Ảo ảnh cường giả và Long Hồn viễn cổ đồng thời đánh úp lại, cho dù Phương Ngạo Thiên có nhiều trang bị thì cũng không chịu nổi.
Huống chi, hai ảo ảnh này đều được ngưng tụ bằng trận pháp, không phải sinh mệnh tồn tại thực thể, khi chúng tấn công sẽ hoàn toàn không nương tay.
Vừa ra tay, chính là sống hoặc chết, trực tiếp dùng hết toàn bộ sức mạnh của mình để tấn công, không chút quan tâm đến phòng ngự.
Trong nháy mắt ba bên va chạm vào nhau, lực tấn công siêu mạnh lập tức bùng nổ, luồng ánh sáng muốn nổ ra quét ngang khe núi, năng lượng sóng xung kích càng như là muốn hủy diệt tất cả mọi thứ xung quanh.
Nhưng vì lực lượng quá mạnh, kết quả khiến cho không gian sụp đổ, toàn bộ năng lượng của vụ nổ lại bị hấp thụ hết, không cách nào tạo thành xung kích đối với không gian xung quanh.
Vào lúc này, dù là Long Hồn hay là linh hồn cường giả, thậm chí tính cả Phương Ngạo Thiên, tất cả mọi thứ trong trận pháp đều bị thời không chi lực đảo lộn nghiền áp, xé rách, chém giết.
Cuối cùng, tất cả đều hóa thành tro bụi.
“Thắng rồi?”
Gia Cát Tử Quỳnh không nhịn được nỉ non một câu, nhưng vẻ mặt của Vân Ly Ca đứng bên cạnh nàng lại rất nghiêm túc, nói:
“Sư muội không được khinh thường, đây chính là một khí vận chi tử, hai trận pháp còn không đủ giết được hắn.”
Cái miệng nhỏ dưới đấu lạp của Gia Cát Tử Quỳnh hơi há ra, trên mặt tràn ngập khiếp sợ.
Mấy đại trận Đế Giai đồng thời phát động, trong đó còn có hai trận pháp công kích, sức tấn công mạnh đến nghiêng trời lệch đất, thậm chí còn giết được Phương Ngạo Thiên rồi, hắn còn có thể sống lại được sao?
Ngay khi nàng nghĩ như vậy, thì Lăng Tâm Nguyệt đã lên tiếng:
“Không được khinh thường, hắn vừa mới nuốt một viên Đan dược Đế giai cực phẩm, trong vòng một tiếng, cho dù chỉ còn một giọt máu tươi thì cũng có thể sống lại lần nữa!”
Nàng vừa mới dứt lời, quả nhiên, trong không khí, máu tươi của Phương Ngạo Thiên đang không ngừng ngưng tụ, cuối cùng vặn vẹo một hồi, rồi nhanh chóng khôi phục lại dáng vẻ Phương Ngạo Thiên.
Thấy cảnh tượng này, Gia Cát Tử Quỳnh trợn tròn mắt, cả người không ổn.
Đây không phải lần đầu nàng chiến đấu với khí vận chi tử, lúc trước muội muội của nàng, nữ nhân luôn nở nụ cười gian xảo ấy cũng là khí vận chi tử. Nhưng vào lúc đối phương lộ ra thân phận thật sự thì đã bị nàng giết mất, nói nghiêm túc thì nàng chưa từng thật sự chiến đấu với khí vận chi tử.
Hôm nay, sau khi thấy được sự kinh khủng của Phương Ngạo Thiên, trong lòng nàng mới hiểu rõ, khí vận chi tử là sự tồn tại đáng sợ tới cỡ nào.
Chết mà còn có thể sống lại, loại năng lực này, khó trách đến cả cao thủ tuyệt thế như sư tôn mà cũng phải kiêng kị ít nhiều.
Nhưng khoảnh khắc Phương Ngạo Thiên sống lại, Long Hồn và linh hồn cường giả cũng ngưng tụ một lần nữa.
Trận pháp bất diệt, chúng nó cũng sẽ không bị phá hủy, sau mỗi lần bị hủy diệt đều sẽ sống lại một lần nữa.
Ngay khi Phương Ngạo Thiên vừa sống lại, hai thứ này lập tức nhào vào đánh nhau với hắn.
Sắc mặt Phương Ngạo Thiên đã cực kỳ âm trầm.
“Chỉ với hai đại trận Đế Giai mà các người muốn giết được ta sao? Thật coi là Phương Ngạo Thiên ta được nặn từ bùn sao? Phá cho ta!”
Phương Ngạo Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, sau đó ném hai thanh Đế Binh trong tay ra, tấn công trực diện vào mắt trận của hai trận pháp.
Long Hồn và linh hồn cường giả đồng thời ra tay ngăn cản, lập tức bắt lại Đế Binh của Phương Ngạo Thiên.
Thân là đại trận Đế Giai, có thể sáng tạo ra tấn công thì chúng nó đã có ý thức nhất định, biết trận pháp bị phá hủy thì mình sẽ bị hủy diệt theo, cho nên sẽ không để mặc Phương Ngạo Thiên phá hỏng trận pháp.
“Ngu xuẩn, dù thế nào thì trận pháp cũng chỉ là trận pháp, cho dù có linh tính thì cũng là rác rưởi!”
Hai tay Phương Ngạo Thiên tạo kết ấn trong không khí, đáy mắt hiện ra vẻ trào phúng, lập tức dẫn nổ hai thanh Đế Binh.
Thủ đoạn tấn công đơn giản đến mức thô bạo này khiến cho mọi người kinh ngạc đến ngây cả người.
Quá hào phóng rồi, dẫn nổ luôn hai thanh Đế Binh, kẻ này có bao nhiêu Đế Binh trong người đây?
Rầm!
Lại một tiếng nổ rung trời vang lên, tia sáng lập tức xé toạc không gian, giống như tạo ra hai cái lỗ đen thật lớn, điên cuồng cắn nuốt tất cả mọi thứ xung quanh.
Lực phá hoại khủng khiếp đã vô tình phá hủy mặt đất dưới đại trận Đế Giai, trực tiếp phá tan Long Hồn và linh hồn cường giả thành tro bụi.
Sắc mặt mọi người đều thay đổi, không ngờ rằng, Phương Ngạo Thiên lại có thể quyết đoán như vậy, trực tiếp dẫn nổ hai thanh Đế Binh!
Uy lực của bản thân Đế Binh đã mạnh đến mức khiến người ta giận sôi máu, dùng chúng nó làm ngòi nổ để dẫn nổ đại trận Đế Giai. Cho dù Lục Tiêu Nhiên có trình độ chế tạo trận pháp mạnh hơn nữa, khắc trận pháp hoàn mỹ hơn nữa thì cũng không thể chịu đựng được Đế Binh nổ tung.
Hai đại trận Đế Giai đều rách nát, thân thể Phương Ngạo Thiên cũng bị liên lụy mà vỡ tan, hóa thành một đống máu tươi.
Nhưng bởi vì có đan dược Đế Giai nên Phương Ngạo Thiên có thể nhanh chóng chữa trị hồi phục lại vết thương một lần nữa.
“Lên!”
“Cho dù hắn có thể chữa trị thương tích vô hạn lần, thì chúng ta cũng có thể giết chết hắn vô hạn lần. Giết hắn mười ngàn lần, không tin hắn có thể chịu được bao lâu.”
Lê Trường Sinh xông vào trong trận pháp, tu vi của bản thân hắn đã là Phá Vọng Cảnh ngũ trọng, nhưng Lục Tiêu Nhiên đã tạo ra một trận pháp khuếch đại trên mặt đất.
Ngoài đại trận Thời Không Giảm Tốc và Bát Quái Phong Thiên Trận, thì còn có một vài đại trận Đế Giai khác như Ngũ Hành Tương Sinh Trận, Đại Địa Thánh Linh Trận.
Mượn sức mạnh của những đại trận Đế Giai này, sức chiến đấu của Lê Trường Sinh có thể phát huy lên hơn Vương Cảnh nhị trọng, Phương Thiên Nguyên có thể phát huy đến Phá Vọng Cảnh thập trọng, còn Cơ Vô Hà có thể phát huy đến Vọng Cảnh thất trọng.