Khuôn mẫu của bọn Vân Ly Ca, Phương Thiên Nguyên đều là khuôn mẫu nhân vật phản diện. Mặc dù tư chất không tồi nhưng trên thực tế, bọn họ đều chỉ là loại đá kê chân cho khí vận chi tử.
Nhược điểm duy nhất của bọn họ chính là... xui xẻo!
Sở dĩ Phương Thiên Nguyên sẽ chết, có lẽ thật sự có liên quan đến khí vận, nếu không, có lẽ hắn sẽ chỉ bị trọng thương mà thôi.
Nghĩ tới đây, Lục Tiêu Nhiên liền mở miệng nói:
"Vậy từ hôm nay trở đi sẽ thêm hai điều nữa. Thứ nhất, trong lúc chiến đấu không ai được cởi áo khoác ngoài ra. Thứ hai, trong lúc chiến đấu với kẻ thù phải nhớ tự nói ra chân ngôn tất thắng, tăng tỷ lệ chiến thắng đồng thời làm hao mòn khí vận của đối phương."
"Vâng!"
Nghe các đệ tử trả lời, Lục Tiêu Nhiên gật gật đầu. Sau đó hắn truyền thụ Chiến Thần Quyết cho Lê Trường Sinh, truyền thụ Thanh Đế Trường Sinh Quyết cho Vân Ly Ca và Gia Cát Tử Quỳnh.
Tiếp theo, hắn phân phát trang bị cho các đệ tử.
Mấy Đế Binh này Lục Tiêu Nhiên đã xếp thành núi, không phải trang bị Thần giai nên hắn không có cảm giác quá tiếc.
Hắn không chút nào nương tay đưa đồ cho các đệ tử, giống như đang ném đi một đồng tiền xu vậy.
Sau đó, hắn lại đưa mọi người vào Sơn Hà Xã Tắc Đồ, kéo dài thời gian cho bọn họ tu luyện tốt mấy công pháp Đế Quyết.
Trước khi tiến vào Sơn Hà Xã Tắc Đồ, Gia Cát Tử Quỳnh mở miệng nói:
"Sư tôn, ta có một việc muốn nói với ngươi."
"Nói đi."
"Lần trước, thời điểm đối phó với Phương Ngạo Thiên, đại sư huynh đã vô cùng cố gắng bảo vệ ta. Gặp nguy hiểm hắn liền ôm lấy ta, dùng thân thể của mình ngăn cản sóng xung kích trong chiến đấu cho ta."
Lục Tiêu Nhiên: "..."
"Đại sư huynh tận tâm tận lực như thế, ta hy vọng sư tôn có thể thưởng thêm cho hắn một ít. Dù sao tu vi của hắn thấp như thế, ta cảm thấy hắn quá khó khăn."
"Ta biết rồi. Ngươi đi vào tu luyện Thanh đế trường sinh quyết trước đi."
"Vâng."
Sau khi Gia Cát Tử Quỳnh tiến vào Sơn Hà Xã Tắc Đồ, Lục Tiêu Nhiên liền lôi Vân Ly Ca ra.
"Hả, sư tôn? Không phải ngươi bảo ta tu luyện Thanh Đế Trường Sinh Quyết sao? Thời gian cấp bách, sao ngươi lại kéo ta ra ngoài này?"
Lục Tiêu Nhiên tức giận nói:
"Ngươi đừng có ra vẻ chững chạc, đàng hoàng ở đây cho ta. Ta hỏi ngươi, ngươi và tiểu sư muội đã xảy ra chuyện gì hả?"
"Tiểu sư muội? Chuyện gì?"
Vân Ly Ca giật mình trong lòng, mơ hồ có cảm giác không tốt, ánh mắt cũng bắt đầu né tránh.
"Giả vờ, tiếp tục giả vờ đi. Lần trước có phải ngươi trộm ăn đậu hủ của sư muội ngươi?"
"Không... không có. Đó là ta bảo vệ sư muội, sao có thể nói ta ăn đậu hủ của sư muội chứ?"
"Bảo vệ? Ngươi nói đó là bảo vệ sao? Đó là ngươi muốn thân thể nàng, đê tiện!"
Sau khi mắng một trận, Lục Tiêu Nhiên lại nói những lời thấm thía:
"Ly Ca, bây giờ ngươi còn nhỏ, mới hai mươi thôi, chính là thời điểm phấn đấu, sao lại có thể trầm mê nữ sắc chứ? Ngươi nhìn sư tôn của ngươi xem, một đường đi tới, hoa bướm vờn quanh ta có động tâm sao?
Nghe sư tôn khuyên một câu, nữ nhân chính là con cọp cái ăn thịt người, chính là độc không có thuốc giải.
Nam nhân không có bản lĩnh, dù tìm được nữ nhân xinh đẹp thì cũng chỉ là nuôi vợ cho người khác.
Nam nhân có bản lĩnh thì vợ mình đang trên đường đến cầu Nại Hà, cuồn cuộn không ngừng."
Vân Ly Ca than thở nói:
"Sư tôn, ta cũng không có cách nào. Sư muội và các sư đệ đều mạnh hơn ta, ta cũng sắp vô vọng với việc tu luyện rồi. Bây giờ có ngươi bảo hộ ta, ta chính là đại sư huynh của Chỉ Thủy Phong. Sau này ngươi đi về cõi tiên thì ta lại chẳng là cái thá gì. Không bằng bây giờ nhân dịp các sư muội còn độc thân, ta theo đuổi một người, tương lai còn có thể ôm đùi nàng sống qua ngày."
Lục Tiêu Nhiên: “...”
“Có phải ngươi mong ta chết sớm chút không?”
“Ặc… không có, ta nhất thời lỡ miệng. Ý của ta thật ra là sau này nhỡ sư tôn không ở bên cạnh bọn ta nữa.”
“Bớt ba hoa. Hơn nữa, ngươi có muốn tìm cũng không đến mức đi tìm tiểu sư muội của ngươi chứ? Chủng tộc của hai người các ngươi đều không giống nhau, mỗi ngày buổi tối đều ôm lạnh lạnh băng băng có thoải mái không? Hơn nữa nàng là cương thi, cũng cấn lắm chứ? Quan trọng nhất là hai răng nanh đó của nàng, ngươi không sợ da của ngươi bị nàng gọt xuống à?”
“Trời ~! Sư tôn nói có lý, đã như thế, vậy để ta xem nếu không thì theo đuổi Vô Hà sư muội vậy.”
Lục Tiêu Nhiên: “...”
Phế rồi, Ly Ca thật sự là phế rồi.
“Ngươi phải đứng lên đi chứ, ngươi là Đại sư huynh của Chỉ Thủy Phong, làm sao có thể bị một thất bại nhất thời đánh bại được?”
“Sư tôn, thật sự không phải do ta không đủ cố gắng, sự cố gắng của ta ngươi cũng biết đó. Nhưng mà ngươi không biết tu vi tăng chậm nó khó chịu biết bao nhiêu. Loại cảm giác dù có đuổi như thế nào cũng không đuổi kịp tiến độ của người khác này thật sự là làm người ta quá nản lòng.”
Lục Tiêu Nhiên thở dài một hơi.
Xem ra, nâng cấp từ trên phương diện tư chất của Vân Ly Ca là không được rồi.
Vẫn là phải đổi một cách khác.
Nói đi nói lại, lần này lúc mở gói quà nhỏ dường như nhận được một Ngự Thú Thần Quyết, chắc là dùng để ngự thú.
Nếu như học xong, đối với Vân Ly Ca chắc cũng là một lựa chọn tốt.
Không cần tư chất, chỉ cần triệu hồi ra một nhóm Thần thú cao cường, vì hắn phục vụ thì cũng có thể khiến hắn trở nên mạnh hơn.
Nhưng mà Ly Ca bây giờ chỉ là một người bình thường, lại không có vận khí phù hộ, nhất định không thể học Thần quyết được.
Lục Tiêu Nhiên cũng không thể đưa Khí Vận Kim Long cho hắn, thứ khí vận này quá quan trọng, hơn nữa Khí Vận Kim Long không thể BUG được, sau khi đệ tử dùng mình cũng sẽ không tăng.