favicon-ttlTàng Thư Lâu
  • Trang chủ
  • Truyện
  • Thể loại
  • Mới cập nhật
favicon-ttlTàng Thư Lâu

Nền tảng số 1 dành cho những độc giả yêu thích thể loại truyện Nam Chủ

Điều hướng

Trang chủDanh sách truyệnTruyện mới cập nhậtThể loại truyện

Hỗ trợ

Chat với chúng tôiFAQ

Người dùng phải tuân thủ đầy đủ mọi quy định pháp luật và quy định quốc gia khi chia sẻ nội dung trên nền tảng. Bất kỳ bài viết, hình ảnh hay bình luận nào vi phạm thuần phong mỹ tục, chứa nội dung bạo lực hoặc không hợp pháp sẽ bị xóa bỏ ngay lập tức. Mọi quyền sở hữu trí tuệ đối với tiểu thuyết, bài bình luận, ảnh hoặc tư liệu khác trên trang này đều thuộc về tác giả gốc. Nền tảng chỉ đóng vai trò làm công cụ lưu trữ và hiển thị—mọi nội dung đều do người dùng tải lên. Trong trường hợp có đơn khiếu nại liên quan đến bất kỳ cá nhân hay tổ chức nào, chúng tôi sẽ phối hợp xác minh và gỡ bỏ nội dung vi phạm ngay khi nhận được yêu cầu.

© 2025 TangThuLau. All rights reserved.

Made with by Tàng Thư Lâu
  1. Trang chủ
  2. Ta Thiên Tài Như Vậy Vì Sao Còn Muốn Thu Đồ Đệ
  3. Chương 295: Quyết đấu vận mệnh (2)

Chương 295: Quyết đấu vận mệnh (2)

Trên bầu trời, lúc đó chỉ có thể nhìn thấy bảy luồng ánh sáng không ngừng hỗn chiến, va chạm lẫn nhau.

Mỗi lần va chạm đều sẽ dẫn đến lôi đình biến động, trên bầu trời đánh từng đợt sấm sét, tiếng nổ dữ dội vang lên không ngừng.

Mà ở tầng mây trên bầu trời thì bị làn sóng xung kích chiến đấu của bảy vị cường giả Võ Tôn đánh cho xé toạc, tan tác, bốc hơi…

Trên bầu trời đã hoàn toàn không nhìn thấy được một đám mây nào.

Đây là trận chiến nhất định phải được ghi vào sử sách của cả Hoàng đô Đại Chu.

Lục Tiêu Nhiên, một người ứng chiến với bảy vị Võ Tôn, mở màn là giết một vị trước!

Đương nhiên, chuyện này cũng chỉ có số ít người mới biết được thân phận của Lục Tiêu Nhiên.

Còn về những người khác đương nhiên không thể nào biết được chuyện này.

Trận chiến vẫn còn tiếp tục, sáu vị Võ Tôn có tốc độ ra tay nhanh như điện, lực lượng càng không phải nói.

Một kiếm phá hư không, một đao hút hết linh khí, từng chiêu đánh vào điểm yếu của Lục Tiêu Nhiên.

Lục Tiêu Nhiên đến tránh cũng không hề tránh.

Trên người hắn cũng đã mặc ba lớp áo giáp Quang Thần giai.

Gần như là có được một bộ áo giáp Quang Thần giai thì lập tức mặc lên một bộ.

Bởi vì những áo giáp này đều được tạo nên từ linh vật, nên dù có mặc nhiều hơn nữa thì cũng sẽ không hiện quá nhiều, bề ngoài của người mặc hầu như không có bất cứ khác thường nào.

Ngoài áo giáp Thần giai ra thì còn có hai lớp áo giáp Đế giai cực phẩm.

Đây đã là giới hạn tối đa cho một cá nhân mặc áo giáp, bằng không Lục Tiêu Nhiên rất muốn mặc hết một trăm tám mươi món áo giáp Đế giai lên người.

Đã vậy Lục Tiêu Nhiên còn tự thi triển cho mình một tầng Bất Diệt Kim Thân, trực tiếp bao bọc lục phủ ngũ tạng lại, đặc biệt là những nơi mà áo giáp Đế binh đó không phòng ngự được.

Lục Tiêu Nhiên bây giờ, gần như có thể nói là không thể phá vỡ.

Cho dù chỉ đứng yên mặc mấy người đó chém thì cũng không thể phá vỡ.

Sáu vị Võ Tôn bao vây Lục Tiêu Nhiên đánh nửa ngày mà trên người Lục Tiêu Nhiên không hề có một vết thương nào.

“Mẹ kiếp, sao tên tiểu tử này giống như con rùa vậy, hoàn toàn không đánh nổi ấy?”

”Đừng nản lòng, trên người hắn có rất nhiều áo giáp Đế binh, chỉ cần giết được hắn, chúng ta có thể lấy được những Đế binh này, hãy nghĩ về những Đế binh này.”

Nạp Lan Hồng Ngọc vừa khuyên bảo đồng bọn của mình vừa cảm khái trong lòng, tu vi của Lục Tiêu Nhiên cũng quá mạnh đi.

Nàng thèm đến chảy nước miếng luôn rồi.

Nếu như nàng và Lục Tiêu Nhiên không phải là kẻ địch thì tốt rồi, hai người hợp tác, nàng làm nữ nhân của Lục Tiêu Nhiên, hai người tuyệt đối có thể lên thẳng mây xanh, cùng nhau trở thành chúa tể của thế giới này.

Nhưng bây giờ, hai bên đã là kẻ thù không chết không thôi rồi, vậy thì chỉ có thể giết hắn!

Chấn động trên bầu trời càng ngày càng mãnh liệt, trận pháp phòng ngự của Hoàng đô Đại Chu thế mà lại mơ hồ có cảm giác đung đưa. Lồng bảo hộ vốn cứng cáp lúc này lại lăn tăn gợn sóng giống như mặt nước.

Sắc mặt Lục Tiêu Nhiên vẫn dửng dưng.

Từ khoảnh khắc sáu người cùng ra tay đến bây giờ, tổng cộng số lần công kích ước chừng cũng phải trên mấy chục ngàn.

Thời gian lâu như vậy, thật ra cũng chỉ mới qua một giây mà thôi.

Chiến đấu cấp bậc Võ Tôn, tốc độ và lực lượng kia đã vượt qua khỏi năng lực chịu đựng của cả tiểu thiên địa này.

Cũng vượt qua trình độ mà người bình thường có thể cảm ứng được.

Bọn họ chỉ cảm thấy trên bầu trời ánh sáng chớp loạn, sóng xung kích loạn xạ, khí thế phô thiên cái địa áp đảo tứ phương.

Bọn họ thậm chí còn không phản ứng kịp, đầu gối của mình đã tự quỳ xuống mặt đất.

Đó là phản ứng bản năng của cơ thể, đã vượt quá phạm vi bình thường mà linh hồn bọn họ có thể chịu được.

Thời gian một giây, sau khi Lục Tiêu Nhiên làm nóng người đơn giản, hắn lập tức triển khai bạo phát toàn diện.

Mỗi một đao quyết đấu lúc trước hắn chỉ dùng khoảng chín phần mười lực lượng, mà bây giờ hắn muốn bạo phát ra toàn bộ lực lượng của mình.

Trấn áp bọn họ!

Ầm --!

Lục Tiêu Nhiên đồng thời chém ra một đao một kiếm, thân thể của hai Võ Tôn giao thủ, đánh giáp lá cà với Lục Tiêu Nhiên trước run lên, nhất thời bị đánh bay ra khoảng mấy chục ngàn mét.

Hai vị Võ Tôn đều ngây ra, cánh tay nắm chặt lấy Đế binh không ngừng run rẩy, trái tim cũng thấy đau đau.

Đó là bởi vì lực của Lục Tiêu Nhiên quá mạnh mẽ, khiến cho cả cơ thể cao cường cấp Võ Tôn của bọn họ không cách nào chịu được lực lượng này, bị nó làm cho chấn động đến lục phủ ngũ tạng.

Nếu như thực lực đủ mạnh, đương nhiên cũng có thể tách dư ba uy lực chấn động của Lục Tiêu Nhiên.

Nhưng mà nói thật, trong cùng đẳng cấp sợ là khó tìm được ai.

Mà mấy vị ở đây càng không cần phải nói.

Hai vị Võ Tôn này còn chưa kịp phản ứng lại thì bốn vị Võ Tôn còn lại cũng bị lực lượng khủng hiếp của Lục Tiêu Nhiên đánh văng ra.

Sắc mặt mọi người trắng bệch, hoàn toàn không ngờ được Lục Tiêu Nhiên lại có thế phát huy ra sức mạnh cao cường như vậy.

“Tên này thật sự có tu vi cấp bậc Võ Tôn sao? Mọi người đều là Võ Tôn, sao ta cảm giác Võ Tôn của chúng ta là giả? Chỉ có Võ Tôn của hắn mới là thật?”

Một vị Võ Tôn trong đó không nhịn được mà phỉ nhổ, vừa nói ra liền cảm nhận được một sát ý cực mạnh khóa chặt lấy bản thân.

Không có nghĩ nhiều, hắn gần như hoàn thành việc lui lại chỉ trong chớp mắt.

Đối với loại biến thái như Lục Tiêu Nhiên này, hắn cản bản không dám dừng lại dù chỉ một chút.

Trên thực tế phán đoán của hắn là đúng, ngay khi hắn vừa rời đi thì giây tiếp theo, chỗ hắn vừa đứng đã bị Lục Tiêu Nhiêm chém ra một đao, kết giới không gian bị chém ra một vết nứt.

“Trời ~!”

Vị Võ Tôn đó nhất thời cảm thấy da đầu tê dại.

Chương trướcChương tiếp