favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 285: Chuẩn bị chiến đấu

Chương 285: Chuẩn bị chiến đấu

Nhưng mà đánh thì đánh, Lục Tiêu Nhiên cũng không muốn đánh trận cầm chắc thất bại.

Cho dù muốn đánh thì cũng phải dìm chết Nạp Lan Hồng Ngọc trong chính đại dương mênh mông của nàng.

"Nếu ta đoán không nhầm thì Phương Ngạo Thiên chắc chắn sẽ không đến Hoàng Đô, trực tiếp đối đầu với ta, tu vi của hắn còn chưa đủ. Hơn nữa lần trước cho dù các ngươi ra tay nhưng cũng suýt tiêu diệt được hắn.

Chỉ cần Nạp Lan Hồng Ngọc không ngốc thì sẽ không để hắn đến đây.

Tiếp theo, Lý Lưu Thủy đã nói rõ hắn sẽ đến Thanh Liên Kiếm Tông.

Còn lại cũng chỉ có Nạp Lan Hồng Ngọc sẽ đến Hoàng Đô. Nhưng nàng cũng không ngốc, cao thủ trong Hoàng Đô không chỉ có mình ta. Nàng sẽ không đơn thương độc mã đến đây.

Dựa vào suy tính của ta thì ý định của bọn họ có thể là muốn phân tách thầy trò chúng ta ra mà diệt.

Sau khi tiêu diệt các ngươi thì sẽ lợi dụng trận pháp truyền tống ngưng tụ lực lượng của tất cả mọi người để đối phó với ta.

Chiến thuật của chúng ta cũng giống như thế, ai giải quyết đối thủ trước thì phụ trách viện trợ, tóm lại đều là đánh hội đồng."

Tình huống như thế này, nếu Lục Tiêu Nhiên muốn dùng trận pháp bảo vệ một nơi, sau đó dùng phương thức điền kỵ tái mã đến ứng chiến thì cũng không phải không được.

Đối phương không phải kẻ ngốc, chắc chắn sẽ chuẩn bị tốt trận pháp truyền tống. Một khi bọn hắn phát hiện chỗ nào không đúng chắc chắn sẽ truyền tống rời đi. Nếu phía hắn cứ muốn ra bài không theo kịch bản, đánh lén thì e là chỉ tự bê đá đập chân mình mà thôi.

Vậy chỉ còn một cách chính là cường hóa đồ đệ của mình lên, để cho bọn họ có thể tác chiến thành công.

"Trường Sinh, ta lại truyền thụ cho ngươi một môn công pháp, Chiến Thần Quyết, có thể giúp cho ngươi không ngừng tăng lực công kích trong lúc chiến đấu, đảm bảo ngươi càng ngày càng mạnh, bù lại chênh lệch giữa ngươi và Lý Lưu Thủy. Ngoài ra, trong giai đoạn trước của trận chiến trước, có lẽ ngươi đã bị thương không nhẹ, ngoài đan dược thì ta sẽ truyền thụ cho Tử Quỳnh Thanh Đế Trường Sinh Quyết, giúp ngươi khôi phục thương tích."

"Vâng, đa tạ sư tôn."

"Còn bên phía Thiên Nguyên, ngươi phụ trách Phương Ngạo Thiên. Ly Ca và Cơ Vô Hà sẽ giúp đỡ ngươi. Ta sẽ để Ly Ca tu luyện Thanh Đế Trường Sinh Quyết để phụ trợ hai người các ngươi chiến đấu. Còn những mặt khác thì ta sẽ cố gắng cấp cho các ngươi một ít trang bị tốt."

Về tu vi thì Phương Ngạo Thiên kém hơn Lý Lưu Thủy, khí vận dường như cũng kém hơn. Có lẽ đánh hắn sẽ dễ dàng hơn.

Nhưng Lục Tiêu Nhiên cẩn trọng hơn, không muốn để xảy ra sơ sót gì.

Mặc dù hắn có thể hồi sinh các đệ tử, nhưng nếu có thể giết được khí vận chi tử thì phải giết ngay.

Mỗi lần khí vận chi tử trải qua một trận chiến đấu thì sẽ càng trở nên mạnh hơn.

Giống như một con gián cứ sinh sôi nảy nở, tăng nhanh số lượng để đạt tới mục đích mạnh hơn.

Đám khí vận chi tử chính là mấy con gián đánh mãi không chết, càng đánh càng hăng.

"Lần này ta cho các ngươi mỗi người hai hộ giáp Đế Binh, lại thêm hai Đế Binh chiến đấu để phòng trường hợp đối phương dẫn bạo Đế Binh, các ngươi lại không xử lý được."

Thật ra, Lục Tiêu Nhiên còn có Đế Hạch Đan, chính là bản cải tiến của Bạo Liệt Lôi Đan.

Ném ra một viên chắc chắn sẽ tạo ra lực sát thương cực lớn đối với kẻ địch. Cho dù là loại cấp bậc Võ Tôn như Nạp Lan Hồng Ngọc cũng không thể chống lại được.

Nhưng thứ đó không dễ dùng, không khác gì dẫn bạo Đế Binh.

Võ Tôn đã không chịu nổi chứ đừng nói là Thiên Ma tông, Thanh Liên Kiếm Tông và Hoàng Đô. Bọn họ cũng sẽ không chịu đựng được.

Thậm chí ngay cả bọn Phương Thiên Nguyên cũng không chịu được.

Thứ này chỉ có thể ném từ xa. Nhưng trong lúc chiến đấu, bản thân họ đã không mạnh bằng khí vận chi tử, làm sao mà cắt đuôi khí vận chi tử để ném đan đây?

Đây là một trận chiến bảo vệ chứ không phải tấn công, chỉ có thể cẩn thận vượt ải chứ không thể nạp tiền tấn công mạnh mẽ.

Sau khi Lục Tiên Nhiên nói xong, Cơ Vô Hà bước ra khỏi hàng nói:

"Sư tôn, thật ra ta có cảm giác sở dĩ lần trước thất bại là do hai điểm."

"Nói."

"Thứ nhất, Phương sư huynh không nói chân ngôn tất thắng. Thời điểm hắn quay về vùng lân cận bộ lạc Cổ Viên cũng không nói bao nhiêu năm mình chưa trở về."

"Thứ hai, trong số những người chúng ta ở đây chỉ có Phương sư huynh cởi áo khoác ngoài sư tôn cho."

"Là thế sao?"

Lục Tiêu Nhiên cúi đầu trầm tư một lát.

Cái gọi là chân ngôn tất thắng ấy, chính là kịch bản hắn sao chép lại từ những khí vận chi tử kia.

Về đồ chơi khí vận này, cho tới bây giờ Lục Tiêu Nhiên vẫn không thể xác định được rốt cuộc nó vận hành như thế nào.

Nhưng, thông qua một vài thao tác tương đối tao, dường như có thể làm giảm khí vận của khí vận chi tử cũng như gia tăng khí vận của bên ta.

Chân ngôn tất thắng, nếu nói không có hiệu quả thì nó lại thành công trên người Cơ Vô Hà và Vân Ly Ca.

Phương Thiên Nguyên không nói, thì sẽ không có hiệu quả.

Có thể sẽ có một chút hiệu quả.

Về phần áo khoác ngoài, bởi vì do mình tự tạo ra, không biết có thể thêm khí vận của mình vào hay không.

Bây giờ Lục Tiêu Nhiên đã mơ hồ nhận ra, không biết là do chém giết khí vận chi tử hay do Vượng Tài, hoặc mong muốn của chính mình mà dường hồ bản thân mình cũng có chút ít khí vận.

Ít nhất thời điểm đối mặt với khí vận chi tử thì mình chưa từng ăn quả đắng.

Có phải điều này có nghĩa là mình có thể chống lại khí vận của khí vận chi tử, cho nên đồ vật mình chế tạo ra cũng có thể miễn dịch một số nghiền ép về khí vận của khí vận chi tử?

Chương trướcChương tiếp