favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 278: Nhóm ba người đáng thương (2)

Chương 278: Nhóm ba người đáng thương (2)

Ầm!

Theo một tiếng nổ kinh thiên động địa vang lên, cổ mộ liền bị một đường đao bổ ra.

“Đồ điên, suýt nữa ngươi đã giết chết ta rồi!”

Phương Ngạo Thiên siết chặt nắm đấm, sát ý trong mắt nổi lên cuồn cuộn.

Lý Lưu Thủy lại không thèm liếc hắn một lần, thu hồi trường đao của mình rồi lập tức nhảy xuống.

“Có bản lĩnh đó, tốt hơn hết nên nghĩ cách làm sao để gia tăng thực lực của chính mình đi.”

“Ngươi...!”

Phương Ngạo Thiên nghiến chặt răng.

“Ngươi thật sự cho rằng ta sợ ngươi sao?”

Nạp Lan Hồng Ngọc vươn tay, vỗ về nhẹ nhàng vào lưng hắn.

“Được rồi, bớt giận đi. Bây giờ chúng ta là người cùng thuyền, tuyệt đối đừng gây nội chiến. Nếu không người bị thương chỉ có thể là chúng ta mà thôi.”

Không biết là bởi vì câu nói này, hay là vì cái vuốt ve của Nạp Lan Hồng Ngọc mà cơn tức của Phương Ngạo Thiên dần dần được đè xuống.

Hắn thở hắt ra một hơi, đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của Nạp Lan Hồng Ngọc, cảm nhận bàn tay mềm mại không xương của nàng, lạnh nhạt cười.

“Được, nể mặt ngươi, tạm thời ta sẽ không so đo với hắn nữa.”

Nạp Lan Hồng Ngọc không giãy ra. Đối với nàng, bị chiếm tiện nghi một chút thì có hề gì?

Mục tiêu của nàng chính là tu luyện thành đại đạo, trở thành nữ tôn độc nhất vô nhị trong thiên hạ này.

Đến lúc đó nàng muốn nam nhân nào thì đều có thể có được.

Trước lúc đó, nàng không ngại hy sinh nhan sắc của mình một chút.

Không mất miếng da cũng không mất miếng thịt nào, mọi người đều là ngươi tình ta nguyện thì có gì không tốt đâu?

Tinh cầu vui vẻ là cái gì?

Chính là đây!

“Được rồi, ngươi có thể nghĩ như thế thì ta đã yên lòng. Ngươi cũng nhanh nhanh xuống dưới đi, chúng ta cùng nhìn xem có gì tốt hay không.”

“Được.”

Phương Ngạo Thiên lập tức nhảy xuống.

Nạp Lan Hồng Ngọc không khỏi thở dài một hơi.

Mỗi khí vận chi tử đều tự cao tự đại, trong mắt ngoại trừ bản thân thì không còn ai khác nữa.

Nàng căn bản không khống chế được hai kẻ này, chỉ có thể lựa lời khuyên nhủ, từ từ dỗ dành.

Trước khi giết được Lục Tiêu Nhiên, đoạt đi khí vận của hắn thì nàng nhất định phải nhẫn nại.

Nhưng đến khi nàng đi vào bên trong cổ mộ, nhìn thấy những thứ đồ trên mặt đất thì tâm tình vừa tốt lên một chút đã bị tức nghẹn lồng ngực.

“Chết tiệt, lại là mộ của một kẻ nghèo hèn! Các cao thủ viễn cổ đều ăn xin mà sống sao?”

Sắc mặt Lý Lưu Thủy cũng không tốt.

“Có lẽ chúng ta nên chấm dứt cách làm này.”

Hắn không nghi ngờ những lý luận về “khí vận chi tử” của Nạp Lan Hồng Ngọc, nhưng hắn vẫn cảm thấy có chỗ nào đó không đúng.

Mặc dù chính hắn cũng không chỉ ra được rốt cuộc là không đúng chỗ nào, nhưng hắn vẫn cảm thấy nếu tiếp tục như thế thì bọn họ chỉ lãng phí thời gian nhiều hơn thôi.

Lúc này, Phương Ngạo Thiên lấy toàn bộ linh thạch và một thanh binh khí Thiên giai ném vào bên trong cổ điện Thanh đồng.

Nếu là trước kia thì hắn cũng không thèm nhìn nhiều mấy thứ này một lần.

Nhưng bây giờ hắn chính là một con lạc đà gầy chết rồi, vậy nên cho dù chỉ là một miếng thịt bé như con muỗi thì hắn cũng không muốn lãng phí.

Lý Lưu Thủy lại không thèm liếc mắt mấy thứ này.

Hắn không phải cùng một loại hình như Phương Ngạo Thiên.

Hắn dựa vào hệ thống.

Làm nhiệm vụ xong, hệ thống sẽ cho hắn đồ tốt chứ không giống như Phương Ngạo Thiên phải tự đi tìm bảo bối như vậy.

Nhiệm vụ lần này của hắn chính là tìm kiếm và mở ra sáu mươi ngôi cổ mộ. Đây đã là cái cuối cùng rồi, hắn cũng sắp đạt được phần thưởng, chiếm được một thanh bảo đao Đế giai cực phẩm.

Từ phương diện này, Phương Ngạo Thiên còn không xứng xách giày cho hắn.

“Hả, ở đây còn có một cái bình Thiên giai hạ phẩm.”

Ngay lúc Nạp Lan Hồng Ngọc tiếc nuối, chuẩn bị rời đi thì Phương Ngạo Thiên lại phát hiện một bình thanh đồng trong góc.

Thiên giai hạ phẩm, mặc dù không phải là đồ tốt nhưng dù sao cũng không tệ.

Hắn nâng bình thanh đồng lên, dùng thần thức lướt qua, nói:

“Trong này còn có nước, còn hơi ấm.”

Nạp Lan Hồng Ngọc sáng mắt lên.

“Ngôi cổ mộ này ít nhất cũng phải bảy ngàn năm. Trong thời gian lâu như vậy mà bên trong vẫn có độ ấm, trong đó tất nhiên sẽ có đồ tốt.”

Giờ phút này nàng gần như kích động đến rơi lệ.

Rốt cuộc, nàng cũng gặp được vận may của khí vận chi tử.

Ở cái nơi mà người khác không tìm ra được bất kỳ món đồ tốt nào, hắn lại tùy tiện liếc mắt một cái đã tìm được một bảo bối cực phẩm!

Mặc dù không biết trong bình này chứa gì, nhưng đó là đồ vật lại dùng đến bảo bối Thiên giai hạ phẩm để đựng.

Hơn nữa đồ vật trong này trải qua mấy ngàn năm nhưng vẫn có thể duy trì độ ấm, chỉ bằng điểm này thôi đã có thể nhận ra nó tuyệt đối không tầm thường.

“Có lẽ là một loại dung dịch ẩn chứa nguồn năng lượng đặc biệt. Không biết chừng sau khi uống xong có thể gia tăng tu vi hoặc giúp tẩy tinh phạt tủy, khiến cho tư chất càng tăng thêm một tầng.”

Dứt lời, Phương Ngạo Thiên đưa bình đổ thẳng vào trong miệng.

Nếu là trước đây thì hắn chắc chắn sẽ không đến nỗi không có tiền đồ như vậy, giống như sói đói vồ mồi, chưa từng thấy việc đời.

Nhưng bây giờ biết Lý Lưu Thủy còn mạnh hơn cả mình, hắn liền bất chấp tất cả.

Thể diện gì đó đều không thực tế. Chỉ có thực lực tăng lên mới là của mình.

Nhưng lại nói thêm, mọi người đều cùng nhau tới, nếu hắn không uống hoặc uống ít một chút thì những người khác cũng sẽ uống. Đến lúc đó phần hắn sẽ lại càng ít.

Như thế rất thiệt.

Thậm chí, nếu Lý Lưu Thủy hoặc Nạp Lan Hồng Ngọc muốn uống nhiều hơn thì hắn cũng không làm gì được.

Bởi vì tu vi của hai người bọn họ đều hơn xa hắn.

Chương trướcChương tiếp