favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 275: Mặc cho ngươi sóng gầm biển cuộn, ta chỉ cần một cây định hải châm vững như bàn thạch.

Chương 275: Mặc cho ngươi sóng gầm biển cuộn, ta chỉ cần một cây định hải châm vững như bàn thạch.

Lúc này, Lục Tiêu Nhiên dẫn đã theo một đám đồ đệ, về tới Tử Ninh vương phủ ở Hoàng Đô.

Tử Ninh vương phủ đang triển khai công tác tu sửa, mọi người đều đang rất bận rộn.

May là bởi vì biệt viện của Cơ Vô Hà có Đế cấp đại trận che chắn, nên không bị tổn hại, Lục Tiêu Nhiên dẫn mọi người về thẳng chỗ đó, rồi lên kế hoạch cho mọi người bắt đầu tu luyện.

Khí vận chi tử, một người mạnh hơn một người, nếu không gia tăng tu vi của các đệ tử, mọi người cũng chỉ bị đánh bị động mà thôi.

Sau khi đưa các đệ tử vào Sơn Hà Xã Tắc Đồ bắt đầu tu luyện, sau đó Lục Tiêu Nhiên bắt đầu tiến hành kế hoạch của bản thân.

Hiện tại Nạp Lan Hồng Ngọc chắc chắn đã đến Đại Chu, chuyện này đã chắc như đinh đóng cột.

Nhưng nữ nhân này nấp trong bóng tối, mình thật sự rất khó phán đoán.

Hắn cảm thấy mình càng lúc càng giống trùm phản diện rồi.

Bởi vì theo thường lệ, nhân vật chính đều không được người khác biết đến, sau đó bỗng nhiên nổi tiếng.

Nhưng, trái lại, hiện tại mình ở chỗ sáng, Nạp Lan Hồng Ngọc ở nơi bí mật gần đó.

Chỉ có một việc tốt, đó là hắn nâng đỡ hoàng thất Đại Chu, để bọn Cơ Vô Thương chấp hành mệnh lệnh của mình ở bên ngoài, sau đó mình vẫn núp trong bóng tối như cũ, tránh bị kẻ nào đó đánh lén, thuận tiện lại quan sát bí mật một phen, xem con cá Nạp Lan Hồng Ngọc này rốt cuộc đang bơi ở vùng nước nào.

Sau đó, lợi dụng đúng cơ hội trực tiếp đập nàng một gậy.

Nhưng Lục Tiêu Nhiên sẽ không ngốc đến nỗi đơn thuần “cẩu” ở đây. Đối với người bình thường, hắn có thể “cẩu” một chút, trưởng thành một chút, đó là bởi vì tốc độ tăng tu vi của đối phương không nhanh, hắn có cơ hội vượt qua đối phương.

Nhưng bây giờ, người hắn phải đối mặt là khí vận chi tử.

Tốc độ tăng cấp của đối phương cực nhanh, không có khả năng cho mình cơ hội vượt mặt.

Như vậy, nếu không thể vượt mặt, không bằng... đả kích một chút. Nếu khiến đối phương không thể tăng lên, hoặc tăng lên rất ít, thì cũng là biến tướng so đấu xem ai vượt mặt với bọn Vân Ly Ca.

“Phương pháp gia tăng của khí vận chi tử, chỉ có mấy loại đơn giản sau đây, sạp hàng vỉa hè, buổi đấu giá, thành bảo cổ, vách núi..”

Các buổi đấu giá và quầy hàng vẫn dễ xử lý. Mặc dù ngày mai Cơ Vô Thương chỉ có thể trở thành thái tử chứ không phải Hoàng đế, nhưng hắn vẫn có thể khống chế Đại Chu thông qua Thái thượng trưởng lão, đề ra chính sách tạm dừng các buổi đấu giá và các quầy hàng.

Còn với vực sâu và cổ mộ thì...

Lại càng đơn giản.

Lục Tiêu Nhiên nhếch môi, lấy Tường Vân Thần Lôi ra.

Đi tìm bảo bối thì làm sao có thể thiếu pháp bảo loại hình tìm vật Tường Vân Thần Lôi này chứ?

Còn nữ nhân Lăng Tâm Nguyệt kia nữa.

Lục Tiêu Nhiên vừa thả nàng ra khỏi Đế Binh, nàng liền hét to một tiếng, giương nanh múa vuốt xông tới Lục Tiêu Nhiên.

“Tên lừa đảo chết tiệt! Ta muốn giết ngươi!”

Chát!

Nàng vừa xông tới gần thì đã bị Lục Tiêu Nhiên tát cho một cái té nhào xuống đất.

“Còn muốn đánh ta nữa không?”

Bây giờ Lăng Tâm Nguyệt chỉ là một hồn thể, mặc dù giận điên người nhưng nàng cũng không dám lại xông đến. Nàng nghiến răng, siết chặt nắm đấm trắng nõn, luôn miệng chửi hắn.

“Đồ lừa đảo! Đại lừa đảo! Không biết xấu hổ! Vô liêm sỉ!...”

Lục Tiêu Nhiên: “...”

“Thôi vậy, vẫn nên trấn áp ngươi trong Đế Binh thôi.”

Hắn vừa nói xong, Lăng Tâm Nguyệt liền ngậm miệng, nhưng hai mắt vẫn tức giận nhìn chằm chằm Lục Tiêu Nhiên, tràn ngập oán niệm.

Một lát sau, Lục Tiêu Nhiên khoát tay.

“Được rồi, ngươi không cần nhìn ta như vậy. Vốn dĩ là do ngươi ngu ngốc mà. Ta nói ta là Phương Ngạo Thiên thì ta chính là hắn sao? Nhưng ta cũng không phải loại người vô tình vô nghĩa, dù sao ngươi cũng đã gọi ta là cha lâu như vậy rồi.”

Lăng Tâm Nguyệt chấn động toàn bộ hồn thể. Nỗi khuất nhục to lớn như thế quả thực khiến cho nàng hận không thể ăn tươi nuốt sống kẻ đang đứng trước mặt này.

Lục Tiêu Nhiên hoàn toàn mặc kệ nàng, giơ hai ngón tay ra.

“Bây giờ ta cho ngươi hai lựa chọn. Một, sau này ngươi phải ngoan ngoãn nghe lời ta, ta sẽ giúp ngươi khôi phục thân thể và tu vi. Hơn nữa trong tay ngươi còn có Đế Binh ta cho ngươi trước kia, tốt hơn nhiều so với hắc liên của ngươi, ngươi sẽ không thiệt.”

Sau một thoáng im lặng, Lăng Tâm Nguyệt mở miệng hỏi:

“Lựa chọn thứ hai thì sao?”

“Ta nghĩ ngươi sẽ chọn loại thứ nhất.”

Lăng Tâm Nguyệt: “...”

Nàng tức đến lạnh run.

“Rơi vào trong tay tên lừa đảo nhà ngươi thì ta còn có lựa chọn gì nữa chứ?”

Lục Tiêu Nhiên gật đầu.

“Đúng rồi, làm người phải biết thức thời. Bây giờ lập tức cho người của ngươi đi tung lời đồn đại rằng Hợp Hoan Tông cấu kết với Ma Môn các ngươi, chuẩn bị tạo phản.”

...

Một đêm dài, vật đổi sao dời. Trời lại sáng rất nhanh.

Cuộc tỷ thí của Cơ Vô Thương chính thức bắt đầu.

Tất cả người hoàng thất đều tề tụ đông đủ. Trong lòng mọi người đều hiểu trận thi đấu chưa từng có từ trước đến nay này sẽ quyết định tương lai của hoàng thất Đại Chu.

Trận đấu chưa bắt đầu nhưng đấu trường đã bắt đầu dậy sóng.

Hoàng đế Đại Chu đứng trên đài cao nhìn xuống. Hắn không hô bắt đầu mà chỉ bình thản mở miệng:

“Trước khi diễn ra trận đấu hôm nay, trẫm có một việc muốn hỏi Tử Ninh Vương phủ.”

Mọi người sửng sốt không biết vị Hoàng đế này muốn làm trò gì.

Cơ Vô Thương nhắm mắt lại.

Xem ra Lục tiền bối đã đoán đúng rồi. Hoàng đế muốn cược tất cả tuyên bố chuyện của Thái thượng hoàng Cơ Thượng Vinh. Từ đó dẫn ra chuyện Cơ Thượng Vinh chết ở Tử Ninh Vương phủ.

Đến lúc đó thì trận đấu hôm nay cũng không cần tiếp tục nữa.

Quả nhiên là liên hoàn kế.

“Đêm qua, phụ vương có nói với trẫm, hắn muốn đến Tử Ninh Vương phủ một chuyến. Không biết Tử Ninh Vương phủ có biết chuyện này hay không?”

“Gì chứ? Đêm qua Thái thượng Hoàng đến Tử Ninh Vương phủ sao?”

“Hắn đến Tử Ninh Vương phủ làm gì?”

“Không lẽ cái chết của hắn đêm qua có liên quan đến Tử Ninh Vương phủ sao?”

Mọi người biến sắc, cả khán đài bỗng chốc ồn ào hẳn lên.

Chương trướcChương tiếp