favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 243: Vượt qua so đấu (2)

Chương 243: Vượt qua so đấu (2)

Im lặng một lát, Lục Tiêu Nhiên lập tức phủ áo choàng lên người Gia Cát Tử Quỳnh.

“Mẹ nó, sao Tố Thân Ấn chỉ nặn người thôi vậy, không tặng cả quần áo luôn đi? Làm ăn thế à?”

Có lẽ là cảm nhận được có điều gì khác thường, Gia Cát Tử Quỳnh hốt hoảng bò dậy từ dưới đất, nhìn Lục Tiêu Nhiên với vẻ mặt mờ mịt.

Dáng vẻ ngốc nghếch đáng yêu kia quả thực khiến người ta khó có thể chống đỡ được. Hai chiếc răng nanh nhỏ của cương thi thể hiện rõ sự tinh nghịch đáng yêu, kết hợp với mái tóc đen dài mềm mại như thác nước, cùng với khuôn mặt nhỏ nhắn trắng mịn trong trắng lộ hồng, cực kỳ giống nữ chính 2D.

Nếu là nam nhân bình thường có thể sẽ không nhịn được mà phạm tội, nhưng Lục Tiêu Nhiên sẽ không.

Quan niệm sống của hắn rất rõ ràng.

Khi kết bạn, nếu gặp khó khăn, hắn sẽ kéo ngươi một cái.

Nhưng nếu là nữ nhân, nàng sẽ chỉ biết kéo ngươi mấy cái.

Cho nên Lục Tiêu Nhiên tuyệt đối không muốn có bạn gái.

Hơn nữa đối phương là đồ đệ của mình, mình là sư tôn, là người làm vườn cực khổ, là thợ dạy học trồng người.

Làm sao hắn có thể làm ra hành động gì làm sỉ nhục hai chữ “sư tôn” thần thánh được chứ.

Nhìn thấy sự mê man trong mắt đối phương, Lục Tiêu Nhiên ho nhẹ một tiếng, bắt chuyện.

“Xin chào.”

Đối phương không phản ứng.

Chẳng lẽ là do đối phương không phải là người Đại Chu, hay là vì đối phương đã biến thành cương thi cho nên phong cách ngôn ngữ cũng không giống nhau?

Vì vậy Lục Tiêu Nhiên lại thay đổi vài loại ngôn ngữ ân cần chào hỏi.

“Hello.”

…

“Yoshi Yonamu?”

…

“Arigatou.”

…

“Konnichiwa.”

…

“Yamete?”

…

“Iku iku?”

…

Lục Tiêu Nhiên thử liên tiếp mấy cái, gần như đã dùng hết tất cả các ngôn ngữ mà mình biết nhưng Gia Cát Tử Quỳnh vẫn không có phản ứng gì.

Điều này làm cho hắn cực kỳ đau đầu, chẳng lẽ người này biến thành cương thi, chuyển hoán giống loài, cũng khiến ngôn ngữ cũng thay đổi luôn sao?

Ngôn ngữ không giống nhau thì làm sao nói chuyện được đây?

“Vượng Tài, ra đây.”

“Đến đây đến đây, chủ nhân ta đến đây.”

“Gia Cát Tử Quỳnh nghe không hiểu lời nói của ta, cho nên, ta không có cách nào để nàng nhận ta làm thầy được?”

“Hồi bẩm chủ nhân, ngươi không cần lo lắng, huyết mạch cương thi của nàng tuy rất cao cấp, thế nhưng tu vi của nàng vẫn rất cơ sở, bây giờ nàng nhiều nhất chỉ giống như một đứa trẻ đang bi bô tập nói trong nhân loại thôi. Sau này chỉ cần tu luyện công pháp, tu vi tăng lên thì năng lực ngôn ngữ của nàng cũng tăng lên theo. Đến lúc đó có thể nói chuyện được rồi.”

“Nhưng vấn đề là bây giờ ta không thể khiến nàng ta bái ta làm thầy, như vậy ta không thể truyền thụ công pháp cho nàng được, làm sao có thể khiến nàng tăng lên đây?”

“Chuyện này thì không thành vấn đề, nam nhân giao tiếp với nữ nhân, rất đơn giản thôi, không nhất thiết phải dùng ngôn ngữ nha.”

Lục Tiêu Nhiên: “…”

“Ta nghi ngờ ngươi đang đùa giỡn lưu manh, nhưng mà ta lại không có bằng chứng.”

“Đương nhiên là không phải đùa giỡn lưu manh.”

Nói xong, Vượng Tài lập tức đến chỗ Gia Cát Tử Quỳnh, bay lên một cái, dùng bàn chân nhỏ đập mạnh vào gáy nàng một phát.

Cốp --!

Đầu của Gia Cát Tử Quỳnh có vẻ mặt ngờ nghệch lập tức đập bốp một phát trên mặt đất, thậm chí còn tạo thành một cái hố trên mặt đất.

Ngay sau đó, Vượng Tài mỉm cười nói:

“Chúc mừng chủ nhân, thu phục đồ đệ có huyết mạch Cương Thi Vương, ban thưởng công pháp Đế giai -- Thiên Diễn Lục Đạo Quyết! Ban thưởng Đế binh cực phẩm -- Lục Đạo Luân Hồi Bàn.”

Lục Tiêu Nhiên: “…”

“Ngươi có cần phải làm như thế không? Rất thú vị sao? Ta cảm thấy ngươi rõ ràng có thể trực tiếp xác định quan hệ thầy trò.”

“Chủ nhân đừng có mà nói lung tung, cẩn thận ta cáo ngươi tội phỉ báng, Vượng Tài chính là một bảo bảo ngoan đấy.”

“Ngươi thôi ngay đi.”

Một hệ thống có chỉ số thông minh như thế, liếm cẩu như vậy, nói ngươi là bảo bảo ngoan.

Nói ra, đến quỷ cũng không tin.

“Được rồi, nơi này không còn việc của ngươi, ngươi trở về đi, ta sẽ dạy dỗ nàng thật tốt.”

Lục Tiêu Nhiên đi tới trước mặt Gia Cát Tử Quỳnh, đang chuẩn bị đưa công pháp vào đầu Gia Cát Tử Quỳnh thì ai ngờ Gia Cát Tử Quỳnh đột nhiên nhào lên.

Bặp một phát, cắn vào tay Lục Tiêu Nhiên.

Lục Tiêu Nhiên: “Buông ra.”

Nhưng Gia Cát Tử Quỳnh cũng không buông ra, cương thi tu vi thấp căn bản là không thể khống chế bản năng khát máu của mình.

Lục Tiêu Nhiên không khỏi lắc đầu, vỗ một cái lên đầu nhỏ của nàng, lại lần nữa làm đầu nàng lún vào trong đất, dù nàng có giãy dụa thế nào cũng không thể rút ra được.

Dù sao tu vi của nàng rất yếu, hố trên mặt đất thì rất chặt, không rút ra được cũng là bình thường.

“Cần gì chứ? Ngươi ngay cả một tầng phòng ngự ta tùy tiện bày ra cũng không thể phá được, cắn thì cũng chẳng hút máu được đâu.”

Nói xong, trong mắt Lục Tiêu Nhiên hiện lên một tia sáng vàng, toàn bộ chui vào đầu Gia Cát Tử Quỳnh.

Rất nhanh, Gia Cát Tử Quỳnh đang giãy dụa nhanh chóng im lặng lại.

Sau đó Lục Tiêu Nhiên kéo Gia Cát Tử Quỳnh ra khỏi cái hố dưới đất, nàng không còn cắn người lung tung nữa.

Công pháp biến đổi trong cơ thể nàng, đang liên tục giúp nàng ngưng tụ lại ký ức.

Lục Tiêu Nhiên nhìn răng nanh nhỏ kia của nàng, hơi im lặng một lát.

Sợ rằng sau này đứa bé này sẽ khó tìm đối tượng đấy, hai cái răng sắc bén như vậy, mặc dù nhìn thì thấy đáng yêu, nhưng nếu thật sự gặp được, còn không cắn da người ta rách ra mới lạ ấy?

Nhưng rất nhanh Lục Tiêu Nhiên liền bắt đầu hành động.

Chương trướcChương tiếp