favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 272: Hợp tác (2)

Chương 272: Hợp tác (2)

Một lát sau, ánh sáng lóe lên, một Phương Thiên Nguyên hoàn toàn mới, xuất hiện trong mắt mọi người lần nữa.

Vân Ly Ca: “...”

Cơ Vô Hà: “...”

Lê Trường Sinh: “...”

Gia Cát Tử Quỳnh: “...”

Vậy là sống lại rồi sao?

Sư tôn đang đùa với bọn họ sao?

Vừa rồi, bọn họ còn suýt khóc lên, thậm chí còn định quỳ xuống cúng tế Phương Thiên Nguyên rồi.

Thủ đoạn của sư tôn biến thái như vậy sao? Muốn chết cũng không chết được?

Mấy người bọn họ kinh ngạc, nhưng cũng không kỳ quái.

Mặc dù trước đó, sư tôn cũng từng chữa trị cho Gia Cát Tử Quỳnh, thế nhưng Gia Cát Tử Quỳnh là cương thi, mọi người còn tưởng rằng sư tôn dùng bí pháp đặc biệt nào đó.

Mà bản thân Gia Cát Tử Quỳnh lại không biết mình đã bị chém chỉ còn lại một bàn tay.

Nhưng Phương Thiên Nguyên là một người sống sờ sờ ra đó!

Là một người sống hoàn chỉnh.

Như vậy mà cũng có thể sống lại thành sinh mạng hoàn chỉnh, bản lĩnh của sư tôn yêu nghiệt đến cỡ nào?

Trên thực tế, mặc dù Lục Tiêu Nhiên có được một Thần binh như Tố Thân Ấn, cũng không thể chữa trị cho Phương Thiên Nguyên trong chớp mắt được. Dù sao, bên trong Tố Thân ấn chỉ có một giọt máu tươi và một sợi tinh hồn của Phương Thiên Nguyên, cần thời gian nhất định để chúng hoàn toàn dung hợp với nhau.

Nhưng may mà, một đao kia của Lý Lưu Thủy không chém nát thân thể của Phương Thiên Nguyên, nên thân thể và linh hồn của hắn đều còn ở đây.

Lúc này, Lục Tiêu Nhiên dùng Tố Thân Ấn, thu thân thể cùng linh hồn của Phương Thiên Nguyên, sau khi dung hợp lại với nhau, thì chữa trị rất nhanh, chỉ cần vài giây đã làm hắn sống lại rồi.

“Sư tôn, thật xin lỗi, là ta vô năng, đã để cho Phương Ngạo Thiên trốn đi.”

Lục Tiêu Nhiên nói với vẻ mặt lạnh nhạt:

“Không sao, thắng bại là chuyện thường tình của nhà binh. Hơn nữa lần này các ngươi làm rất tốt, gần như đã cùng giết chết Phương Ngạo Thiên. Nhưng cuối cùng lại có một khí vận chi tử đến, hai người họ hợp tác với nhau, các ngươi không đánh lại họ cũng là chuyện thường.”

Khí vận chi tử, mỗi người đều là kẻ bật hack cừ khôi, đủ loại thủ đoạn mạnh mẽ đều hạ bút thành văn. Hơn nữa, khí vận không tầm thường, có thể khiến đám người Phương Thiên Nguyên đánh trật chiêu thức, hoặc Đế Binh vỡ tan, hoặc làm cho đối phương đột phá cảnh giới trong lúc chiến đấu!

Nếu đám người Phương Thiên Nguyên thật sự đánh bại hai Khí vận chi tử, thì Lục Tiêu Nhiên mới cảm thấy không bình thường!

“Vậy sư tôn, bây giờ chúng ta làm gì tiếp theo? Để cho Phương Ngạo Thiên trốn được lần này, lần sau muốn giết hắn thì sẽ không dễ dàng như vậy.”

“Không còn cách nào khác, người cũng đã đi rồi, hiện tại đi đâu mà đuổi theo? Chúng ta vẫn nên rời khỏi nơi này trước, tránh có người tới sẽ bại lộ thân phận của chúng ta.”

“Vâng!”

Sau đó, Lục Tiêu Nhiên thi triển Phá Thiên Toa, vung tay lên, nâng tất cả mọi người lên trên Phá Thiên toa như diều hâu vồ gà con, bay về phía Hoàng Đô.

Trong lòng hắn cũng hiểu rõ ít nhiều, chuyện hôm nay tuyệt đối không phải ngẫu nhiên.

Hắn còn chưa đi tìm Lý Lưu Thủy, Lý Lưu Thủy vốn không thể biết đến hắn. Cho dù hắn nghĩ tới Lê Trường Sinh, cũng không thể tới đây cứu Phương Ngạo Thiên trong khoảng thời gian trùng hợp như vậy,.

Lời giải đáp duy nhất chính là có người điều khiển tất cả những chuyện này ở sau lưng.

Còn người đó là ai, Lục Tiêu Nhiên cũng đã biết ít nhiều trong lòng.

Ngoài mẫu thân của Lâm Phi, Hồng Ngọc tiên tử, thì còn có thể là ai?

Trước mắt, trong tất cả các kẻ địch của hắn, chỉ có Hồng Ngọc tiên tử là có khả năng nhất, cũng là người có điều kiện thích hợp nhất.

Đầu tiên, cả khí vận chi tử nàng cũng dám sáng tạo, vậy thì tu vi của nàng tuyệt đối không thấp, trí thông minh cũng không thấp, tìm được các khí vận chi tử khác chỉ là thủ đoạn cơ bản nhất mà thôi.

Thứ hai, nàng nắm Hợp Hoan Tông trong tay.

Đây chính là tông môn tình báo mạnh nhất Đại Chu.

Người nào nắm giữ tin tức, người đó có thể đạt được thắng lợi.

Nàng có được tin tức, muốn tìm được Lý Lưu Thủy, thậm chí muốn biết Lý Lưu Thủy tới đây lúc nào cũng có thể dễ dàng đoán ra được.

Xem ra, hắn không muốn giao chiến với nàng, nhưng cũng phải giao chiến với nàng rồi.

“Nạp Lan Hồng Ngọc, nếu ngươi đã muốn chơi, thì ta đây liền chơi với ngươi. Xem xem rốt cuộc là ngươi có căn cơ thâm sâu hơn, hay là ta rắn hơn!”

...

Ở một bên khác, Phương Ngạo Thiên rời khỏi nơi đây, đi theo Lý Lưu Thủy, mau chóng đi tới... một chỗ Hợp Hoan Tông gần đó.

Ngay khi nhìn thấy Hợp Hoan Tông, cả người Phương Ngạo Thiên đều ngây ra.

Mặc dù hắn háo sắc, tìm rất nhiều nữ nhân, nhưng từ trước đến giờ hắn không bao giờ đến loại tông môn như Hợp Hoan Tông này,.

Nhưng nhìn thấy Lý Lưu Thủy đi vào, Phương Ngạo Thiên cũng không thể không đi theo.

Hiện tại hắn thật sự rất muốn gặp người đứng sau lưng chuyện này, rốt cuộc là ai.

Tiên tử của Hợp Hoan Tông này, không giống với tiên tử của Hợp Hoan Tông khác hay các tiên tử ở nơi khác, nhìn thấy hai người tới, họ không nói năng tùy tiện, trái lại còn rất cung kính, hoan nghênh hai người lên lầu.

Khi hai người lên trên lầu, Phương Ngạo Thiên liền nhìn thấy Nạp Lan Hồng Ngọc.

Đó là một nữ nhân như thế nào.

Thành thục, quyến rũ, gợi cảm...

Phương Ngạo Thiên cảm thấy, dùng vô số từ ca ngợi trên thế giới này để nói về nữ nhân này cũng không quá đáng.

“Tới đây, mau mời ngồi.”

Nạp Lan Hồng Ngọc, mời hai người đến vị trí đối diện chỗ ngồi của mình.

Khi tới gần hơn chút, Phương Ngạo Thiên ngửi được trên người của Nạp Lan Hồng Ngọc có một loại mùi thơm kỳ quái, dụ hoặc làm cho người ta tâm viên ý mã.

Một đôi đèn pha nằm ở đâu đó, càng có quy mô, khí thế to lớn, phản xạ ra ánh sáng chói mắt, sáng đến nỗi làm cho hắn bị quáng gà.

Chương trướcChương tiếp