favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 232: Thật ra ta có một bí mật cất giấu nhiều năm

Chương 232: Thật ra ta có một bí mật cất giấu nhiều năm

Trong lều lớn của quân Ma Môn, sau khi Lăng Tâm Nguyệt chữa thương mấy ngày, cuối cùng cũng từ từ mở hai mắt ra.

Đôi mắt vốn hơi ảm đạm vì bị thương vài ngày trước đó, giờ phút này đã khôi phục sáng tỏ, thậm chí, trong đó còn có từng tia lôi điện chi lực đang lóe lên.

Siết chặt nắm đấm, nàng cảm nhận được sức mạnh mênh mông trong cơ thể, nàng cong môi cười nhẹ.

“Không tệ lắm, tu vi đã khôi phục không ít, mặc dù vẫn chưa hoàn toàn khôi phục được thực lực đỉnh cao, nhưng đã khôi phục chín phần, đã có thể phát huy ra tu vi của Hoàng Cảnh thập trọng rồi.”

“U Lan.”

Nàng gửi ý niệm ra ngoài, ngay sau đó, bóng dáng của U Lan lập tức di chuyển vào trong lều lớn, quỳ trên mặt đất.

“Thuộc hạ tham kiến tôn chủ.”

“Mấy ngày nay, tình hình chiến đấu như thế nào?”

“Hồi bẩm tôn chủ, tình hình chiến đấu không tồi lắm. Đệ tử Thánh Tông vốn liên tiếp bị đánh bại, sau khi thay đổi trang bị, sức chiến đấu tăng lên không biết bao nhiêu cấp bậc. Vào ngày đầu tiên sau khi thay đổi trang bị, Hắc Sát trưởng lão, còn giết chết một nữ nhân của Phương Ngạo Thiên, đánh cho nàng hồn phi phách tán, không để lại cho Phương Ngạo Thiên dù một giọt nước.

Nghe nói hai ngày này, Phương Ngạo Thiên đã bắt đầu phái các tông môn lớn phụ thuộc mình xuất chiến, ước tính hai ngày nay đệ tử của bộ lạc Cổ Viên, bị chúng ta giết chết không ít.”

“Tốt!”

Ánh mắt của Lăng Tâm Nguyệt hiện lên vẻ vui mừng.

Bị bộ lạc Cổ Viên áp chế nhiều ngày như vậy, bây giờ nàng, cuối cùng cũng có thể mở mày mở mặt, thở ra một hơi.

“Truyền lệnh xuống dưới, triển khai phản công toàn diện. Phải nắm bắt được cơ hội, tiêu diệt luôn nanh vuốt của bộ lạc Cổ Viên trong một lần.”

“Dạ!”

“Sau khi làm xong tất cả chuyện này, ngươi chuẩn bị một chút, đến Thiên Vân Sơn với ta một chuyến.”

“Đến Thiên Vân Sơn làm gì?”

U Lan hơi kinh ngạc.

Lăng Tâm Nguyệt lạnh lùng liếc nàng một cái

“Làm sao? Lúc nào mệnh lệnh của ta cần ngươi hỏi nhiều rồi?”

Nghe thấy câu này, U Lan run lên trong lòng, lập tức cúi đầu xuống:

“Thuộc... Thuộc hạ có tội.”

Lăng Tâm Nguyệt hừ nhẹ một tiếng rồi lại mở miệng nói:

“Lần này, ta tạm thời tha cho ngươi, nếu như sau này còn dám ăn nói lung tung lắm miệng, thì đừng trách ta vô tình.

“Thuộc hạ tuân lệnh.”

“Bảo khố của Ma Môn còn có hai mươi triệu linh thạch cực phẩm, ngươi mang đi theo.”

“Dạ.”

Sau khi tuyên bố mệnh lệnh, U Lan nhanh chóng đi chuẩn bị, đi cùng Lăng Tâm Nguyệt tới Thiên Vân Sơn.

Mà lúc này, có một thiếu nữ tán tu mặc quần áo rách rưới đứng ở chân núi của Thiên Vân Sơn.

“Cha, ta là Tiểu Vũ đây, cha, ngươi ra đây gặp ta đi.”

Nghe thấy tiếng động này Lục Tiêu Nhiên, thuấn di vào trong trận pháp. Chỉ nhìn đối phương một lần, Lục Tiêu Nhiên đã nhận ra, đối phương là con gái của Lục Đại Sơn.

Khuôn mặt bánh lớn, đôi mắt bò đó, quả thực là giống nhau như đúc, chỉ thiếu râu quai nón, là có thể làm thành một phiên bản của hắn rồi.

Mà đối phương nhìn thấy Lục Tiêu Nhiên đôi mắt không nhịn được sáng lên.

Dáng dấp Lục Tiêu Nhiên rất đẹp trai. Không nói đến điểm này, thì xem ra tu vi của hắn cũng rất cao, tốc độ nhanh đến nỗi mình cũng không nhìn thấy.

Điều quan trọng nhất chính là người hắn toả ra chút hào quang mờ ảo, chắc chắn là do pháp bảo rất tốt.

Nếu đi cùng với hắn, mình đương nhiên có thể an ổn vượt qua thời loạn này.

“Cha, cuối cùng ta cũng tìm được ngươi rồi.”

Lục Tiểu Vũ la hét liền muốn xông tới, Lục Tiêu Nhiên đưa tay ra tạo thành một bức tường phòng ngự bằng cương khí, ngăn nàng ở cách đó không xa.

“Đứng lại, vừa nhìn thấy thì đã gọi cha, ngươi là con của ta à? Không nhìn thấy dung mạo của ta và ngươi không giống nhau chút nào, được sao?”

“Cha! Ngươi đang nói gì vậy, ta là con gái của ngươi đây, chẳng lẽ ngươi ghét bỏ ta, không muốn nhận ta sao?”

“Dừng lại, ta không phải cha của ngươi. Cốt linh của ngươi, ít nhất cũng phải bốn mươi, năm mươi tuổi. Ngươi còn già hơn cả mẹ của ta nữa đó. Cha ngươi đến bộ lạc Cổ Viên rồi, ngươi đến đó tìm hắn đi.”

Thật ra khi nhìn thấy Lục Tiêu Nhiên, Lục Tiểu Vũ đã có thể đoán ra được, Lục Tiêu Nhiên không phải cha của mình. Dung mạo của nàng xấu xí như thế, sao có thể có một người cha trẻ tuổi đẹp trai như vậy sao? Đó đương nhiên là chuyện không thể nào!

Nhưng giờ phút này nghe Lục Tiêu Nhiên nói, hắn không phải cha của mình, Lục Tiểu Vũ lại càng thêm hưng phấn.

Không thể làm cha của ta, làm cha của con ta không phải càng tốt sao?

Lục Tiêu Nhiên vừa đẹp trai, vừa có bảo bối, thực lực còn mạnh. Nàng đốt đèn lồng cũng không tìm được nam nhân như vậy.

Cho nên, nàng mặt dày hô:

“Ta mặc kệ, dù sao ngươi chính là cha ta, ta chính là con gái của ngươi, bây giờ ta chỉ có một mình ngươi là người thân, nếu ngươi mặc kệ ta, ta cũng chỉ có thể đi tìm mẹ ta.”

“Vậy ta tiễn ngươi một đoạn đường.”

Vừa dứt lời, không đợi đối phương kịp phản ứng, Lục Tiêu Nhiên trực tiếp đánh một chưởng.

Ầm!

Tu vi của Lục Tiểu Vũ yếu kém, trực tiếp bị một chưởng của Lục Tiêu Nhiên đánh tan thành tro bụi.

Lục Tiêu Nhiên không phải kẻ ngốc, Lục Tiểu Vũ cất giấu thứ gì trong ánh mắt, hắn không nhìn thấy sao?

Nếu nàng là người bình thường, Lục Tiêu Nhiên không phải là người độc ác, sẽ không ra tay với nàng. Thế nhưng sau khi hắn nói cho nàng biết tung tích của Lục Đại Sơn, nàng vẫn muốn hung hăng càn quấy, chiếm lợi ích của mình, có ý đồ với mình, vậy thì hắn không thể nhịn nữa.

Sau khi xử lý Lục Tiểu Vũ, từ nơi xa, có hai luồng khí tức cũng nhanh chóng tới gần.

Không phải người nào khác, đó chính là Lăng Tâm Nguyệt và U Lan.

Chương trướcChương tiếp