favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 241: Giải tán đi!

Chương 241: Giải tán đi!

“Vậy mời ngươi nằm sấp xuống hẳn đi, ngươi lén nghiêng người như này, ta chỉ có thể đánh đến mông của ngươi, không đánh chỗ khác được, làm việc mà ăn bớt như thế ta cảm thấy rất có lỗi với sư tôn.”

Vân Ly Ca: “…”

Sau khi Lục Tiêu Nhiên hung hăng hành hạ Cương Thi Vương hoang dã một trận xong, hắn mới thi triển một trăm chiêu công pháp Đế giai, đánh nó tan thành tro bụi, ngay cả linh hồn cũng không còn.

Sau đó hắn thở ra một hơi thật dài.

“Trong lòng dễ chịu hơn nhiều rồi.”

Những lúc tức giận, phương pháp tốt nhất chính là xả hết ra ngoài.

Nếu không xả ra ngoài mà cứ nghẹn ở trong lòng thì sẽ càng khiến bản thân thêm khó chịu.

Lục Tiêu Nhiên phủi phủi tay mình, gọi Phương Thiên Nguyên và Lê Trường Sinh đến.

Hai người lập tức bay đến chỗ của sư tôn.

“Bái kiến sư tôn.”

Lục Tiêu Nhiên khoát khoát tay, híp mắt cười nói:

“Không cần hành lễ, tiểu sư muội của các ngươi đâu? Mau để cho nàng ra đây gặp ta.”

“Ặc…”

Trong nháy mắt, sắc mặt của Phương Thiên Nguyên và Lê Trường Sinh nhất thời cũng không nhịn được có hơi lúng túng.

Lục Tiêu Nhiên vừa thấy biểu cảm của hai người, tâm trạng sung sướng vừa nãy lập tức lại thấy lộp bộp.

“Chuyện gì xảy ra? Không phải hai người các ngươi cũng gây ra chuyện gì chứ?”

Lê Trường Sinh quỳ phịch xuống đất.

“Sư tôn, đệ tử có lỗi, mong sư tôn trách phạt.”

Lục Tiêu Nhiên giật mình, cả người lảo đảo, lùi về sau hai bước, mở miệng nói:

“Rốt… rốt cuộc là đã xảy ra chuyện gì?”

Lê Trường Sinh nhìn Phương Thiên Nguyên, Phương Thiên Nguyên ho nhẹ một tiếng, lấy bàn tay ngọc có móng tay dài từ trong túi trữ vật ra.

“Sư tôn, nơi cực hàn mai táng tiểu sư muội thật sự rất kiên cố, tiểu sư đệ bèn dùng kiếm chiêu để bổ nó ra, nhưng mà không ngờ lại quá tay, trực tiếp đánh tiểu sư muội biến thành tro bụi mất rồi.”

Bịch…

Lục Tiêu Nhiên hoàn toàn sụp đổ, khí huyết dâng lên, hai mắt trợn trắng, lập tức ngất xỉu tại chỗ.

“Không xong, sư tôn té xỉu.”

“Người đâu!”

…

Cũng không biết là qua bao lâu, khi Lục Tiêu Nhiên hốt hoảng tỉnh lại thì thấy bốn đồ đệ đã quỳ thành một hàng.

Nhìn thấy hắn tỉnh lại, ánh mắt mọi người sáng lên, vui vẻ nói:

“Sư tôn, ngươi tỉnh rồi.”

Lục Tiêu Nhiên xua tay nói:

“Thôi đừng, đừng! Ta không phải sư tôn của các ngươi, các ngươi là sư tôn của ta. Ta không có thực lực dạy nên các nhân tài cực phẩm như các ngươi.”

Khi nói lời này, hai mắt Lục Tiêu Nhiên ửng hồng, có cảm giác khóc không ra nước mắt.

Cục diện vốn dĩ đang tốt đẹp, kết quả lại bị mấy đứa nhãi con này phá cho tan tác tơi bời.

Chẳng lẽ đây chính là đồng đội heo trong truyền thuyết sao?

Rốt cuộc thì đời trước mình đã tạo nghiệt gì chứ?

Mà bây giờ lại gặp phải mấy tên đồ đệ không bớt lo này?

Bốn người lộ vẻ mặt xấu hổ.

“Sư tôn, thật xin lỗi, chúng ta sai rồi.”

Thẳng thắn mà nói, bọn họ đều trạc tuổi nhau, còn đang độ thanh xuân, đều khoảng hơn hai mươi tuổi.

Mà Lục Tiêu Nhiên thì lại sống hai đời, linh hồn và tuổi tác tuyệt đối đều thành thục hơn bọn họ rất nhiều.

Hắn có thể kiềm chế không để cho mình làm màu, không quá hăng hái nhiệt tình. Làm chuyện gì cũng cẩn thận, giữ cho nội tâm của mình không bị dao động quá nhiều.

Tuy nhiên, đám người Vân Ly Ca chắc chắn là kém hơn hắn, thế nên mới mắc phải sai lầm mà người trẻ tuổi nào cũng mắc -- lỗ mãng.

Lục Tiêu Nhiên khẽ thở dài.

“Không còn cách nào khác, thượng lộ huyết băng, hạ lộ băng huyết, trung lộ còn bị đối phương ngược máu, ta bất lực rồi, các ngươi thích tìm ai thì tìm đi, Chỉ Thủy Phong giải tán.”

“Sư tôn, ngươi muốn đuổi chúng ta đi sao?”

“Sư tôn, chúng ta sai rồi, chúng ta thật sự biết lỗi rồi, người ngàn vạn lần đừng đuổi chúng ta mà.”

Viền mắt bốn người đỏ lên, lần này họ thật sự biết sợ rồi.

Lục Tiêu Nhiên tức giận liếc mắt nhìn mấy người một cái.

“Không phải ta muốn đuổi các ngươi đi, vốn dĩ một người kéo bốn người đã rất khó khăn, mà các ngươi hết lần này đến lần khác cứ gây sóng gió cho ta, ta vô cùng nghi ngờ liệu các ngươi có phải là gián điệp mà khí vận chi tử phái tới.”

“Sư tôn.”

Viền mắt của mấy người thực sự ươn ướt, đôi mắt hiện lên một tầng hơi nước mông lung.

“Sư tôn, ngươi muốn đánh muốn phạt, chúng ta không một câu oán hận, chỉ xin ngươi đừng đuổi chúng ta đi. Chúng ta có chết cũng muốn chết chung một chỗ với sư tôn.”

“Nếu các ngươi cách xa ta một chút thì có thể ta sẽ không chết đâu.”

Vân Ly Ca: “…”

Cơ Vô Hà: “…”

Phương Thiên Nguyên: “…”

Lê Trường Sinh: “…”

Tay của Gia Cát Tử Quỳnh…

Một lúc sau Vân Ly Ca mới mở miệng nói:

“Sư tôn, van xin ngươi, Ly Ca biết tất cả đều là lỗi của ta, sau này Ly Ca sẽ ngoan ngoãn nghe lời, nhất định sẽ ma luyện tính cách của mình cho thật cẩn thận, tuyệt đối sẽ không lại không đứng đắn nữa.”

Lê Trường Sinh cũng mở miệng nói:

“Sư tôn, sau này Trường Sinh cũng không muốn nổi danh nữa, ta nhất định sẽ an phận thủ thường, làm việc thật quy củ, cẩn thận từng li từng tí.”

Nhìn mấy người quỳ trông cũng tội nghiệp, lửa giận trong lòng Lục Tiêu Nhiên cũng vơi bớt đi không ít.

Dù sao thì mấy người này đều là đồ đệ do mình dạy dỗ, mình cũng không thể thật sự bỏ mặc hay là đuổi chúng nó đi như vậy được.

Từ bỏ gói quà của Vượng Tài à?

Từ bỏ tu vi miễn phí sao?

Chương trướcChương tiếp