Hắn thề, nếu mình không gặp phải đồ đệ của Lục Tiêu Nhiên, hiện tại hắn đã sớm đi lên bắt chuyện.
Nhưng vào lúc này, khắp nơi đều lộ ra quái dị, hắn vẫn nên cẩn thận một chút thì hơn.
Quan trọng nhất chính là nữ nhân này mang đến cho hắn cảm giác vô cùng nguy hiểm, tu vi của nàng cũng không phải dạng vừa.
Nếu như làm không tốt, hắn có thể sẽ bị nàng đánh chết.
Sau khi hít sâu một hơi, Phương Ngạo Thiên nói với vẻ mặt nghiêm túc:
“Nói đi, ngươi rốt cuộc là ai? Tại sao phải cứu ta?”
“Tự giới thiệu một chút, ta tên là Nạp Lan Hồng Ngọc. Còn tại sao cứu ngươi, đó là bởi vì ta muốn hợp tác với ngươi.”
“Tại sao ta phải hợp tác với ngươi?”
“Bởi vì chỉ có hợp tác với ta, ngươi mới có thể sống sót, mới có thể giết chết Lục Tiêu Nhiên, Lục Tiêu Nhiên chính là người sau lưng Phương Thiên Nguyên.”
“Lục Tiêu Nhiên?”
Phương Ngạo Thiên nhíu mày nói nhỏ một câu, chợt mở miệng nói:
“Dựa vào cái gì mà ta phải tin tưởng ngươi?”
“Ngươi chỉ có thể tin tưởng ta, bởi vì, nếu như không nghe theo ta, ta cam đoan, chẳng mấy chốc Lục Tiêu Nhiên sẽ tìm tới ngươi. Đồ đệ của hắn đã chết, hắn sẽ không từ bỏ ý định. Nếu bị hắn tìm thấy, hậu quả là gì, ta nghĩ rằng không cần ta phải nhắc nhở ngươi đâu?”
Phương Ngạo Thiên im lặng một lát, lại nghĩ tới những Đế trận đó, còn có Đế Binh trên người đám người Phương Ngạo Thiên, trái tim không nhịn được đập nhanh một hồi.
“Vậy thì liên quan gì đến ta? Phương Thiên Nguyên bị người của ngươi giết chết, mà không phải ta ra tay.”
“Ngươi cho rằng như vậy, thì ngươi là có thể trốn thoát sao? Có liên quan đến ngươi hay không không quan trọng. Mặc kệ ngươi có giết chết Phương Thiên Nguyên hay không, Lục Tiêu Nhiên cũng sẽ giết ngươi, bởi vì sự tồn tại của ngươi là một sự uy hiếp to lớn đối với hắn.”
“Tại sao?”
“Bởi vì ngươi là khí vận chi tử. Ngươi cũng có thể hiểu là, giống như tư chất Đại Đế trên con đường tu võ. Chỉ cần cho ngươi đầy đủ thời gian trưởng thành, tương lai của ngươi sẽ không thể đo lường. Lục Tiêu Nhiên đã từng thu Phương Thiên Nguyên làm đồ đệ, đã là kẻ địch của ngươi, ngươi cảm thấy, hắn sẽ ngồi nhìn và mặc kệ để ngươi tấn thăng Đại Đế sao? Rồi đi diệt hắn?”
“Thế nào là khí vận chi tử?”
Phương Ngạo Thiên lại đặt ra câu hỏi lần nữa.
Nạp Lan Hồng Ngọc hé miệng cười một tiếng, nhấc đôi chân dài lên, động tác này làm cho ánh mắt Phương Ngạo Thiên không nhịn được hơi nhúc nhích một chút.
Cảnh này tất nhiên không qua được con mắt của Nạp Lan Hồng Ngọc, nhưng nàng không chỉ ra, mà tiếp tục nói:
“Khí vận chi tử chính là người có đại khí vận. Loại người này, có lẽ có tư chất bình thường, có lẽ thân phận bình thường, hoặc có vận mệnh bi thảm. Thế nhưng, bọn họ thường có đại khí vận trên người. Khí vận sẽ thay đổi vận mệnh của bọn họ.
Ví dụ như, nhảy xuống vách núi mà không chết, còn có thể nhặt được bảo bối.”
Tim của Phương Ngạo Thiên bỗng đập lỡ nhịp.
Đây không phải là đang nói về hắn sao?
Nhưng hắn không phải nhảy xuống vách núi, mà là bị ném xuống vách núi, trùng hợp mắc vào cành cây, sau đó may mắn sống sót, cũng thu thập được Cổ điện Thanh Đồng, lúc này hắn mới vùng dậy nghịch thiên.
Nạp Lan Hồng Ngọc tiếp tục nói.
“Trừ điều đó ra, còn có người bị từ hôn mà vùng dậy nghịch thiên, bị nhục nhã mà vùng dậy nghịch thiên, có cường giả làm lại cuộc đời, vì đền bù tiếc nuối, mà vùng dậy nghịch thiên... Nói chung là lấy góc độ người thường không thể lý giải được mà mạnh lên.
Tùy tiện gặp được một sạp hàng rong nào đó, cũng có thể tìm được một thanh Đế Binh đang ẩn giấu, tùy tiện đi xuống mộ cổ, trăm phần trăm có được truyền thừa của Đại Đế. Chính là những loại chuyện như vậy...”
Phương Ngạo Thiên càng nghe càng kinh ngạc, càng nghe càng sợ hãi.
Hắn không ngờ, khí vận chi tử lại mạnh như vậy và càng không ngờ đến chính mình cũng là khí vận chi tử!
Nhưng sau khi hít thở sâu một hơi, Phương Ngạo Thiên mở miệng lần nữa rồi nói:
“Nếu ngươi đã nói ta là khí vận chi tử, vậy tại sao ta phải hợp tác với ngươi?
Ta hoàn toàn có thể rời khỏi Đại Chu trước, trốn tránh Lục Tiêu Nhiên, tăng thực lực của ta ở bên ngoài, đến khi tu vi của ta tăng tới trình độ nhất định, ta sẽ trở lại, giết chết Lục Tiêu Nhiên, như vậy không phải ổn hơn nhiều sao?”
“Ha ha ha ha... .”
Nạp Lan Hồng Ngọc cười đến run rẩy cả người, tiếng cười kia như chuông bạc, thêm dáng người trầm bổng chập trùng, sáng đến chói cả mắt của Phương Ngạo Thiên.
Sau khi cười một hồi, Nạp Lan Hồng Ngọc mới chậm rãi dừng lại, nhưng gương mặt vẫn mỉm cười như cũ.
“Ngươi nói không sai, dù sao thì cũng là khí vận chi tử, còn có đầu óc. Nhưng ta nói cho ngươi biết một việc, ngươi thật sự là khí vận chi tử đấy, thế nhưng trên cái thế giới này, không phải chỉ có duy nhất một khí vận chi tử là ngươi!
Chứ đừng nói tới có loại người chuyên đi giết chết khí vận chi tử như Lục Tiêu Nhiên.
Nếu như không có Lục Tiêu Nhiên, tu vi của ngươi sẽ tăng lên, quả thật vượt xa người thường, sẽ không có mấy người trên thế giới có thể bằng ngươi.
Nhưng đáng tiếc là, sau khi có Lục Tiêu Nhiên, tốc độ mà ngươi lên cấp, hoàn toàn không kịp với tốc độ hắn chém giết ngươi.
Chỉ có dựa vào sự giúp đỡ của ta, thì ngươi mới có thể vượt qua Lục Tiêu Nhiên trong thời gian ngắn nhất.”
Phương Ngạo Thiên hơi siết chặt nắm đấm, nữ nhân này hoàn toàn ăn chắc hắn.
“Vậy... dựa vào cái gì mà ta phải tin ngươi nhất định sẽ giúp ta? Lỡ như, ngươi là gian tế mà Lục Tiêu Nhiên phái tới thì sao? Muốn lợi dụng ta để thu được bảo vật thì sao?”