favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 271: Hợp tác

Chương 271: Hợp tác

Ngoài căn phòng nhỏ được Lục Tiêu Nhiên khắc đầy đại trận phòng ngự Đế giai, thì những thứ khác đều tan tành, nát vụn giống như loại thủy tinh dễ vỡ.

Ngay cả những trận pháp Đế giai khác đều không may mắn thoát khỏi.

Mà Phương Ngạo Thiên vốn còn tưởng rằng bản thân sẽ bị sóng xung kích này chém chết, lại không ngờ rằng Lý Lưu Thủy sẽ cứu hắn ra.

“Đa tạ các hạ đã cứu giúp, xin hỏi các hạ biết ta sao?”

Lý Lưu Thủy liếc nhìn hắn, sau đó lại khôi phục vẻ lạnh lùng.

“Ta không biết ngươi, sở dĩ ta đến đây là bởi vì có một nữ nhân nhờ ta. Còn tại sao ta lại cứu ngươi, thì chờ ngươi gặp được nàng, nàng tất nhiên sẽ nói cho ngươi biết.”

Trong đầu của Phương Ngạo Thiên không khỏi thấy khó hiểu.

Chẳng lẽ là tình nhân nào đó mà mình đã từng tán tỉnh?

Nhưng trong đám tình nhân của hắn có người có thực lực mạnh mẽ như vậy sao? Lại có thể tìm ra một kẻ mạnh như vậy tới cứu hắn.

Lúc này, sự rung chuyển trên mặt đất dần dần yên tĩnh lại.

Phương Ngạo Thiên lộ vẻ lạnh lẽo, chợt chắp tay nói:

“Hiện tại bản thân ta bị thương nghiêm trọng, không biết các hạ có thể giúp ta giết chết bọn họ hay không? Ta nhất định sẽ hậu tạ ngươi.”

Lý Lưu Thủy cười giễu cợt một tiếng.

"Chỉ bằng mấy thứ vớ va vớ vẩn kia của ngươi? Mà muốn ta phục vụ cho ngươi ư? Thứ gì!"

Khuôn mặt Phương Ngạo Thiên co lại, hắn siết chặt nắm đấm, đáy mắt lướt qua vẻ lạnh lẽo.

Nhưng hắn biết đối phương rất mạnh, không phải người mà hắn có thể đối phó được, cho nên hắn không ra tay.

“Nếu như thế, thì tự ta đi xuống vậy.”

Nói xong, hắn lập tức nuốt một bình Thánh đan và bắt đầu chữa trị vết thương.

Nhưng Lý Lưu Thủy lại lắc đầu.

“Ta khuyên ngươi một câu, lập tức đi theo ta. Nếu sư tôn của bọn họ đến đây, ta nghĩ hai người chúng ta cũng khỏi đi luôn.”

“Bọn họ còn có sư tôn?”

Phương Ngạo Thiên lập tức giật mình trong lòng.

“Nếu không thì sao? Ngươi cho rằng, tại sao bọn họ lại mạnh như vậy? Có nhiều Đế Binh như vậy? Hãy nhìn xuống căn phòng phía dưới kia, ta nghĩ sư tôn của bọn họ sắp tới rồi, đi thôi, đừng đẩy bản thân vào con đường chết.”

“Căn phòng nào?”

Phương Ngạo Thiên nhìn thoáng qua phía dưới, ngay sau đó đồng tử không nén nổi mà co lại.

Trên căn phòng đó lại phủ đầy đại trận phòng ngự Đế giai!

Hơn nữa, một đao vừa rồi của Lý Lưu Thủy gần như đã phá hủy mấy ngọn núi lớn này, và cả các đại trận Đế giai khác nữa, toàn bộ đều bị phá hủy không còn gì, mà căn phòng đó, vẫn hoàn hảo không bị tổn hại.

Người đứng sau Phương Thiên Nguyên rốt cuộc mạnh đến mức nào?

Ánh mắt lóe lên hai lần, cuối cùng Phương Ngạo Thiên vẫn lựa chọn từ bỏ, theo sát Lý Lưu Thủy.

Dù sao, Phương Thiên Nguyên chắc chắn sẽ không chịu nổi một chiêu kia, giết chết tai họa lớn Phương Thiên Nguyên này, thì hôm nay mình cũng không coi như bị lỗ.

Khi sự rung chuyển trên mặt đất qua đi, mọi người mới khôi phục được một chút khí huyết và sức lực, họ lập tức tụ tập lại.

“Mọi người đều không sao chứ?”

Vân Ly Ca hô to một tiếng, đám người Cơ Vô Hà lập tức trả lời:

“Không sao.”

“Ta còn chịu đựng được.”

Vân Ly Ca thở dài một hơi, đếm lại số lượng những người có mặt.

“Một hai ba bốn năm... Không đúng, Tam sư đệ đâu rồi?”

Hắn kinh ngạc hô lên một tiếng, lập tức thi triển thần niệm tìm kiếm, sau đó bay về phía mà hắn cảm ứng được.

“Phương... Phương sư đệ.”

“Phương sư huynh làm sao vậy?”

Đám người Lê Trường Sinh chạy tới. Khi nhìn thấy Phương Thiên Nguyên, trái tim họ lập tức không nén nổi đau nhói.

Ánh mắt Phương Thiên Nguyên đã trở nên ảm đạm, lồng ngực của hắn bị một vết đao bổ ra, từ bả vai đến phần bụng, trái tim đang sống sờ sờ cũng bị chém thành hai nửa.

Một đao kia của Lý Lưu Thủy có uy lực quá mạnh, với thực lực của hắn bây giờ thì không thể phòng ngự được.

“Phương sư đệ đều vì chúng ta.”

Cơ Vô Hà siết chặt nắm đấm, hốc mắt ửng đỏ, sát ý ánh mắt như ngưng thành vật thật.

“Phương Ngạo Thiên, Lý Lưu Thủy! Ta nhất định phải giết hai người bọn họ!”

Một khắc sau, trên bầu trời bất ngờ xảy ra chuyện, không gian vặn vẹo, Lục Tiêu Nhiên hạ xuống từ giữa không trung.

Nhìn thấy bóng dáng Lục Tiêu Nhiên mặc áo khoác, đội đấu lạp, đồng tử Lăng Tâm Nguyệt lập tức co rụt.

Là hắn!

Lại chính là hắn!

Ngay lúc này, Lăng Tâm Nguyệt hoàn toàn hiểu ra.

Mình bị Lục Tiêu Nhiên lợi dụng làm vũ khí.

Là hắn dụ dỗ mình đi đối phó bộ lạc Cổ Viên, cũng là hắn cố ý giả vờ nhận lầm nàng, nhận nàng làm nữ nhi của hắn, rồi lại tặng đan dược và Đế Binh cho nàng, để nàng giúp hắn tiêu hao thực lực của Phương Ngạo Thiên!

Ngay lúc này, Lăng Tâm Nguyệt có cảm giác nội tâm của mình bị sụp đổ.

Nàng đường đường là một thế hệ Ma Tôn, lại bị người ta lừa gạt thảm như vậy!

Không nhắc tới hiện tại chỉ còn lại linh hồn, mà còn gọi Lục Tiêu Nhiên nhiều tiếng 'Cha' như vậy.

Càng ghê tởm hơn là cho tới vừa rồi, nàng vẫn luôn giúp Lục Tiêu Nhiên, muốn giấu giếm và làm nữ nhi của hắn cả đời.

“Súc sinh! Ta giết ngươi.”

Lăng Tâm Nguyệt nổi giận hét lên một tiếng, vành mắt nứt ra, hóa thành một vệt sáng đen, bay thẳng đến chỗ của Lục Tiêu Nhiên.

Lục Tiêu Nhiên không thèm nhìn nàng một lần. Hắn búng tay một cái, đã thu linh hồn của nàng vào trong một thanh Đế Binh, tạm thời áp chế nàng.

Sau đó, hắn hạ xuống mặt đất, vành mắt đám người Vân Ly Ca, lập tức đỏ bừng, đỡ nhau tiến đến.

“Sư tôn, Phương sư đệ đã hi sinh vì chúng ta.”

“Ta biết rồi.”

Lục Tiêu Nhiên gật đầu, sau đó lấy ra Tố Thân Ấn, thu tất cả máu thịt và linh hồn của Phương Thiên Nguyên vào bên trong Tố Thân Ấn, sau đó khởi động pháp bảo.

Chương trướcChương tiếp