favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 290: Ngạo Thiên ngã xuống

Chương 290: Ngạo Thiên ngã xuống

Chạy trước đã!

“Tập kết tất cả đệ tử, rút lui! Lập tức rút lui!”

“Đệ tử hạch tâm trợ giúp đệ tử tân nhân rút lui, các trưởng lão mỗi phong phụ trách duy trì trật tự, chú ý không làm qua loa, tránh gây ra sự cố giẫm đạp!”

Dưới sự vận động ổn định của chúng trưởng lão Thiên Ma Tông, mọi người ở Thiên Ma Tông nhanh chóng hoàn thành việc di dời.

Cả Thiên Ma Tông nháy mắt biến thành ngọn núi trống, cho dù ảnh hưởng sinh ra từ chiến đấu có mạnh đến đâu thì cũng không thể tạo thành thương tổn hại đối với bọn họ.

Cho đến khi rời khỏi trên trăm dặm, mọi người mới xem như thở phào nhẹ nhõm.

“Cuối cùng cũng chạy ra khỏi phạm vi sóng xung kích của trận chiến của bọn họ rồi, khoảng cách này đối với chúng ta chắc là khá an toàn.”

“Nói đi nói lại, mấy người bọn họ rốt cuộc là ai mạnh ai yếu thế?”

Đại trưởng lão khẽ vuốt râu, sắc mặt nghiêm túc nói:

“Không biết nữa, tên Phương Ngạo Thiên đó tuy rằng mạnh mẽ nhưng đối phương có tới ba người, tục ngữ nói đúng lắm, song quyền khó địch bốn tay, sợ rằng...”

Nhưng mà, vào đúng lúc này tông chủ lắc lắc đầu.

“Chưa chắc đâu! Ta nghe nói tên Phương Ngạo Thiên này gần đây rất nổi danh, thu nạp không ít tông môn. Nghe nói còn có ý nghĩ tách ra khỏi Hoàng triều Đại Chu. Cường giả bậc này, cho dù có một chọi ba thì sợ gì chứ?”

Một trưởng lão khác mở miệng nói:

“Trong khoảng thời gian này, Thiên Ma Tông chúng ta vẫn luôn chấp hành theo mệnh lệnh của lão tổ, bế quan tu luyện, các người không biết đâu, mấy ngày trước ta vì có chuyện mà xuất quan, ở bên ngoài nghe được, tên Phương Ngạo Thiên này bây giờ là một danh nhân siêu cấp lợi hại. Bây giờ hắn và tông chủ Hợp Hoan Tông, còn có một thiên tài siêu cấp khác đang bị Hoàng tộc Đại Chu truy nã đó.

Nghe nói lúc trước hắn còn đánh tan Ma Môn, đánh bại Ma Tôn của Ma Môn!”

“Trời ~! Tách ra khỏi Hoàng triều Đại Chu!”

“Còn đánh bại được Ma Tôn của Ma Môn?”

Trong khoảnh khắc này hầu như nội tâm của tất cả mọi người đều nhận định.

Phương Ngạo Thiên, thắng chắc!

Cường giả bậc này, ai có thể đánh bại? Ai có thể giết chết?

Chỉ có phần bị hắn giết mà thôi!

Lúc này, trận chiến trên bầu trời càng ngày càng gay cấn, hình như Phương Ngạo Thiên nuốt một viên Đế đan tăng lực công kích trong thời gian ngắn, mỗi lần ra tay uy lực đều vô cùng mạnh mẽ, mạnh mẽ đoạt lại quyền chủ động từ cục diện bị ba người vây đánh, từng bước từng bước ép lui ba người.

Tốc độ xuất kiếm của hắn cực kỳ nhanh, trong lúc chém liên tục, quần áo của Cơ Vô Hà, Phương Thiên Nguyên và Vân Ly Ca đều có hơi rách nát, lộ ra áo giáp Đế giai bên trong.

Nhìn thấy áo giáp Đế giai, Phương Ngạo Thiên càng tức đến đỏ mắt.

Dựa vào cái gì?

Bọn họ chỉ là ba tên rác rưởi tầm thường, chẳng qua là bái nhập vào môn hạ của Lục Tiêu Nhiên mà thôi, liền có thể có được sức mạnh to lớn như vậy? Có nhiều trang bị như vậy!

Dựa vào cái gì chứ?

Hắn mới là vận khí chi tử!

Cho dù không bằng Lục Tiêu Nhiên, lại dựa vào gì mà không bằng đệ tử của hắn?

Giết!

Ánh mắt của hắn đã biến thành đỏ tươi như máu!

Hắn muốn chém giết toàn bộ ba người này, còn có Thiên Ma tông phía dưới!

Hắn muốn làm cho tất cả mọi người nổ văng trời!

Đương nhiên Phương Ngạo Thiên chắc chắn sẽ không định tự bạo Đế binh của mình nữa.

Tuy cổ điện Thanh Đồng là một cái Tàng Bảo Các của một tông môn cực mạnh thời thượng cổ, nhưng cho dù tông môn có mạnh đến đâu thì cũng chỉ là một tông môn!

Vì vậy Đế binh của hắn là có hạn, đại khái chỉ có mười cái.

Lúc trước khi đối phó Lăng Tâm Nguyệt, hắn đã làm nổ hai ba cái, sau này lại đi đối phó với đám người Phương Thiên Nguyên, cộng thêm để phá giải hai cái đại trận công kích Đế giai của Lục Tiêu Nhiên, lại làm nổ thêm mấy cái.

Bây giờ trên tay hắn cũng chẳng còn nhiều.

Chẳng qua cho dù Đế binh của hắn không còn nhiều, nhưng Thánh binh, còn có binh khí Thiên giai hắn lại không thiếu.

Những Thánh binh này tuy có chất lượng không bằng Đế binh, thế nhưng chỉ cần số lượng đủ nhiều, muốn độ mạnh yếu khi phát nổ sánh ngang với Đế binh cũng không thành vấn đề.

Không chút do dự, Phương Ngạo Thiên trực tiếp lấy ra mười bốn Thánh binh, sáu mươi chín binh khí Thiên giai, cùng với một trăm chín mươi ba binh khí Địa giai từ trong cổ điện Thanh Đồng.

Nhìn thấy binh khí đột nhiên xuất hiện đầy trời, đồng thời mỗi một binh khí cũng bắt đầu tỏa ra ánh sáng màu vàng nhạt, tràn đầy khí tức như là hủy diệt, sắc mặt của Vân Ly Ca đột nhiên thay đổi.

“Không đúng, hắn lại chuẩn bị tự bạo binh khí.”

“Cái tên biến thái này, hắn thích chơi trò đốt pháo lắm sao?”

“Không cần sợ, các ngươi trốn sau lưng ta.”

Phương Thiên Nguyên dùng toàn lực thi triển Bất Diệt Kim Thân.

Tu vi bây giờ của hắn đã đạt đến Kham Ly cảnh thập trọng đỉnh phong, thi triển Bất Diệt Kim Thân còn mạnh hơn lúc trước nhiều lần.

Khoảnh khắc thi triển, trên bầu trời lập tức xuất hiện một ảo ảnh người khổng lồ màu vàng thân cao hơn trăm mét.

Nhìn thấy công pháp này, Phương Ngạo Thiên đột nhiên giật mình.

“Công pháp này, là ngươi! Ngươi thế mà còn chưa chết? Điều này sao có thể? Ta không tin!”

“Trước khi giết được ngươi, ta làm sao có thể chết?”

Nghe thấy giọng nói của Phương Thiên Nguyên, giờ phút này Phương Ngạo Thiên hoàn toàn sụp đổ.

Hắn làm sao cũng không ngờ rằng Phương Thiên Nguyên lại chưa có chết!

Nhưng mà một đao đó của Lý Lưu Thủy, rõ ràng đã chém chết Phương Thiên Nguyên mà!

Hắn đã từng xác nhận!

Lẽ nào, lại là Lục Tiêu Nhiên?

Chương trướcChương tiếp