Vừa mới đối nghịch với hắn thì bản thân đã tổn thất tâm huyết mấy trăm năm.
Thậm chí hắn còn chặt đứt đường lui của ba người bọn họ.
Bây giờ bọn họ chỉ có thể đánh một trận với hắn, hoặc trốn, hoặc rời khỏi Đại Chu.
Nhưng tốc độ đột phá của bản thân Lục Tiêu Nhiên cực kỳ nhanh. Nếu cho hắn thêm một ít thời gian nữa thì không biết hắn sẽ mạnh mẽ tới trình độ nào.
Giờ phút này Nạp Lan Hồng Ngọc càng khát vọng Lục Tiêu Nhiên.
Nếu có thể giết Lục Tiêu Nhiên rồi cướp đoạt khí vận của hắn thì không biết bản thân mình sẽ mạnh lên tới mức nào!
Phương Ngạo Thiên cười lạnh lùng, lười để ý nàng.
Có một câu nói rất hay, kỹ nữ vô tình, con hát vô nghĩa. Hắn với Nạp Lan Hồng Ngọc cũng chỉ có nhu cầu mà tìm kiếm vui vẻ thôi, không có tình cảm gì.
Bây giờ hai người bọn họ lại lật mặt, ngay cả chút vui vẻ cuối cùng cũng biến mất. Điều duy nhất liên kết bọn họ cũng chỉ còn lại “kẻ địch Lục Tiêu Nhiên” mà thôi.
“E là không thể tiếp tục trì hoãn thêm nữa. Càng kéo dài thì chênh lệch giữa chúng ta với hắn càng lớn. Tên đó quá đáng sợ.”
Lý Lưu Thủy lạnh lùng nói.
Phương Ngạo Thiên cũng gật đầu đồng ý, không tiếp tục đối nghịch với Lý Lưu Thủy nữa.
“Không sai. Cái gọi là trưởng thành vốn không hiện thực đối với chúng ta. Tu vi của chúng ta tăng lên rất nhanh so với người bình thường, nhưng tốc độ của Lục Tiêu Nhiên lại nhanh hơn xa chúng ta! Càng kéo dài thời gian thì thực lực của hắn sẽ càng mạnh.
“Khoan đã. Không lẽ các ngươi muốn quyết chiến cùng Lục Tiêu Nhiên sao? Các ngươi quá liều lĩnh.”
Nạp Lan Hồng Ngọc lập tức mở miệng ngăn cản.
Nhưng Lý Lưu Thủy lại nói với giọng điệu không thể nghi ngờ và lạnh lẽo:
“Ta không định cho ngươi lựa chọn. Ngươi chỉ cần phối hợp tốt với chúng ta là được.”
“Nếu tùy tiện khai chiến, chúng ta chết thì phải làm sao?”
“Ta sẽ không chết!”
Bốn chữ nhả ra một cách thản nhiên khiến cho thân thể mềm mại của Nạp Lan Hồng Ngọc run rẩy.
Giờ khắc này, thậm chí nàng còn có một loại cảm giác là Lý Lưu Thủy thật sự có thể đánh bại Lục Tiêu Nhiên.
Đây là sự đáng sợ của khí vận chi tử sao?
Từ trước tới nay, nàng luôn muốn lấy thân phận cao nhất để thống trị các khí vận chi tử, khiến cho bọn họ phục tùng sự chỉ huy của mình, để mình lợi dụng, trợ giúp mình tăng tu vi.
Nhưng thời gian dần trôi, nàng đã bắt đầu xuất hiện dấu hiện bị chinh phục.
Điều này có nghĩa là nội tâm của nàng sẽ dần dần trở nên phụ thuộc vào khí vận chi tử.
Khí vận chi tử thật sự rất đáng sợ!
Đáng sợ đến mức vô hình trung khiến nàng sinh ra tâm lý không thể phản kháng bọn họ.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, khí vận chi tử đã đáng sợ đến như thế thì không biết Lục Tiêu Nhiên lại càng đáng sợ đến dường nào.
Nếu có thể giết chết Lục Tiêu Nhiên, đoạt lấy khí vận của hắn thì chắc chắn có thể khiến cho những khí vận chi tử này đều nghe lệnh mình, trở thành thuộc hạ của mình.
Đến lúc đó nàng có thể hưởng thụ quyền thế dẫm nát khí vận chi tử dưới chân mình, lại có thể hưởng thụ sự sung sướng khi đè bọn họ dưới thân.
Cược một lần đi!
Dù sao lần này, mình cũng có hai tên khí vận chi tử bên cạnh chứ không phải một mình ra trận, chưa chắc không thể giết được Lục Tiêu Nhiên.
Hít sâu một hơi, Nạp Lan Hồng Ngọc tự cổ vũ bản thân.
“Được! Vậy ngươi định dùng cách gì đối phó với hắn?”
“Rất đơn giản, chia nhau mà đánh.
Như ngươi đã nói thì chỗ mạnh mẽ của Lục Tiêu Nhiên chủ yếu ở khí vận của hắn.
Ta đã xem tư liệu mà Hợp Hoan Tông tìm kiếm được trước đó, tất cả đều không có tư liệu nào ghi chép lại việc Lục Tiêu Nhiên tự mình ra tay. Về cơ bản đều là ghi chép về các đệ tử của hắn ra tay vây công.
Nói cách khác, bản thân Lục Tiêu Nhiên là một tên cực kỳ cẩn thận. Nếu thế thì sức chiến đấu của hắn có thể cũng không cao như chúng ta nghĩ.
Ít nhất hắn chưa đạt tới Đại đế!
Thậm chí ngay cả Thánh cảnh cũng có thể không đạt tới, nếu không hắn cũng sẽ không núp ở đằng sau.
Chỉ cần không phải Đại đế thì chúng ta vẫn còn hy vọng giết chết hắn.
Còn về thực lực trận pháp của hắn, nên nhớ nó không thể đánh đồng với sức chiến đấu cá nhân.
Nếu hắn là một cường giả chân chính thì chắc chắn hắn sẽ không cẩn thận đến mức như vậy.
Đương nhiên chúng ta cũng không thể khinh địch. Trước hết chúng ta vẫn cứ xem hắn là một cường giả.
Nhưng không cần phải xem hắn như thần thoại.
Cho dù hắn mạnh hơn thì cũng chỉ chiếm ưu thế tuyệt đối ở khí vận. Nếu chúng ta có thể áp chế khí vận của hắn thì hắn cũng chẳng khác gì một người qua đường bình thường.”
Nạp Lan Hồng Ngọc hơi khó hiểu.
“Ngươi làm thế nào để áp chế khí vận của hắn?”
Lý Lưu Thủy tiếp tục mở miệng nói:
“Ta không biết. Trong lúc các ngươi xem hồ sơ có phát hiện ra không, bất luận là đối phó Tiêu Bắc hay Lâm Phi, thậm chí là đối phó với Phương Ngạo Thiên thì hắn đều sử dụng cùng một phương pháp.
Trước tiên hắn đều thông qua người khác tới đối phó với mục tiêu, còn chính hắn lại không chủ động chọc đến, cũng không để đệ tử của mình ra mặt.
Điều này chứng minh hắn không nắm chắc khi đối phó với khí vận chi tử. Hắn muốn thông qua người khác không cắt giảm khí vận hoặc sức chiến đấu của khí vận chi tử, sau đó lại để cho đệ tử của mình ra mặt, một chiêu liền thắng.
Nếu ta phân tích không sai thì có lẽ khí vận của hắn có liên quan đến chủ thể của hắn và những người bên cạnh hắn.