Cho Ly Ca quá lãng phí, cho dù mình không dùng thì đưa cho Trường Sinh hoặc Thiên Nguyên cũng sẽ tốt hơn chút, dù sao hai người họ đều đã có Thần hồn.
Vô Hà cũng không tệ, trong cơ thể đã có một quả trứng rồi, cũng coi như có một nửa Thần hồn.
Bỏ đi, không bằng đưa trứng Thần thú cho hắn trước để hắn học cách ấp trứng Thần thú, sau khi ấp ra Thần thú còn có thể giúp hắn chiến đấu.
Sau này đợi tu vi hắn đạt đến Thần giai rồi học thêm Ngự Thú Thần Quyết cũng không muộn.
Nghĩ vậy, Lục Tiêu Nhiên lấy trứng Thần thú ra đưa cho Vân Ly Ca.
“Ngươi không cần nản lòng, vi sư vẫn luôn rất xem trọng ngươi, nhớ năm đó sư tôn ngươi là ta cũng phải từng bước đi lên từng bậc một mà. Trứng này cho ngươi, ngươi phải tận dụng tốt nó, nó có thể nâng cao lực chiến đấu của ngươi.”
Cảm nhận được khí tức tản ra từ quả trứng, viền mắt của Vân Ly Ca nhất thời có hơi đỏ lên.
Hắn làm sao có thể không nhìn ra được quả trứng này không giống bình thường chứ?
”Sư tôn… ta… ta đều phế vật như vậy, ngươi còn đối với ta tốt như thế, ta không biết nói gì cho phải.”
Lục Tiêu Nhiên cười nói:
“Ngươi là đồ đệ của ta, ta đương nhiên không thể từ bỏ ngươi, hơn nữa ngươi là Đại sư huynh, nhất định phải làm tấm gương tốt cho các sư đệ sư muội, sau này vẫn phải cố gắng tu luyện, đừng có dạy hư đám sư đệ sư muội đó.”
Vân Ly Ca gật đầu, gương mặt nghiêm túc nói:
“Sư tôn, hay là ta cắt nó đi, sau này một lòng tu luyện, cũng không có bất cứ ý nghĩ dư thừa nào?”
Lục Tiêu Nhiên nhất thời cảm thấy giữa hai đùi căng chặt.
“Không cần đâu, lông tóc trên cơ thể đều là của phụ mẫu, huống chi là tùy tiện cắt thịt. Chỉ cần có ý chí kiên định là được rồi. Ngươi có tinh thần vươn lên như vậy, vi sư tin rằng ngươi nhất định sẽ thành công.”
“Vâng! Vậy ta đây phải đi tu luyện.”
“Đi đi.”
“Vâng.”
Lục Tiêu Nhiên phất phất tay, Vân Ly Ca quay người vào trong Xã Tắc Đồ.
Hắn phun ra một ngụm trọc khí, nói:
“Bây giờ ta đã là cường giả Phá Vọng cảnh ngũ trọng, có thể khiến ý thức linh hồn của ta tự tu luyện công pháp. Bây giờ ta nên giải quyết quả trứng này, nâng cao thực lực của ta.”
Nghĩ như vậy Vân Ly Ca lập tức móc ra một thanh trường thương Đế binh.
…
Phía bên Lục Tiêu Nhiên cũng đang làm chuẩn bị đầy đủ, đầu tiên là bố trí một vòng trận pháp phong tỏa ở ngoài Hoàng thành, một khi những người này qua đây thì đừng hòng ra ngoài được.
Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc.
Ngoài ra, hắn còn phải bố trí trận pháp truyền tống ở trên quần áo của các đệ tử.
Như vậy có thể tiện cho bọn họ truyền tống qua lại bất cứ lúc nào, hoặc là để mình truyền tống qua.
Sau khi bố trí xong mọi thứ, Lục Tiêu Nhiên cũng có thể phái bọn họ đi ra chiến trường của mỗi người.
Đang bố trí thì Lục Tiêu Nhiên đột nhiên cảm nhận được trong cơ thể mình truyền đến một tiếng bốp, khiến hắn nhất thời không nhịn được mà nghệt mặt ra.
“Ấy? Ta đột phá rồi?”
Trong đầu hắn tràn đầy sự khó hiểu, sao mình lại đột phá rồi? Mình vừa không có tu luyện, các đệ tử cũng vừa mới tăng tu vi lên, không có khả năng tăng tu vi trên diện rộng trong thời gian ngắn như vậy nha.
Nếu như không phải là tu vi tăng lên trên diện rộng thì mình cũng không thể nào đột phá thành công được.
“Vượng Tài.”
“Đến đây đến đây, chủ nhân ta đến đây.”
“Đưa bảng thông tin tu vi của các đệ tử cho ta xem.”
“Được thôi, đang làm cho chủ nhân.”
Đợi đến lúc Lục Tiêu Nhiên nhìn thấy bảng thông tin của các đệ tử, cả người hóa đá chỉ trong nháy mắt.
Bộp!
Thậm chí, Sơn Hà Xã Tắc Đồ trong tay hắn cũng rơi xuống đất.
Hắn nhìn thấy gì?
Vân Ly Ca thế mà lại lại từ Phá Vọng cảnh ngũ trọng tăng lên tới Kham Ly cảnh thập trọng, bằng với Phương Thiên Nguyên, chỉ thiếu một bước là vô được Vương cảnh rồi.
“Tên này làm thế nào vậy? Tại sao tu vi lại lập tức tăng lên nhiều như vậy? Tăng tăng thẳng mười lăm tiểu cảnh giới, dù có cưỡi tên lửa thì cũng không nhanh đến mức đấy chứ?”
“Đợi một lát, dường như có gì đó không đúng.”
Lục Tiêu Nhiên lập tức thuấn di vào bên trong Sơn Hà Xã Tắc Đồ.
Vân Ly Ca đang ngồi xếp bằng trên đất, nhắm mắt minh tưởng tu luyện, ở bên cạnh hắn là một đống vỏ trứng Thần thú đã vỡ vụn.
Mặt của Lục Tiêu Nhiên trong nháy mắt nhịn không được giật mạnh mấy cái.
Tên phá của này.
Một quả trứng Thần thú tốt như vậy lại bị hắn hại thảm rồi.
Nếu như Thần thú được ấp ra, tu vi tuyệt đối không hề thấp, ít nhất có thể cùng hắn uy phong bát diện ở cả đại lục.
Cho dù đến Thần giới cũng là một chiến lực phụ trợ không hề nhỏ!
Dường như cảm giác được khí tức của Lục Tiêu Nhiên, Vân Ly Ca lập tức tỉnh lại từ minh tưởng, sau khi nhìn thấy cảnh này, nháy mắt liền bừng tỉnh, vào khoảnh khắc nhìn thấy Lục Tiêu Nhiên, đôi mắt lập tức sáng lên.
“Sư tôn ta yêu ngươi chết mất. Lời ngươi nói không hề sai chút nào, cho dù tư chất ta có kém, khí vận lại rác rưởi, nhưng ít nhất ta có ngươi! Chỉ cần có ngươi ở bên cạnh bọn ta, ta mãi mãi có hy vọng trở nên mạnh mẽ. Ngươi chính là khí vận và tư chất của ta!”
Lục Tiêu Nhiên: “...”
“Thật ra thứ ngươi ăn lúc nãy là trứng Thần thú, nếu như ấp ra có thể có được một con Thần thú nhỏ, lực công kích của nó ta đoán chừng ít nhất cũng có thể đạt trên Thánh giai, hơn nữa cùng với sự trưởng thành của nó, lực lượng sau này rất có thể sẽ vượt qua cả Đại Đế. Mà bây giờ nó bị ngươi ăn, chỉ đưa ngươi từ Phá Vọng cảnh ngũ trọng tăng lên Kham Ly cảnh thập trọng.”
Vân Ly Ca: “...”
Ngọn lửa vừa bùng lên trong lòng hắn nháy mắt bị người tạt cho một gáo nước lạnh, hơn nữa có là kiểu lạnh xuyên tim.