khắc đó ánh sáng nuốt chửng hết thảy, hơn nữa còn nhanh chóng khuếch tán, sóng xung kích cũng lao ra bốn phía, quét ngang 360 độ ra ngoài.

Bởi vì tốc độ quá nhanh, sóng xung kích vừa chạm đến các kiến trúc liền khiến chúng vỡ nát, sau đó nhanh chóng ma sát với chúng, tạo ra sức nóng mãnh liệt nung chảy mọi thứ thành bụi bặm.

Ầm ——!

Toàn bộ vùng đất rộng lớn chấn động kịch liệt, từ xa nhìn lại, cả tòa thành nhỏ đều bị bao phủ bên trong ánh sáng. Một chiêu này đã hủy diệt tòa thành nhỏ ngay lập tức.

Một lát sau, bên ngoài thành nhỏ, không khí vặn vẹo một lát, đột nhiên hai vị tu sĩ dần hiện ra, kịch liệt thở dốc từng hơi một.

Chương trướcChương tiếp