Nếu mất đi vị trí Thái tử, chỉ cần qua một hai ngàn năm, con cháu đời sau của hắn ngay cả Vương thất cũng chưa chắc có thể giữ được.
Nếu lại qua thêm hai ngàn năm nữa, thậm chí cả đời sau sau nữa của hắn cũng sẽ biến thành người thường, chỉ có thể mưu cầu chút chức quan, ngoài ra chẳng còn có gì khác.
“Tử Ninh Vương phủ, không thể giữ lại. Hoặc ít nhất là không thể để Cơ Vô Thương lại.”
Ngay khi Hoàng đế đang buồn phiền, một giọng nói yên lặng dừng bên tai hắn, khiến thân thể hắn đột nhiên chấn động.
“Phụ thân.”
Trong chỗ sâu hơn của Tử Dương điện, một lão giả mặc trường bào màu trắng viền vàng chậm rãi bước ra.
Hoàng đế Đại Chu lập tức bước xuống long ỷ, chắp tay hành lễ.
“Phụ thân, sao ngươi lại ra khỏi cấm địa?”
Thái thượng hoàng liếc mắt nhìn hắn, chậm rãi bước đến, đi lên bậc thang đến chỗ long ỷ.
“Nếu ta còn không đi ra, một mạch này sẽ đau mất Hoàng vị rồi.”
Trên mặt Hoàng đế Đại Chu toát ra vẻ áy náy.
“Là do nhi vô năng, không dạy bảo Thiên Minh thật tốt.”
“Điều này cũng không trách ngươi, tư chất của Thiên Minh rất tốt, người cũng rất cố gắng, tu vi đã rất cao rồi, chỉ là đụng phải yêu nghiệt Cơ Vô Thương này.”
Dừng một chút, hắn lại mở miệng nói tiếp:
“Chẳng qua Hoàng vị này không thể cho.”
Hoàng đế Đại Chu thoáng nhướng mày.
“Ý của phụ thân là…?”
“Tối nay, ta tới Tử Ninh Vương phủ xem.”
“Cái gì? Không được! Phụ thân, ngươi bây giờ là Thái thượng trưởng lão của Đại Chu, tuyệt đối không thể tham dự vào chuyện này. Nếu như ngươi tham dự, rất có thể sẽ dẫn đến trừng phạt từ đoàn trưởng lão. Hoàng thất Đại Chu có tổ huấn, nếu không có gì sai, bất luận huyết mạch Hoàng tộc cũng không được sát hại mạch khác của Hoàng thất. Nếu làm không tốt, đoàn trưởng lão kia thậm chí có thể sẽ… sẽ giết ngươi.”
“Thì sao chứ?”
Thái thượng hoàng lạnh lùng cười, ngồi trên long ỷ, vỗ nhẹ tay dựa của ghế.
“Bản thân ta đã có tu vi Hoàng cảnh, đoàn trưởng lão Đại Chu sẽ không dễ dàng chịu giết ta, nhiều nhất là nhốt ta lại mà thôi. Bản thân ta cũng bế quan quanh năm, không có gì khác biệt.
Thế nhưng, Cơ Vô Thương vừa chết, khắp Đại Chu này sẽ không còn ai có thể chống lại Thiên Minh, Hoàng thất vẫn nằm chặt trong tay chúng ta như trước.
Chuyện này là buôn bán kiếm bộn không lỗ, dù thế nào, đối với Hoàng thất ta mà nói, đều không phải là lỗ vốn.”
“Phụ thân.”
Hoàng đế Đại Chu run giọng, hô một tiếng, không nghĩ rằng nguy cơ lần này thế mà lại cần hy sinh phụ thân của mình để vượt qua.
Chỉ là phụ thân nói cũng đúng, Hoàng vị này không thể mất, nó chỉ có thể nằm chắc trong tay bọn họ.
“Cần ta làm gì không?”
“Đương nhiên, ngươi là Hoàng đế Đại Chu, bây giờ toàn bộ trận pháp trong Hoàng thành Đại Chu đều nằm trong sự khống chế của ngươi. Nửa đêm nay, ngươi nghĩ cách mở trận pháp của Tử Ninh Vương phủ ra, nội bất xuất ngoại bất nhập. Chỉ cần cho ta thời gian nửa nén nhang, tất cả như vậy là đủ rồi.”
“Vâng!”
Trong lòng Hoàng đế hiểu rõ, muốn giết Cơ Vô Thương cũng không hề dễ dàng như vậy.
Vị lão Vương gia sau lưng Tử Ninh Vương phủ cũng có tu vi Hoàng cảnh. Trong chốc lát nếu như không thể vượt qua hắn thì không thể giết Cơ Vô Thương được.
Mà thời gian ám sát chắc chắn không thể kéo dài, nếu không, một khi đoàn trưởng lão ra mặt, mấy vị Hoàng cảnh đồng thời ra tay, làm sao có thể ám sát được nữa?
Ngược lại, chỉ cần giết mối uy hiếp là Cơ Vô Thương này thì những người khác sẽ thuận nước đẩy thuyền, đoàn trưởng lão có tức giận thì cũng không thể làm gì được, Hoàng vị tương lai nhất định là của Thiên Minh.
Như vậy là đủ rồi.
…
Cùng lúc đó, bên phía Lục Tiêu Nhiên, qua mấy ngày liên tục chờ đợi, tu vi của hắn rốt cuộc đột phá.
Võ Tôn nhị trọng!
Mấy ngày trước đã đột phá tới cảnh giới Võ Tôn, sau đó lại đột phá tới Võ Tôn nhị trọng.
Tất cả đều là cố gắng của các đệ tử, bởi vì tốc độ chảy của thời gian trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ bị làm chậm lại, bọn họ ít nhất tu luyện trong thời gian gần ba tháng!
Ba tháng, cũng đủ để bọn họ đột phá không ít tầng.
“Cuối cùng thì ta cũng là một cao thủ Võ Tôn, chậc chậc, khoảng cách tới cảnh giới Võ Đế lại gần thêm một bước.”
Lục Tiêu Nhiên cười híp mắt, gọi Vượng Tài ra.
“Vượng Tài.”
“Đến đây đến đây, chủ nhân ta đến đây.”
“Mở bảng thông tin của bọn Vân Ly Ca ra cho ta xem xem.”
“Được rồi chủ nhân, đang mở ra.”
Rất nhanh, Vượng Tài mở bảng thông tin của mấy đồ đệ ra.
Đầu tiên là Vân Ly Ca, tên này đã đạt đến Phản Hư cảnh thập trọng đỉnh phong đại viên mãn, thiếu chút nữa đột phá tu vi Tạo Hóa cảnh.
Vô Hà thì đã đạt đến Tạo Hóa cảnh tam trọng.
Xem ra chênh lệch tư chất càng lớn thì chênh lệch tu vi khi gia tăng cũng sẽ tùy theo đó mà tăng lên.
Càng về sau, càng phải xem tư chất.
Không có tư chất, dù ngươi có lĩnh ngộ được ý cảnh đại viên mãn của công pháp thì có thể làm gì?
Chân ý võ đạo không thể lý giải đầy đủ, vẫn không có cách nào ung dung tiến giai.
Đây là tác dụng khi cho bọn họ ăn Uẩn Thần đan và Đế Hồn đan.
Uẩn Thần đan tăng tư chất của bọn họ, Đế Hồn đan tăng cảm ngộ đối với võ đạo của bọn họ.
Nhờ vào hai điểm này họ mới có thể tiến giai nhanh như vậy.
Phương Thiên Nguyên đã là Tạo Hóa cảnh thất trọng, còn Lê Trường Sinh thì vượt Phá Vọng cảnh, trước mắt đã có thực lực Phá Vọng cảnh ngũ trọng.
Tốc độ tiến bộ cực nhanh của hai người họ làm Lục Tiêu Nhiên cũng không nhịn được có hơi kinh ngạc.