favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 270: Ánh đao quen thuộc kia, rung chuyển trời đất (2)

Chương 270: Ánh đao quen thuộc kia, rung chuyển trời đất (2)

Phương Thiên Nguyên lập tức khuyên giải:

“Tiểu sư đệ, không nên tức giận, giận dữ sẽ mất lý trí, đến lúc đó mới thật sự phiền phức.”

Lê Trường Sinh hít sâu một hơi, ánh mắt bình tĩnh không ít.

“Ngươi nói không sai, là ta quá vội vàng.”

Sau khi nói xong, ánh mắt của hắn lại nhìn về phía Lý Lưu Thủy lần nữa, vẻ mặt hắn lạnh nhạt mà nói:

“Lý Lưu Thủy, hôm nay ngươi và ta gặp lại, tất cả những sỉ nhục trước đó, ta nhất định sẽ trả lại ở đây.”

Lý Lưu Thủy đứng yên ngạo nghễ trên mây, hai tay chắp sau lưng, khinh thường nhìn thoáng qua.

“Trả lại? Ngươi còn chưa có tư cách đó.

Lúc đầu, ta chỉ đến tìm Phương Ngạo Thiên, nhưng nếu đụng phải ngươi, vậy thì ta hoạt động gân cốt một chút.

Nếu không, e là ngươi đã quên mùi vị bị đánh.”

Vừa dứt lời, Lý Lưu Thủy liền nâng tay phải lên cao, một thanh Đế Binh trường đao dài chín thước, bỗng xuất hiện trong tay phải của hắn.

Cùng lúc đó, trong đầu của hắn cũng vang lên một âm thanh giống như máy móc.

“Đinh! Kiểm tra được kí chủ sẽ sử dụng thanh đao nổi tiếng A Tu La, hệ thống sẽ tự động tạo ra chiêu thức A Tu La Diệt Thế. Hệ thống đang bổ sung năng lượng, dự đoán trong hai giây sẽ hoàn thành nạp năng lượng, xin kí chủ tính toán tốt thời gian, phóng ra vào lúc nạp năng lượng lớn nhất.”

Ngay khi âm thanh máy móc vang lên, trường đao trong tay Lý Lưu Thủy đột nhiên biến thành màu đỏ yêu dị như máu.

Màu đỏ như máu vừa xuất hiện, thiên địa chấn động, toàn bộ bầu trời đều bị nhuộm thành màu đỏ như máu.

Trên trời, sấm sét nổ vang, như đang cảnh cáo Lý Lưu Thủy điều gì.

Nhưng Lý Lưu Thủy lại hoàn toàn không để ý.

Bởi vì sau khi chạm đến trường đao của hắn, lực lượng sấm sét kia liền tan rã trong nháy mắt.

Sau khi đám người Lê Trường Sinh cảm thấy luồng lực lượng mạnh mẽ này, thì lông tơ toàn thân dựng đứng, tim đập rộn không thôi.

Đặc biết là Lê Trường Sinh, hắn siết chặt nắm đấm, cắn chặt hàm răng, nhìn chằm chằm Lý Lưu Thủy.

Hắn đã mạnh đến như vậy sao?

Mới chỉ có mấy năm thôi?

So với lần trước hai người giao đấu, hắn tiến bộ quá nhanh rồi?

Mặc dù tu vi mà hắn biểu hiện ra lúc này là Hoàng Cảnh nhất trọng, thế nhưng trên thực tế, khí thế và lực công kích mà hắn bày ra, chỉ e đã có thể so với Võ Tôn đỉnh phong.

Hắn lại có thể chiến đấu vượt hai đại cảnh giới giống như Phương Ngạo Thiên!

Quả thật, có một phần nguyên nhân là bởi vì hắn không đứng trong trận pháp của sư tôn.

Nhưng điều này vẫn không thể xóa bỏ, việc hắn chiến đấu vượt hai đại cảnh giới là thật.

Linh hồn của Lăng Tâm Nguyệt cũng thấy hoảng sợ không thôi.

Công pháp tu luyện của nàng đã là công pháp tà ác nhất Đại Chu rồi!

Đó là tà công mà Ma Môn đời đời truyền lại.

Nhưng hôm nay nhìn thấy Lý Lưu Thủy, nàng mới biết được tà công của bản thân chính chỉ là máy bay chiến đấu trong rác rưởi.

Rác rưởi siêu cấp!

Thằng cha này rốt cuộc đã phóng ra sức mạnh tà ác như vậy thế nào?

Trong lúc suy nghĩ, thì Lý Lưu Thủy đã chém xuống một đao.

Cảm nhận được uy lực của một đao này, đồng tử của mọi người đều không nhịn được mà co lại.

Phương Thiên Nguyên không dám chủ quan, lập tức hét lớn:

“Đưa tất cả áo giáp Đế Binh cho ta, nhanh lên!”

Vừa nghe được lệnh, mọi người nhanh chóng cởi áo giáp Đế Binh, sau đó ném lên người của Phương Thiên Nguyên.

Tổng cộng là bốn tầng áo giáp Đế Binh.

Áo giáp của bản thân Phương Thiên Nguyên, áo giáp Đế giai của Lăng Tâm Nguyệt đều đã bị hủy diệt.

Cố gắng thuận thế lui về phía sau, Phương Thiên Nguyên lập tức dùng toàn lực thi triển Bất Diệt Kim Thân.

Cơ Vô Hà cắn răng nói:

“Còn chưa đủ, tu vi của Tam sư đệ không theo kịp đâu, hắn không khống chế được nhiều Đế Binh như vậy, cũng không thể thi triển Bất Diệt Kim Thân đủ mạnh, chúng ta mau truyền tất cả linh khí cho hắn.”

Đám người Lê Trường Sinh không dám chậm trễ, lập tức bay đến sau lưng Phương Thiên Nguyên, đặt bàn tay lên người Phương Thiên Nguyên, cả Lăng Tâm Nguyệt cũng thiêu đốt một bộ phận hồn lực của mình, tới giúp Phương Thiên Nguyên.

Tất cả mọi người ở đây đều không giữ lại sức chút nào, truyền linh khí của mình ra ngoài.

Sau khi Phương Thiên Nguyên được luồng lực lượng này thêm vào, ảo ảnh người khổng lồ của Bất Diệt Kim Thân phía bên ngoài cũng trở nên kiên cố, càng giống như thành vật thật.

Gần như ngay vào lúc đó, ánh đao của Lý Lưu Thủy cũng vừa lúc chém xuống.

Uỳnh——!

Trong nháy mắt ánh sáng màu máu đỏ tươi chém xuống Phương Thiên Nguyên, thì dừng lại một chút. Sau đó với khí thế không ai có thể đỡ nổi, nó phá vỡ áo giáp Đế giai thứ nhất của Phương Thiên Nguyên, rồi thứ hai, thứ ba, thứ tư... Cuối cùng, theo một tiếng nổ kinh thiên động địa, đám người Phương Thiên Nguyên hoàn toàn sụp đồ, toàn bộ trực tiếp bị đánh vào trong lòng đất.

Sức mạnh của Đế Binh nằm ở chỗ người sử dụng.

Tu vi của bản thân Phương Thiên Nguyên vốn không đủ, chỉ có Phá Vọng cảnh, nên hắn hoàn toàn không thể phát huy được thực lực chân chính của Đế Binh.

Mà Lý Lưu Thủy dù là tu vi, hay chiêu thức, hay năng lực công kích vượt cấp mạnh mẽ, đều hoàn toàn nghiền nát Phương Thiên Nguyên.

Bản thân hắn cũng dùng Đế Binh. Một cách tự nhiên, thực lực hắn phát huy được đã mạnh đến nỗi Phương Thiên Nguyên cũng không thể chịu đựng được.

Trong tình huống này, áo giáp Đế Binh trên người Phương Thiên Nguyên sẽ không thể tránh được bị hủy hoại.

Mặt đất liên tiếp rung chuyển, năng lượng sóng xung kích mạnh mẽ thổi bay toàn bộ Thiên Vân sơn.

Chương trướcChương tiếp