Nếu người bên cạnh gặp bất trắc thì hắn sẽ tổn thất khí vận. Nếu chủ thể gặp công kích thì cũng có thể sẽ khiến cho khí vận yếu đi.”
Nạp Lan Hồng Ngọc ngừng thở, nàng cảm giác dường như đã nắm được bí quyết gì đó.
“Nói tiếp, nói trọng điểm. Làm sao để đối phó hắn!”
“Xuống tay với đồ đệ của hắn.
Chúng ta chia nhau mỗi người một hướng.
Ta đi đồ sát Thanh Liên Kiếm tông, Lê Trường Sinh không có khả năng chống đỡ nổi.
Ngươi đi đối phó với Hoàng thất Đại Chu. Bây giờ bọn họ gần như đã trở thành chó săn của Lục Tiêu Nhiên, ta không tin hắn sẽ không quan tâm đến.
Còn Phương Ngạo Thiên sẽ đối phó với Thiên Ma tông, tông môn của hắn.
Hắn sinh sống ở Thiên Ma tông nhiều năm như thế, ta không tin hắn sẽ không có một chút cảm tình với nơi đó.
Nếu hắn quay về cứu viện thì sẽ bị chúng ta kiềm chế. Còn nếu hắn không trở về thì Thiên Ma tông bị diệt, khí vận của hắn cũng sẽ bị yếu đi. Bất luận thế nào thì hắn cũng phải chịu tổn thất nhất định.
Đến lúc ta giết chết Lê Trường Sinh, Phương Ngạo Thiên diệt Thiên Ma tông, ngươi lại đại náo Hoàng thành Đại Chu một phen thì dù cho Lục Tiêu Nhiên có ba đầu sáu tay cũng không thể làm gì được.”
Phương Ngạo Thiên lại nghi ngờ nói:
“Nhưng mặc dù Hồng Ngọc là cao thủ Võ Tôn cảnh nhưng Hoàng thất Đại Chu cũng không phải dạng vừa chứ? Chẳng lẽ đến cả một cường giả cấp Võ Tôn mà hoàng thất Đại Chu cũng không có sao?
Theo như ngươi nói thì hiện tại Hoàng thất Đại Chu đã trở thành chó săn của Lục Tiêu Nhiên rồi, vậy thì bọn họ chắc chắn sẽ không ngồi yên.”
“Đương nhiên ta biết điều này.”
Lý Lưu Thủy nhìn sang Nạp Lan Hồng Ngọc.
“Nạp Lan tiên tử, ngươi lăn lộn giang hồ mấy trăm năm, ta không tin ngươi không có giao thiệp nhất định. Ta muốn tìm ba tên cường giả ngoài Võ Tôn, chuyện này chắc hẳn là không khó với ngươi chứ?”
Ánh mắt Nạp Lan Hồng Ngọc lập lòe, nàng đang cân nhắc thiệt hơn.
Nàng thật sự không nắm chắc liệu Lý Lưu Thủy có thể thắng được Lục Tiêu Nhiên hay không. Bây giờ nàng cần một viên thuốc an thần.
“Ngươi dựa vào cái gì? Dựa vào đâu mà ngươi nhằm vào Lục Tiêu Nhiên? Làm sao ngươi dám chắc có thể giết chết hắn?”
Lý Lưu Thủy ngẩng đầu nhìn trời với góc 45 độ, chắp tay sau lưng, đáy mắt xẹt qua vẻ tự tin vô cùng vô tận.
“Ta có một chiêu có thể giết Thánh cảnh.”
Đồng tử Phương Ngạo Thiên và Nạp Lan Hồng Ngọc lập tức co lại.
Thật đáng sợ!
Bây giờ Lý Lưu Thủy cũng chỉ là một tu sĩ Hoàng cảnh nhất trọng mà thôi, năng lực chiến đấu bình thường của hắn có thể đấu vượt cấp hai trọng là đã mạnh lắm rồi.
Vậy mà bây giờ không ngờ hắn lại có một chiêu có thể diệt cả Thánh cảnh.
Nếu như vậy thì có lẽ bọn họ thật sự có hy vọng đối phó Lục Tiêu Nhiên.
“Được! Ta đồng ý. Ta sẽ đối phó bên phía Hoàng Đô.”
Nạp Lan Hồng Ngọc đã vững tâm.
Nàng biết cơ hội giết chết Lục Tiêu Nhiên đã tới.
Tốc độ tiến bộ của nàng cực kỳ chậm, mà tu vi của Lục Tiên Nhiên lại tiến bộ cực nhanh khiến người khác tắc lưỡi cảm thán, bọn họ không cùng một đẳng cấp.
Bây giờ trong tay nàng có hai lá bài tẩy, hai tên khí vận chi tử, đây chính là cơ hội giết chết Lục Tiêu Nhiên.
Hơn nữa chiêu thức mà Lý Lưu Thủy nói tới kia quả thực thiên thời địa lợi nhân hòa tuyệt hảo để giết Lục Tiêu Nhiên.
Bỏ qua lần này, nàng thật sự không biết, đời này mình còn có hi vọng chém giết Lục Tiêu Nhiên hay không.
“Đại khái cần bao lâu để tìm đủ cường giả Võ Tôn giúp ngươi đánh Hoàng Đô?”
“Nửa tháng! Không, mười ngày!”
Phương Ngạo Thiên cũng mở miệng nói:
“Vừa khéo. Ta có thể quay về bộ lạc Cổ Viên một chuyến, thu thập trang bị một chút, chuẩn bị chiến đấu với Lục Tiêu Nhiên.”
“Được! Vậy thì đến ngày thứ chín là có thể đi phát chiến thư được rồi.
Nhớ thiết lập Truyền Tống Trận cho tốt. Đợi đến lúc khai chiến thì chúng ta có thể truyền tống đến điểm hẹn bất cứ lúc nào, vây công Lục Tiêu Nhiên, bắt đầu tổng tiến công.”
Lý Lưu Thủy tính thời gian rất chuẩn. Hắn muốn cho Lục Tiêu Nhiên tình nguyện xuất ra Lê Trường Sinh và các đồ đệ khác, lại khiến hắn không có thời gian chuẩn bị, thiết lập trận pháp hoặc bảo vệ người của Thanh Liên Kiếm tông và Thiên Ma tông.
Cả kế hoạch này, một bước cũng không thể sai!
Ba người nhanh chóng tản đi, tự thực hiện kế hoạch của mình.
Ở bên kia, Lục Tiêu Nhiên cũng đã về tới Hoàng Đô.
Một trận càn quét lớn vừa xong, đối với riêng hắn mà nói thì đây quả thật là một mùa thu hoạch bội thu.
Chỉ riêng linh thạch cực phẩm đã thu được gần mười tỷ viên.
Trừ cái đó ra thì còn có các linh thạch thượng, trung, hạ phẩm cùng với đủ loại binh khí và pháp bảo.
Cảm nhận được khí tức của hắn đã quay trở lại Hoàng Đô, Cơ Vô Thương tiến đến bái kiến.
“Lục tiền bối, ngươi đã quay lại.”
Lục Tiêu Nhiên gật đầu, tâm tình hắn tương đối tốt.
“Xử lý Hợp Hoan Tông thế nào rồi?”
“Hợp Hoan Tông đã bị ta tiêu diệt toàn bộ. Không những thế, ta còn vơ vét được hơn chín mươi tỷ viên linh thạch cực phẩm từ trong Hợp Hoan Tông.”
“Bao nhiêu?”
Lục Tiêu Nhiên không dám tin vào tai mình.
“Hơn chín mươi tỷ.”
Lục Tiêu Nhiên: “...”
Hắn thiên tân vạn khổ không ngừng đào bới mộ tổ nhà người ta, bận rộn hơn nửa tháng, đào lên toàn bộ cổ mộ dưới lòng đất Đại Chu mà cũng chỉ mới có mười tỷ viên, thêm đống binh khí này nọ cộng lại cũng không tới hai mươi tỷ.
Vậy mà Cơ Vô Thương chỉ lượn Hợp Hoan Tông một vòng đã lấy được chín mươi tỷ. Đây là đang trêu ngươi hắn sao?
“Lục tiền bối, ngươi sao vậy?”
Nhìn thấy Lục Tiêu Nhiên không nói một lời, Cơ Vô Thương bỗng nhiên run rẩy trong lòng. Hắn vội vàng mở miệng hỏi.
Lục Tiêu Nhiên khoát tay, nói:
“Không có gì.”
“Vậy thì tốt. Đây là chín mươi tỷ linh thạch cực phẩm, ngươi giữ đi.”