favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 235: Răng nanh sơ hiện (2)

Chương 235: Răng nanh sơ hiện (2)

Mà vừa nghĩ đến Phương Ngạo Thiên cũng là loại người này, Lăng Tâm Nguyệt càng đau đầu hơn.

Dừng lại trong chốc lát, nàng không nhịn được cắn răng nói:

“Chẳng lẽ, chẳng lẽ không có cách nào đánh bại Phương Ngạo Thiên?”

Lục Tiêu Nhiên liếc Lăng Tâm Nguyệt một cái, cố ý bất chợt hỏi ngược lại:

“Ngươi hỏi nhiều như vậy để làm gì? Ngươi cũng không phải người của Ma Môn.”

Lăng Tâm Nguyệt ngẩn ra, chợt ho nhẹ một cái, lấp liếm nói:

“Ta chỉ là tò mò mà thôi, cha ngươi nói cho ta nghe đi mà.”

Nói xong, nàng càng là chủ động tiến lên, bóp vai cho Lục Tiêu Nhiên.

Nhìn thấy cảnh này, gương mặt nhỏ nhắn của U Lan không nhịn được mà giật giật mấy cái.

Đây là Ma Tôn trong trí nhớ của nàng sao?

Đây rõ ràng là áo bông nhỏ khéo léo tri kỉ của Lục tiền bối nha.

“Được rồi, ai bảo ta là cha ngươi chứ, ta đây giảng giải một chút cho ngươi nghe vậy. Muốn đối phó Phương Ngạo Thiên, không thể đối kháng chính diện một cách lỗ mãng được. Có thể âm đến đâu thì cứ âm đến đấy.

Đừng quan tâm chiêu thức có hạ lưu hay không, cứ ném hết lên người hắn. Cứ dồn vào chỗ chết mà hạ thủ, ngàn vạn lần đừng có mềm lòng nương tay, cũng không cần dài dòng, trước khi đánh hắn ta hôi phi yến diệt thì không được đắc ý, bởi vì ngươi căn bản không biết rằng hắn còn giấu chiêu trò gì.

Có thể hắn sẽ bị một người kỳ lạ nào đó đột nhiên nhảy ra cứu đi, cũng có thể có bí thuật nào đó, lập tức lật bàn.

Ngoài ra, nếu như là lúc thủ hạ của Ma Môn đối phó với bộ lạc Cổ Viên, ngàn vạn lần không nên ham nhiều, hai bên gặp nhau, đánh xong thì chạy, cũng đừng nghĩ đến việc bồi thêm một nhát nữa. Lúc tìm được lớp đệ tử tiếp theo của bộ lạc Cổ Viên thì lại chơi âm cũng không muộn.”

Lăng Tâm Nguyệt: “...”

U Lan: “...”

Hai người nháy mắt hóa đá tại chỗ.

Tuy các nàng là Ma Môn nhưng nhiều lắm cũng chỉ là giết người khát máu, so với người của tông môn khác, tính các vô cùng tùy ý.

Thậm chí bọn họ cũng sẽ sử dụng một số thủ đoạn thâm độc như lấy nhiều khi ít, lấy mạnh hiếp yếu…

Nhưng mà nếu như phải đối kháng với cấp bậc chiến tranh kiểu này, đệ tử Ma Môn càng có thiên hướng về việc thề chết chiến đấu, tự bạo, lấy mạng đổi mạng đều gì gì đó cũng không đáng kể.

Dù sao Ma Môn coi trọng tâm ngoan thủ lạt, vì chém giết kẻ địch mà không từ thủ đoạn, thậm chí là không tiếc hy sinh tính mạng của mình.

Thế nhưng… thế nhưng so với thủ đoạn của Lục Tiêu Nhiên, sao cứ cảm thấy bọn họ vẫn chính phái thế nhỉ?

Thủ đoạn tấn công này của Lục Tiêu Nhiên quả thật là vô sỉ mà!

Sau một hồi Lăng Tâm Nguyệt mới hoàn hồn lại từ trong sự khiếp sợ.

“Chiến thuật này của cha… có chút mới mẻ và kỳ lạ.”

“Được rồi, ta phải bận một lát, nếu như có chuyện gì thì ngươi tự giải quyết, đừng làm phiền ta.”

“Vâng.”

Lục Tiêu Nhiên có thể cảm giác được Vân Ly Ca bọn họ cách hắn không xa nữa, qua một hai ngày nữa có lẽ sẽ đến được đây.

Hắn vào bố trí sẵn trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ, tạm thời dung nhập đại đạo luân hồi vào, làm giảm tốc độ chảy của không gian bên trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ.

U Lan ở bên ngoài, không nhịn được nhỏ giọng hỏi:

“Tôn chủ, sao ta cảm thấy phương thức tác chiến này của Lục tiền bối có chút giống với kẻ vô lại đánh nhau vậy?”

Lăng Tâm Nguyệt xoa mày, cũng cạn lời nói:

“Ta cũng không rõ lắm, chỉ là nếu cha ta đã là một vị cường giả Võ Đế, đương nhiên cũng có đạo lý riêng của hắn.”

U Lan im lặng trong giây lát, bây giờ hình như tôn chủ đã nhập diễn hơi sâu rồi đó!

“Tôn chủ, vậy bây giờ chúng ta làm sao đây?”

Lăng Tâm Nguyệt suy nghĩ trong giây lát, chợt nói:

“Vẫn là làm theo cách chiến đấu cũ đi, dù sao bây giờ chúng ta cũng chiếm ưu thế, cứ xem bộ lạc Cổ Viên ứng phó như thế nào rồi tính. Nói không chừng chúng ta có thể thuận lợi tiêu diệt được bộ lạc Cổ Viên cũng nên.”

Tuy rằng Lục Tiêu Nhiên nói siêu phàm như vậy nhưng mà đã vượt quá xa sự nhận biết của Lăng Tâm Nguyệt, nàng cũng không thể lập tức vi phạm thế giới quan của bản thân, dựa theo cách của Lục Tiêu Nhiên mà làm được.

Nhưng!

Vào đúng lúc này, nơi chân trời có một vệt sáng màu đen đột nhiên bay tới, rơi vào trong tay Lăng Tâm Nguyệt.

Đồng tử của Lăng Tâm Nguyệt nhất thời co rụt lại.

U Lan có hơi không hiểu hỏi:

“Tôn chủ, có chuyện gì vậy?”

Lăng Tâm Nguyệt thu vệt sáng màu đen lại, sắc mặt nghiêm túc tới cực điểm.

“Hắc Sát trưởng lão chết rồi!”

“Cái gì! Chuyện này sao có thể?”

Đồng tử của U Lan nhất thời co lại.

Ma Môn Thánh tông, dưới trướng Ma Tôn có ba đại cao thủ đỉnh cấp, mỗi người đều là cao thủ cấp bậc Võ Hoàng!

Hoàng Tuyền Minh lão là một trong số đó, nhưng đã bị Lục Tiêu Nhiên làm thịt.

Bây giờ Hắc Sát trưởng lão cũng bị người làm thịt, vậy chỉ còn lại một mình Khô Lâu phu nhân.

Chuyện này đối với Ma Môn chính là một tổn thất cực kỳ lớn.

“Tôn chủ, có phải Phương Ngạo Thiên đích thân ra tay không?”

“Không phải, trong tư liệu mà Hắc Sát trưởng lão truyền đến, hắn là bị một chi bộ đội thần bí của bộ lạc Cổ Viên đánh hội đồng đến chết.”

Qua một lát, Lăng Tâm Nguyệt thở ra một ngụm trọc khí, trong ánh mắt lộ ra sự tâm phục khẩu phục.

“Vốn dĩ ta còn nghĩ rằng, cha ta chỉ đang nói đùa với ta mà thôi. Bây giờ xem ra, lời cha ta nói không sai chút nào. Thủ đoạn của Phương Ngạo Thiên thật là tầng tầng lớp lớp, cứ liều mạng với hắn như vậy, Ma Môn căn bản không có hy vọng thắng. E rằng, đến lúc chấp hành chiến thuật cha ta nói rồi.”

Chương trướcChương tiếp